Mãi mãi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chị đố em biết thứ gì mãi mãi không bao giờ đổi thay?Em bảo em cũng không biết nữa chị nói thử xem nào.

Ừ thì nắng ấm còn phải nhường chỗ cho sự lạnh lẽo u uất,cái khô khan của đất cát cũng phải chịu "bại" trước trăm giọt mưa cùng ngàn cơn gió ê buốt.

Cả suốt chuyến xe bus thì luôn có người vào kẻ ra.Dù đã đồng hành bao lâu cũng đến trạm dừng rồi.Mở ra hành trình nữa không phải là "án tử" cho những câu chuyện trước dó.Chỉ là cho nhau thêm cơ hội đến những nơi khác,những con đường lối mòn kia

"Chỉ em và chị là mãi mãi"

Nếu được thật thì tốt quá nhỉ?Chỉ tiếc là "mãi mãi" là tính từ con người muốn dùng nó để hướng tới những gì muốn nghĩ.

Như "mẹ cha già cùng bên con mãi mãi",hay em "mãi mãi hạnh phúc nhé","ông bà mãi mãi mạnh khỏe nha,cháu đi rồi lại về"

Làm gì mà được chứ
Đời người ôi sao vô thường biết bao,nay nắng chiều lại mưa giông cơ mà....

Lỗi không nằm ở chị
Lỗi không thuộc về em
Nó nằm ở trái tim này!
Nằm ở trong tâm can ấy
Nằm ở trong kỉ niệm xưa cũ đấy
Nằm trong nơi lòng chỉ mình cảm nhận,chỉ tôi cảm thấy
Đến cỏ cây hoa lá
Còn vì ánh dương mà nghiêng mình
Sao trách lòng ta rung động
Mà phải kìm nén xúc động
Tiếc là chúng ta đến cuối cùng
Chỉ còn tôi một mình
Xây nên giấc mộng hồng....

Nếu gọi nàng là ánh sáng
Tôi lại là màn đêm bất tận
Gọi nàng là mặt trời tỏa đầy nơi
Tôi lại là vầng trăng lặng thầm
Bởi dù người ta có nhắc
Dù mình có biết chắc sự hiện diện của nhau
Mãi mãi xa cách,không bao giờ được gặp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro