Hẹn hò với người yêu nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hồi tưởng lại chuyện yêu là điều đau đớn nhất với tôi."

Công viên một lần, nhà trọ hai lần... nói đơn thuần chỉ có thể là đến trên đầu ngón tay. Tình bạn thân cho đến yêu nhau chỉ có vậy. Những lời nói ngọt ngào cũng có, những lần ngồi đối diện nhau từ quán nước đến vĩa hè cũng có... Phải bắt đầu từ đâu đây người mà tôi yêu nhất.

Buổi hẹn hò đầu tiên "Quán trà sữa". "Ngọt ngào" với cái nụ cười đó. "Tôi yêu người ta bởi cái nụ cười hạnh phúc đó." Ánh mắt tôi làm sao bớt mỏi đây, khi người ta vẫn là một tâm điểm chú ý. Không được về sớm vì đã bị kiểm soát bởi sự ràng buộc yêu từ người ta.

Buổi hẹn thứ hai "công viên". Người ta đợi tôi bên hàng cây xanh được trồng ven bờ kênh của công viên, dáng người mong manh không thể nào trùng với bất kỳ ai. Với tâm trạng vui vẻ, tôi bước tới gần người ta với nụ cười tươi tắng nhất. Người ta đáp lại tôi với một khóe môi cong lên tự nhiên đầy biểu cảm nhớ nhung, và buồn. Tôi ngồi cạnh bên và nói " Sao buồn vậy, nhớ tôi sao?" Người ta cúi đầu và gật một cái thật nhẹ. Tôi cười lớn và nắm tay người ta. "Tôi cũng vậy, nhớ lắm." Tôi muốn ôm người ta thật chặc vào lòng và hôn thật lâu. Nhưng ngại ngùng lắm sao làm vậy ngoài công viên được.

Buổi hẹn thứ ba... thứ n lần. Đơn giản là đã cho nhau những gì thầm kín và quý giá nhất. Yêu nhau thật nồng nàng, không thể nào rời bỏ nhau ra được. Và cái hồi tưởng đó đã đi theo tôi đến bây giờ, và thật đau đớn khi tôi phải đợi chờ.

Tình cảm thật nhất, chính là mối tình mà ta cảm thấy nhớ nhất, cái con người không thể nào xóa đi trong suy nghĩ. Cái người mà làm bản thân ta hạnh phúc nhất, đồng thời cũng đau đớn nhất.

"Chờ đợi" một hình thức thử thách sự nhẩn nại, vì người ta tôi cũng cố chờ để xem mình sẽ đi được đến bao lâu với con người mình xem là yêu nhất này.

"Yêu em không phải do một khoảng cách xa

Mà bắt buộc phải chờ bao giờ để có được em

Nhiều lần anh đã muốn buông xuôi

Nhưng lý trí không cho phép anh ngừng hết yêu em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro