Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết giờ làm việc, chị lại chạy đi mua hoa quả thắp hương ở nhà bà. Căn nhà trống trải, vắng lặng đến phát sợ. Chị cặm cụi lau chùi bàn thờ, quét tước phòng thờ rồi thay hoa trong lọ. Thắp hương xong, chị vào trong phòng bà. Những lúc khó khăn, trở ngại, chị đều lựa chọn cách này, tưởng tượng giống như bà đang ở bên, trò chuyện với mình.

Đến hơn 7h tối chị mới về đến nhà. Cái N nấu cơm xong, đang ngồi xem ti vi. Hai chị em cơm nước xong thì chị kéo nó vào phòng. Cái N chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì chị đã mở lời:

"-N này. Tao với mày ở với nhau lâu rồi nhỉ?"

"-Hỏi lạ. Hai mươi lăm năm rồi đấy."

"-Tao...Nếu tao với T..."

Cái N trừng mắt lên, nhìn chị:

"-BÀ BỊ THẦN KINH À? Bị thế mà bà còn quay lại với nó, bà hâm à??!!"

"-Nó bảo với tao là nó lỡ lạc đường N ơi. Tao phải làm sao bây giờ??? Cứ nhớ lúc nó khóc ngày tao tự tử là tao không chịu được. Người đàn ông tao theo 10 năm đấy N ơi!"

Chị ôm chầm lấy cái N, ngực thắt lên từng cơn, chị khóc trước mặt cái N. Cái N cũng khóc theo. Hai chị em ôm nhau khóc nức nở.

Cái N không muốn nói nhiều nữa. Nó hiểu quyết định của chị nó rồi. Dù nó giận chị sao không cứng rắn lên nhưng nó hiểu ý chị. Người đàn ông đi làm cả ngày về, đêm cũng không dám ngủ vì sợ người yêu tự tử. Người đàn ông quỳ xuống gỡ bỏ mọi tôn nghiêm để cầu xin bác sĩ bằng mọi cách tìm được nguồn máu để cứu chị. Nhưng nó cũng hận anh. Sao anh lại ngoại tình khi cuộc tình đương kết trái? Sao anh lại làm chị phải đau buồn? Đành rằng phạm lỗi lần đầu mà biết sửa nên được tha thứ nhưng nó sợ chị lại phải đau khổ một lần nữa.

Chị thiếp đi. Chị mơ thấy bà. Bà đứng trên thềm cửa, cười hiền hậu nhìn chị. Bỗng chị thấy anh đang đi bên cạnh mình, tay cầm lẵng bánh kẹo. Chị sực nhớ ra đây là lần đầu tiên chị dẫn anh ra mắt bà. Bà gọi chị:

"-M, dẫn bạn T vào đây nào."

Bây giờ chị lại giống như người ngoài cuộc chứng kiến mọi chuyện. Tất cả từ đầu đến cuối đều diễn ra như trong trí nhớ của chị.

Rồi như có ai vỗ mạnh vào vai, chị đột ngột tỉnh dậy. Chị hoảng hốt nhìn đồng hồ, lưng chị ướt đẫm. 1h sáng. Bỗng nhiên điện thoại "ting ting" báo tin nhắn. Chị cầm lên, là số lạ. Tim chị như bị ai bóp nghẹt.

"Chào chị, em là P. Chị có thể gặp em một lần được không? Vào trưa ngày mai, 12h30 quán cà phê XXX đối diện cơ quan của chị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#coppy#ăn