Chương 5: CUỘC VUI THÂU ĐÊM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống cũng là lúc bắt đầu những cuộc vui chơi trác táng thâu đêm. Hòa cùng tiếng nhạc sập xình của quán bar càng làm cho nó thêm quỷ dị hơn bao giờ hết. Tiếng xe thắng gấp như xé cả mặt đường, với tốc độ không thể nào trối cải đã chứng nhận tay nghề của người cầm lái thuộc hạng sao vàng không ai khác ngoài Ken,người mà tôi đã gọi lúc ban chiều. Nhanh chóng đi ra, mở cửa xe và vút đi trong màn đêm của thành phố.
Hôm nay tôi chọn cho mình một chiếc áo thun đen, quần jeans và một đôi sneaker kết hợp cùng chiếc đồng hồ năng động. Còn Ken vẫn chung thủy với vest đen. Mỗi người một phong cách nhưng đâu đó vẫn thấp thoáng đậm chất của một tay chơi sành điệu. Đừng xe trước cổng một quán bar quen thuộc. Bảo vệ cúi đầu chào rồi mở cửa cho chúng tôi. Vừa bước vào một không khí ăn chơi đã bao trùm lấy tôi. Có trai có gái nhảy nhót lắc lư điên cuồng, tôi nhìn thế nào cũng chỉ ra bọn phá gia chi tử. Không để ý nhìu, sải bước nhanh vào trong, tôi và Ken đi thẳng lên phòng vip nơi có David đang chờ.
Cánh cửa mở ra đập vào mắt của chúng tôi là một bàn đầy rượu whisky loại mạnh. Xung quanh không có ai ngoài David, cậu ta hôm nay mặc áo sơ mi xám xoăn tay áo lên ngang khuỷu tay, quần tây đen cùng giày da công sở, thật giống một người tri thức. Nhưng chỉ có trời và những người thân cận với cậu ta mới biết cậu ta có tri thức hay không. Tôi ngồi nhàn nhã vào ghế sopha,ngước mắt nhìn lên phía trước là một chiếc TV loại lớn và trong đầu tôi lại hiện lên thấp thoáng dòng suy nghĩ rằng:"không biết tên này sẽ làm trò gì nữa đây".
Ken không nói gì bước đến mở chai whisky năm 1988 rót vào ly cho tôi cùng David. Ken thư thả ngồi đối diện tôi cùng David mắt hơi nhếch lên, châm biếm:
- "Hôm nay có trò gì vui hay sao mà xung quanh mày không có em nào hết vậy. "
Nhấp một ngụm whisky tôi quay sang David nói:
- "Mày kêu tụi này ra đây để nấu rượu làm ma men với mày à!"
-"Tụi bây chỉ được cái nghĩ xấu về tao."_ Uống cạn ly rượu nó nói tiếp:
-"Thật ra hôm nay rủ tụi bây ra đây chủ yếu coi phim và quậy một bữa xả láng mừng ngày anh em hợp mặt."
Tôi và Ken quay sang nhìn nhau rồi nhìn David có gì đó không đúng. Hôm nay David mời coi phim chắc có trò gì thú vị rồi đây. Chắc lại tới lúc cậu ta nổi hứng trêu đùa một người xấu số nào chăng?
David không nói gì cầm chiếc điều khiển mở TV lên. Khẽ nhếch môi cười nó nói tiếp:
-" Bây còn nhớ dụ hôm trước tao kể chứ?"
-"Nhớ. Thằng chó muốn tìm niềm vui và tự tin coi mình là anh cả chứ gì?"
-" Ừ. Nó làm tao chướng mắt và hôm nay tao cho nó thành một diễn viên hài cho chúng ta giải khuây. Trả giá cho những gì nó đã nói với tao".
Trong TV phút chốc hiện lên hình ảnh một người đàn ông bị buộc tay chân nằm lăn lóc trên sàn ẩm thấp cùng với vài viên thuốc rơi ra từ khóe miệng. Nếu không lầm thì đó là những viên thuốc kích dục loại cực mạnh. Cạnh bên là một cô vũ công thân hình nóng bỏng thoát y lượn lờ,lại thêm bốn gã đàn ông cao to lực lưỡng thân hình săn chắc. Từ phút từng phút một khung cảnh xuân tình hiện lên rực lửa. Khuôn mặt người đàn ông kia tái nhợt đi đau đớn tột cùng,từng cảnh quay sắc nét hiện rõ sự khẩn thiết van xin trên khuôn mặt ấy.
Không dừng lại ở đó, chính lúc cô gái kia vừa bước ra khỏi nơi ẩm thấp kia thì trò chơi chính thức khởi động. Quần áo trên người hắn ta bị lột sạch in hằng trên mình những vết bằm bởi chính chiếc roi da mà cô nàng vũ công đễ lại. Và rồi dưới thân của 4 gã đàn ông hừng hực sức lửa,thân thể quằn quại hắn ta chẳng khác gì một con điếm rẻ tiền. Từng hồi, tiếng rên rỉ vang lên từ chiếc TV khiến tôi và Ken không khỏi nhíu mày nhìn David. Thoáng cầm ly rượu trên tay tôi nhấp từng ngụm nhỏ, khá thú vị, với những trò như thế này thì tôi và ken cũng đã quen thuộc vì hầu như hành hạ người khác là trò tiêu khiển của chúng tôi.
Nụ cười trên môi David càng ngày càng quỷ dị khi thấy vẻ mặt thống khổ đau đớn của kẻ trên màn hình kia. Cầm chiếc điều khiển trên tay Ken ấn nút tắt màn hình TV nhếch môi cười rồi cất tiếng nói:
- " Cái giá phải trả cho những con người không biết lượng sức. Không hổ danh David của chúng ta".
-"Phải vậy chứ,anh em của ông chủ nhỏ đáng ra phải thế chứ mày nhỉ"_vỗ vai David tôi lướt nhẹ đôi mắt nhìn Ken tỏ ý trêu đùa với cậu.
- "Thôi uống đi chúng bây xong rồi mình tìm trò nào vui để chơi,đêm còn dài mà."
-" Đường đua của sói".Chỉnh lại tư thế của mình tôi cất giọng nhẹ. Sau đó như hiểu ý của nhau, cả ba đứa phá lên cười. Những nụ cười của những con người bước ra từ bóng tối. Phàm làm người khi sống ở đời nên có hai mặt,tốt với người cần tốt và ác với ai đã ác với mình. Cuộc sống vốn dĩ là một trò chơi và chúng ta là những người chơi. Thắng hay bại đều do chúng ta chọn....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro