Chương 26. Nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y/n: anh bị điên rồi, mau bỏ tôi ra. Cứu tôi với

Hành động dứt khoát, anh ta như hóa điên lên liền dùng lực mạnh khống chế vát cô lên vai, tiến đến chiếc xe màu đen bên cạnh và thẩy cô vào trong như mọi chuyện đã chuẩn bị từ trước. Trong lúc ấy cô cố gắng dùng hết lực chống cự và la hét cầu cứu nhưng cũng vô dụng, vì đường vắng nên chả có ai.

Y/n: bỏ tôi raaa, đồ khốn nạn.

Sehun: em thật phiền phức, tốt nhất em ngủ một giấc vậy.

Hắn vừa nói xong, liền chụp một tấm khăn gì đó vào mũi cô, cô giật mình cố hết sức đẩy ra, nhưng thuốc dần ngấm cô cũng ngất đi ngay lúc đó.

Về phía NJ, hôm nay anh đến cty tiếp tục sản xuất nhạc, dạo này anh cũng khá bận rộn với công việc nên chẳng có mấy thời gian cho cô. Đến chiều, sau khi xong việc, anh chợt nhớ ra cả ngày nay Y/n không liên lạc với anh, nhắn tin cũng không vì bth cô vẫn luôn nhắn tin cho anh. Lấy làm lạ, anh liền gọi cho cô.

Bên đây, cô dần dần tỉnh dậy, cố nhận thức xung quanh, nhất thời cả không gian đều tối đen như mực, duy nhất một bóng đèn vàng, ánh sáng yếu len lỏi xung quanh không đủ nhìn rõ mọi thứ. Tiếng mưa bên ngoài ngày càng nặng hạt, mùi ẩm mốc bụi bặm xộc vào mũi, cô cũng tỉnh táo hơn cố gắng cử động cơ thể mình và phát hiện mình bị trói. Cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi và hoang mang hơn bao giờ hết.

Bổng có ánh sáng phía trước xuất hiện,nhất thời không thích nghi được mà nheo mắt lại, tiếng cửa kéo két két như bị rỉ sét lâu ngày, hình như là ai đó đang mở cửa. Cô dõi mắt theo, một thân hình xuất hiện, ánh sáng soi khắp phòng, cô cố gắng mở mắt nhìn cho rõ, người ấy dần hiện rõ hơn, dáng người trông có vẻ quen thuộc ấy, thân hình cao lớn làm cô liền đoán ngay là hắn .Anh ta dần dần tiến từng bước về phía cô, cô sợ hãi lùi ra phía sao nhưng đã là đường cùng, sát lưng cô là một bức tường trống.

Sehun: tỉnh rồi sao! Mau lại ăn đi, anh mua cho em.

Y/n: rốt cuộc anh muốn cái quỷ gì đây?

Anh ta đến vuốt những sợi tóc rối trên mặt cô, khuôn mặt bình thãn đáp.

Sehun: em nghĩ anh muốn gì từ em, hả người đẹp. Qua bao năm không ngờ em vẫn xinh đẹp như thế, nhìn em qua mạng anh nôn gặp em lắm.

Cô cắn mạnh vào tay anh ta. Anh ta đau đớn rút tay trở về.

Y/n: đồ khốn, anh đừng hòng lấy bất cứ thứ gì từ tôi, tôi đã ngu nên mới quen anh.

Sehun: em chắc không, hồi đó em còn say mê tôi lắm, nhìn em như con ngốc mặc tôi sai khiến hahaha.

Y/n: nói đi, anh muốn cái gì, đừng vòng vo nhảm nhí.

Sehun: em thông minh thật đấy. Nhìn em giờ hạnh phúc quá nhỉ, cái thằng NJ gì đó cơ.

Cô nghe hắn nhắc đến anh ấy, liền phản ứng lại vì cô không biết anh ta muốn làm gì NJ.

Y/n: anh định làm gì anh ấy? Không được đụng đến anh ấy, vốn dĩ NJ không hề liên quan đến chuyện của chúng ta.

Sehun: chậc chậc, anh có nói gì đâu, chỉ mới nhắc đến hai chữ NamJoon thôi em đã như thế, xem ra anh ta rất quan trọng với em nhỉ.

Y/n: anhhh...

Sehun: từ idol trở thành người yêu, em dụ anh ta thế nào vậy, àaa với nhan sắc này thì thằng nào mà không ngã. Anh đây còn phải xao xuyến vì em đấy, bé con à.

Y/n: hồi đó tôi ngu nên mới thích anh, trong quản thời gian đại học, tôi cứ nghĩ anh là một người đàng hoàng tử tế, nên mới đem lòng cảm mến nhưng không ngờ anh lại là một thằng khốn nạn, anh lợi dụng tôi hết lần này đến lần khác, nói dối mẹ của anh bị bệnh rồi đến vòi tiền tôi, vì thương cho bác nên tôi cho anh mượn, nhưng anh lại đem số tiền ấy ăn chơi xa xỉ, điều đó thì không nói, anh phản bội tôi dắt người phụ nữ khác về nhà. Anh không thấy anh tồi lắm sao.

Sehun: đó là do em ngu, đâu phải tại anh, do em mê muội thôi, quản thời gian dài như vậy mới phát hiện là do em dở. Nhưng cũng phải nói thật, trong lúc anh quen em, anh cũng yêu em thật nhưng tiếc là anh yêu tiền hơn thôi.

Y/n: yêu? Thật nực cười, anh nói ra được từ này cũng đc à, muốn gì thì nói mau lẹ, tôi thực sự rất mệt mỏi.

Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên, hình như là điện thoại của cô. Là hắn đang giữ đt của cô.

Y/n: mau trả điện thoại lại đâyyy- Tôi vùng vẫy

Sehun: người yêu em à, hắn ta sao. Chắc giờ này hắn lo cho em lắm nhỉ. Anh có nên nhất máy thông báo không hahaha.

Y/n: không đượcccc.

NJ: em à, hôm nay thế nào rồi, sao không gọi cho anh, có chuyện gì sao?

Sehun: em ấy đang ở với tôi.

NJ: anh là aiii, cô ấy đâu?

Y/n: NJ à, không được đừng để anh ta lừa, em không sao.

NJ: Y/n à, em có sao không, hắn ta có làm gì em không?

Sehun: quan tâm nhau quá đấy, thật cảm động, à mà tôi có làm gì em ấy thì cũng phải xem anh hành xử thế nào.

NJ: đồ khốn, anh muốn cái gì, nói mau.

Sehun: haha hai người giống nhau nhỉ. Không vòng vo nữa, trong vòng đêm nay đem 2 tỷ won đến đây, một mình anh đi không dẫn theo ai đb là cảnh sát, nếu tôi phát hiện anh lén lút thì cô ấy sẽ....

Y/n: áaaaaaaa

Hắn nắm tóc cô giật mạnh ra phía sau làm cô vô cùng đau đớn, cô khóc thật rồi.

NJ: Y/n àaa - anh càng hoảng hơn khi nghe tiếng hét và tiếng khóc của cô

Y/n: NJ àaa, emm... hức... anh đừng có đến đây, không đượcccc

Sehun: câm mồm lại. Anh nghe rồi chứ, liệu mà nhanh lên.

NJ: chó chết, tôi sẽ đem theo số tiền anh muốn, tôi sẽ đến ngay. Nếu như cô ấy có bất trắc gì thì tôi sẽ không để cho anh yên đâu.

Cúp máy, anh chợt nghĩ đến lấy đâu 2 tỷ won trong đêm bây giờ, nhất thời không biết phải xoay sở thế nào khiến anh càng rối rắm hơn.

Yoongi: em sao vậy, trong có vẻ lo lắng.

NJ: anh àaaa, Y/n bị bắt cóc rồi.

Yoongi: hả cái gì? Em bình tĩnh kể anh nghe.

Anh cũng kể hết mọi chuyện, thành viên trong nhóm ai ai cũng đều biết và vô cùng lo lắng cho cô.

JK: hay chúng ta hùng vốn lại, chắc có lẽ đủ.

Jimin: ừ đc đó để anh đi rút tiền.

Jhope: không được, nếu làm theo hắn ta chả khác nào khiến hắn đòi nhiều hơn, chúng ta phải làm cách khác.

Yoongi: Jhope nói đúng, người như anh ta chắc chắn sẽ được voi đòi tiên.

V: chúng ta cứ báo cảnh sát, nói với cảnh sát mọi chuyện, chắc chắn cảnh sát sẽ biết cách hành động.

Jin: chỉ có cách này thôi, cái anh ta muốn là tiền, nếu làm hại Y/n cũng không có ích lợi gì

NJ: ukm đc rồi, cứ như vậy, cảm ơn mọi người nhiều.

Jimin: để em báo với anh của em ấy.

Yoongi: tạm thời cứ rút tiền đến làm mồi nhử rồi chờ cảnh sát đến.

JK: em đi báo án.

NJ: chúng ta là nghệ sĩ, nên ra đường cẩn thật chút.

___________________

Bây giờ là 8h tối, mưa cũng tạnh dần, trời ngày càng lạnh làm cô kiệt sức hơn. Cô chỉ biết ngồi co rút vào góc tường

Sehun: em xem, nếu anh ta đến, anh nên làm gì đây?

Y/n: anh lại tính giở trò gì đây, anh ấy hứa sẽ mang tiền đến, anh tính lật lọng à.

Đúng là khốn kiếp, xảo quyệt, cô đoán là hắn ta sẽ không dễ dàng tha cho cô như vậy, nếu anh ấy đến đây một mình chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Sehun: nếu anh dẫn theo cảnh sátt thì sao, tôi phải chừa đường lui chứ.

Y/n: bao năm qua anh vẫn vậy nhỉ, sống buông thả, không khá lên nổi chỉ biết vòi tiền phụ nữ đến nổi phải làm ra những chuyện hèn hạ thế này thì tôi chịu.

Sehun: cái con đàn bà khốn kiếp này...màyyyy - hắn vơ tay định tát cô

Y/n: đánh tôi sao, đánh đii, thân phận của tôi nếu xảy ra chuyện anh cx ko yên đâu.

Hắn nghe tôi nói, sau đó nhẹ nhàng rút tay về, thái độ liền thay đổi, anh ta bình thản bước dần về cô, ngồi thấp xuống đối diện với cô. Hắn quan sát cô chậm rãi từ đầu đến chân với anh mắt như chợt nảy ra ý định gì đó. Cô sợ hãi trước hành động bí ẩn của hắn, không biết hắn tiếp theo sẽ làm gì. Cùng lúc đó, hắn dùng tay vuốt má cô rồi xuống cổ cùng nụ cười biến thái vô cùng. Cảm thấy không ổn, cô cố vùng này thoát khỏi tay anh ta nhưng bất lực vì không thể.

Sehun: em dám dùng chuyện này uy hiếp anh sao, nhưng tiếc là em đã sai rồi, anh đi đến nước này chuyện gì mà không dám.

Y/n: anh đừng có làm bậy mau bỏ tôi ra.

Sehun: chậc chậc... mồi ngon vậy sao anh nở bỏ hử! - tay hắn vừa nói vừa di chuyển xuống dần phía dưới.

Người cô càng run hơn vì sợ hãi, cô vừa khóc vừa vùng vẫy.

Ta hắn ta lướt nhẹ trên người tôi, dừng lại nơi bầu ngực đang phập phồng kia. Cô mặc áo cổ chữ V càng lộ ra khe ngực kia làm hắn chú ý. Tay cô thì bị trói ngang qua hai bên nên bất lực gào thét

Y/n: đừng đụng vào tôi làm ơn. Đừng màaa.

Sehun: lúc quen em, anh chỉ tiếc là chưa ăn được em... xem này chổ này đẹp thế kia, thằng nào mà ko muốn. Tiếc là chắc em đã là của người ta.

Y/n: hức hức...

Sehun: hahaha, nếu như để thằng ny của em thấy chúng ta đang ân ái thì chắc hắn sốc lắm.

Y/n: đồ tồi, khốn nạn, bỉ ổi...

Sehun: muộn rồiii cưng à.

Hắn gở trói cho cô, cô nhân cơ hội cắn vào tay hắn lần nữa mà tháo chạy, hắn đau đớn ôm tay nhưng khi côchạy đến cửa thì cửa đã bị khóa. Cô như sụp đổ, cố vặn cửa thật mạnh mong có phép màu nào đó xảy ra.

Sehun: chạy đi, chạy nữa đi, sao em không chạy.

Y/n: áaaaa

Hắn tức giận, vẻ hung bạo đến vồ lấy tôi, dùng lực mạnh thẩy cô lên giường, tôi đau đớn và choáng váng vô cùng.

Y/n: đừng mà tôi cầu xin anhhh, đừng lại đây. - cô lùi về sau mà van xin hắn.

Hắn mạnh bạo tiến đến đè hai vai cô ấn mạnh xuống giường, ánh mắt biến thái, nụ cười gian tà nhìn cô. Hắn hung hăng xé rách áo khoác ngoài của cô, cô gào thét sợ hãi, vì bên trông cô chỉ mặt áo hai dây cổ chữ V nên khá là hớ hên, khuôn ngực của cô dường như sắp lộ hết trước mặt hắn, cô cố dùng tay che lại hắn càng cố áp tay cô lại.

Sehun: anh không ngờ, em lại đẹp đến vậyy.

Y/n: đừng màa.

Tay hắn mò đến eo cô luồn vào áo mà xoa nắn eo nhỏ, nhận thức đc bàn tay lạnh lẽo ấy cô càng hoảng sợ mà vùng vẫy. Hắn vẫn tiếp tục hôn lên cổ, xương quai xanh, dây áo một bên dần bị kéo xuống, gần như lộ ra chiếc bra trong hớ hênh, hắn nhìn mà nuốt nước bọt, hắn hôn lên bầu ngực cô một cách thèm khát mà tay hắn xoa nắn ngực khiến cô gào thét trong tuyệt vọng và đau đớn.

Cô tưởng chừng như đường cùng, không còn chổ lui thì lúc đó bỗng có tiếng cửa đập mạnh từ bên ngoài, cánh cửa bị phá tan mà sập xuống.

_________________

Còn tiếp nhe mọi người, tặng mik 1 vote nhe hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro