Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

..

" Bằng mọi cách tìm ra Thế Huân và giết hắn cho tôi . "

" Vâng thưa chủ nhân . "

..

" Này này, anh gì ơi ! "

Ngô Thế Huân khó khăn mở mắt . Liền bị một khuôn mặt khả ái của thanh niên nọ cuốn hút . Xung quanh là một khung cảnh mờ ảo . Thiết kế của căn phòng đã có chút cũ kỹ . Nhưng vẫn không bị mất đi vẻ thanh khiết . Cửa sổ sát đất chiếu từng tia nắng vào căn phòng nhỏ .

" .. đây là .. "

" Tôi thấy anh bị ngất ở gần làng chài của chúng tôi . Anh còn bị thương rất nặng . Tôi đã thay anh băng bó vết thương , anh cứ yên tâm nghỉ ngơi . "

Lộc Hàm rót cho hắn một cốc nước đưa đến tay Thế Huân . Khuôn mặt ưa nhìn tò mò hỏi .

" Cơ mà .. anh trông rất quen . Như thể đã gặp ở đâu rồi thì phải ? "

" Không cần cậu quan tâm tôi . "

Hắn giọng lạnh như băng nhìn Lộc Hàm . Chân muốn rời giường chẳng may đụng vào vết thương . Chết tiệt vì một cử động ở chân mà vết thương ở trên cũng rầu rĩ đau theo . Nét mặt Thế Huân nhăn lại .

" Chết tiệt "

" Này , anh còn chưa di chuyển được đâu . Nằm xuống đi . "

Cậu nhẹ nhàng muốn vươn tay đỡ hắn nằm xuống liền bị hắn tránh đi . Đôi mắt lạnh như băng kia bỗng chốc ngừng lại trên đôi tay mềm mại của Lộc Hàm . Cử chỉ này .. thật giống em ấy .

Thấy thế Lộc Hàm cũng chẳng muốn nói thêm lời nào . Mở miệng nói đại một câu rồi quay đi .

" Tôi sẽ nấu cho anh một bát cháo . Khi nào khoẻ rồi hẳn đi . "

Đối mặt với đôi mắt lạnh lẽo kia đang nhìn chằm chằm mình Lộc Hàm bỗng chốc bị một cảm giác kì lạ quấy rối . Người này .. thật sự rất giống người cậu thầm để thương thời cấp 3 . Nhưng có lẽ không phải tên này . Hắn ta quá đang ghét khác xa anh ta với một bầu trời ấm áp . Khẽ cười giễu rồi cậu đi về phía phòng bếp .

Vừa làm xong một nồi cháo ngũ sắc ngon lành . Lộc Hàm tốt bụng múc sang một bát cho hắn ta đặt trong khay gỗ nhỏ cùng một ly sữa . Cậu đi đến cửa phòng bếp đã thấy hắn mở cửa muốn đi ra ngoài.

Lộc Hàm định gọi hắn bỗng hắn xoay mình đóng cửa lại. Thở hổn hển dựa vào cửa .

" Sao thế ? "

" Không có gì ! "

Hắn ta một khắc mặt tái nhợt đi . Chập chững đi về phòng ngủ ban nãy . Thấy thế Lộc Hàm cũng sinh nghi . Né mặt khả ái tò mà có chút chu chu miệng nhỏ mang khay thức ăn đi sau lưng hắn .

" Ăn đi ! Anh chưa khoẻ đâu nên ở lại một chút sáng mai tôi sẽ mua cho anh vài đơn thuốc. "

Cậu đặt khay thức ăn thơm lừng trước mắt hắn khuôn mặt đẹp như tranh vẽ khẽ cười .

" Cơ mà ban nãy tại sao trông anh hốt hoảng thế ? "

" Không liên quan đến cậu ! "

Thế Huân lạnh lùng đáp . bàn tay to lớn cầm muỗng chuẩn bị ăn thì 

" Anh  có phải con người không vậy , tôi đã tốt bụng giúp đỡ anh mà vẫn tỏ ra vẻ khó ưa như vậy ? " 

Lộc Hàm bực tức , người ta đã có lòng giúp đỡ còn chưa nói đến tiền bạc . Đêm đó phát hiện ra anh ta người đầy máu liền khiến cậu hốt hoảng dìu vào trong nhà xử lí vết thương . May cho anh ta gặp trúng Lộc Hàm cậu cũng biết một chút về băng bó và xử lí vết thương . Kẻo không người đàn ông này đã ngủm củ tỏi từ lâu rồi . Nói xong cậu liền xoay người đi ra ngoài không kịp để Thế Huân trả lời .

" Cậu ..."

________

" Này , anh không định đi tắm à ? Ở nhờ nhà tôi phiền anh sạch sẽ một chút ."

Mỗi khi chạm vào đôi mắt của con người khó ưa kia cậu không chịu nổi cục giận trong lòng . Tựa lưng ở trước cửa giọng đanh đá nói .

" Tôi ... tôi .." 

Đây là lần đầu tiên trong đời Thế Huân cảm thấy bất lực như thế này . Vừa muốn nói lời xin lỗi nhưng cũng chẳng biết mở lời như thế nào và còn vết thương đang đau nhức in ỏi kia nữa .

" Lộc Hàm .. tôi .. tôi xin lỗi về việc hồi sáng " 

Chỉ là ra vẻ một chút trước con người khó ưa này ai ngờ anh ta lại như vậy . Chính Lộc Hàm cũng chẳng tin con người của anh ta và bây giờ là một đấy . Cơ mà khoan .. tại sao lại biết tên cậu .?

" Sao anh lại biết tên tôi ? " 

Cậu mở to mắt nhìn chằm chằm tên nọ . Chẳng lẽ người này có phép thuật tinh thông như thần tiên trong bộ phim cậu mới coi hồi chiều chứ . Nhưng mà nghĩ nghĩ cũng chẳng thể nào đâu . Trên đời này ai lại có phép thuật . 

" À là tôi thấy giấy khen treo trên tường của cậu ." 

Thế Huân ngơ ngơ nhìn cậu trai trẻ đang đứng tựa ở cửa kia .

" Ồ .. "

" Xin giới thiệu tôi là Ngô Thế Huân "

Sau khi một hồi ngáo ngơ như trái mơ , Thế Huân cũng lấy lại được vẻ lịch thiệp vốn có . Lộc Hàm sau khi rót vào tai chữ Ngô Thế Huân . Trời ạ .. cậu muốn chui xuống lỗ trốn ở dưới luôn . Đúng vậy , anh chàng khó ưa mà cậu đã lôi cả dòng họ tổ tiên ra chào hỏi một lượt kia đó chính là người cậu thầm thương trộm nhớ . Lộc Hàm ơi là Lộc Hàm tại sao lại không nhớ ra khuôn mặt anh tuấn đó là người ấy chứ ???

Bây giờ , khuôn mặt của cậu so với cà chua cũng chẳng khác nhau gì lắm về màu sắc . Cứ đứng đơ người đó nhìn Ngô Thế Huân đang mỉm cười với mình . huhu Lộc Hàm à sau này mày nên bỏ ngay cái tính thấy không vừa mắt liền lôi dòng họ người ta ra chào hỏi nữa nhé. Ông trời quả thật rất tinh thông mà ......

Thế Huân chứng kiến hết thẩy cử chỉ trên khuôn mặt khả ái kia. Thật sự rất hài hước và đánh yêu . Y hệt tính cách của Bạch Hiền người anh yêu . Thế Huân thầm cười trộm .

" Cậu có thể giúp tôi lau người một chút không tôi không thể tự tắm rửa được .."

" Ờ..ơ..." . Bay xuống tuốt vỏ lòng đất nên chưa về kịp nên cứ bơ bơ như thế khi hoàn hồn rồi thì ...thôi thôi Lộc Hàm hôm nay mày sao thế hã !!!

" Thế phiền cậu rồi ! "

____________

Khi đang say ngủ Thế Huân lại bắt gặp hình ảnh đáng sợ ấy . Hình ảnh Bạch Hiền ngất xỉu trước mắt anh trong trạng thái hỗn loạn mà chính mình thì cũng  chẳng thể chạy lạy ôm người mình yêu vào lòng . Qủa thật rất bi thương khi anh nhớ lại đôi mắt ấy .. Lại một giấc mơ nữa lại ập đến trước mắt Thế Huân . Ngươi đàn ông này đang chứng kiến Phác Xán Liệt từ từ mang Bạch Hiền đi xa khỏi tầm mát củ anh . Thật sự .... như có hàng ngàn vết đâm đau đớn đang quoay quanh trái tim của Ngô Thế Huân . Thật đau đớn .

" Thế Huân ... Thế Huân anh làm sao đấy "

" Thế Huân tỉnh lại đi nào !! Em xin anh đấy "

Một giọng nói nhẹ nhàng mang theo đau thương . Nghe thật êm tai .. cứ như giọng nói của em ấy . 





Có lẽ cả đời này anh chẳng thể quên em .. 






_____________

Xin lỗi vì vắng nhà quá lâu TvT Nay lội lên đây là để nói KOKOBOP là nhất nhé các ông :<  Vậy nhé tuii đi cày view đây tạm biệt .

#Một câu nói thân thương : Có lỗi nào nhớ báo cho tớ nhé :3

– Các ông đừng quên cày view cho EXO nhé =))

Shimmie shimmie Ko ko bop . I think i like it =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro