03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

03:

Bạch Hà ngửng đầu lên nhìn anh, lệ nóng doanh tròng, chưa gì đã lấm lem nước mắt, vừa nói vừa rầu rĩ dúi đầu vào cổ Giang Lăng. "Anh dẫn em đi cùng có được không? Anh ơi..."

Giang Lăng cười xoa đầu cậu, yêu thương hôn lên khoé mắt đỏ hồng của người thương.

"Anh chỉ đi một thời gian thôi mà, có được không em? Với lại gần đây em đang thi lên năm ba nữa, nhân cơ hội này mà tập trung học đi nhé. Anh không có ở đây nên hai đứa càng không được dở trò quậy phá đâu đấy!"

Nói đến cuối, Giang Lăng túm đầu em trai xoa tợn mấy cái. Vừa thơm má Bạch Hà, chuẩn bị cởi tạp dề soạn bữa ăn tối.

Bạch Hà lẹ tay giúp anh cởi, cười vui vẻ khi nghĩ đến mấy cái hôn vừa rồi, bao nhiêu ấm ức trong lòng cũng vơi đi một nữa. Một tháng thôi mà, chắc cũng không quá lâu đâu nhỉ...? Bạch Hà liếc nhìn Giang Kính Hiên đang giúp anh cậu bày chén đĩa, dáng vẻ thanh niên lúc nào cũng đường hoàng, ôn nhu không kém anh bao nhiêu. Nhưng Bạch Hà không thích hắn ta, thật lòng. Nghĩ đến khoảng thời gian sau đó phải sống chung cùng hắn, cậu có chút không chịu nổi.

Về vấn đề này Giang Lăng tất nhiên cũng nghĩ tới, A và O chung một mái nhà, nghĩ sao cũng cảm thấy không an toàn. Huống chi còn sắp đến kì phát tình của người yêu, anh chỉ mong khi đó anh về kịp.

"Em qua nhà bạn anh ở một thời gian đi, cậu ấy là Beta, rất tốt tính. Hồi cấp 3 bọn anh có cùng nhau học chung đội tuyển, Kính Hiên có nhớ anh Cao Kỳ không? Mấy hôm nữa em dẫn anh dâu em qua nhà cậu ấy hỏi giúp anh nhé."

Nhắc đến Cao Kỳ, ấn tưởng duy nhất của Giang Kính Hiên về anh ta là chiếc kính nobita gọng tròn màu đen sẫm, dáng lưng lù khù, hay đeo vai chiếc balo to nặng. Kỳ nghỉ hè thường qua nhà rủ Giang Lăng đi học, Giang Kính Hiên chung đụng với anh ta đến mấy lần, gần nhất nghe nói anh ta vừa chuyển về được mấy hôm, làm giảng viên đại học, chính là ngôi trường mà Bạch Hà và hắn đang theo học.

Giang Kính Hiên nhíu mày, hắn và Bạch Hà học khác chuyên ngành, dẫu có sống chung cũng đâu mấy khi chung đụng. Chỉ sợ Bạch Hà khi rời đi sẽ mang hết số quần áo mà anh để lại đem đi mất, đến lúc đó hắn biết làm sao?

Nhưng cuối cùng Giang Kính Hiên chỉ đành gật đầu.

_

Buổi tối, Bạch Hà nằm sát bên cạnh Giang Lăng. Ghế sô pha nhỏ hẹp không đủ chỗ cho hai người nằm, nhưng vì Bạch Hà cố chấp, dở tính trẻ con, anh chỉ đành để cậu áp trên người. Hạ bộ cạ sát lẫn nhau, eo nhỏ liên tục đung đưa lên xuống như chiếc xuồng nhỏ. Giang Lăng thở hồng hộc, đỏ mắt che khuôn miệng bé xinh đang rên rỉ gợi tình của Bạch Hà. Hạ thân căng cứng và chiếc mông mềm kiều nị khiến anh gần như không chịu nổi, suýt nữa vượt quá giới hạn, túm eo Bạch Hà tì mạnh xuống thân gậy cho hả giận.

Chẳng biết làm sao, khi anh đang ngủ ngon lành thì lại bị chàng trai nhỏ này quấy rối. Lấy cớ ngày mai anh đi để bày trò cá nước thân mật, Bạch Hà nghịch ngợm mút lưỡi anh, táo tợn không quan tâm trong nhà đang có một người khác, chỉ lăm lăm nhắm tới dục vọng dưới đáy quần anh. Cũng may cậu còn giữ được lí trí, tiêm ức chế pheromore, nếu không tin tức tố ngọt nị như mật quấn chặt lấy Giang Lăng, một mặt âm thầm đánh dấu, một mặt còn đi rêu rao cho người ta biết người đàn ông này là của mình.

Lỗ nhỏ bị anh chọc đến co bóp dữ dội, dâm đãng chảy nước ướt đẫm cả quần. Giang Lăng cắn vành tai cậu, vừa đâm ba ngón tay vào hậu đình mềm nhỏ, bên trong vừa mềm vừa ướt mút chặt lấy ngón tay anh. Khi anh ấn mạnh vào điểm gồ lên bên trong ấy, lưng Bạch Hà lập tức cong cứng lại, bạch trọc xuất ra bắn đầy lên mặt Giang Lăng.

Mí mắt anh bị ướt, không mở nổi, Bạch Hà liền ngoan ngoãn liếm sạch chất lỏng vương vãi trên mặt anh, không vội nuốt mà đút 'sữa đặc' vào miệng anh, đôi bên dây dưa chừng năm sáu phút mới được thả ra hít thở.

"Bé Hà, lấy áo mưa cho anh."

Giang Lăng hơi nhốc mông Bạch Hà lên khỏi hai chân mình, cậu trai mềm chảy nước miếng, bị anh túm chặt hông, một phát đâm lút cán. Trứng dái vỗ 'bành bạch' lên mông thịt trắng nõn, đôi khi còn đút cả vào trong. Giang Lăng quấn cậu vào chăn để ngăn âm thanh phát ra quá lớn, người đứng sau lưng ghế chỉ có thể  thấy bọc nhỏ đang nhấp nhô lên xuống, đôi khi lò ra cái đầu tóc ướt, lè lưỡi cơ khát dịch vị người yêu trong khoang miệng.

Lưng áo Giang Lăng ướt đẫm mồ hôi, dịu dàng ôm chặt lấy chăn. Nhưng từng cú thúc vừa sâu vừa nặng, cạ qua từng ngóc ngách trong khoang thịt ấm nóng kích thích dâm thủy chảy ra tràn trề. Bạch Hà đang tì mạnh mới từ từ nhổng mông lên, sau đó lại nuốt vào càng sâu. Mông nhỏ xoay sở trên thân cặc, cậu ôm chặt lấy cổ anh, quy đầu cạ nhẹ vài cái lên bụng dưới sung mãn, miệng nhỏ dịu dàng ngậm chặt đến tận gốc rễ. Tinh dịch tưới nước đẫm thân cặc, khi rút ra còn mang theo sợi chỉ bạc. Hai chân bóp lại, kẹp chặt anh ấy vào chiếc khe giữa đùi non, cửa nhỏ sưng múp hôn hít nam căn, cảm nhận gân xanh gồ lên trên thân cặc đập 'thình thịch' khiến cậu có cảm giác sung sướng khó tả.

Đêm nay an tĩnh trên chiếc ghế sô pha nhỏ hẹp, vương vãi dịch vị thơm nồng. Giang Lăng ôm chăn ấm, áo ngủ chỉnh tề, quần hơi kéo xuống đút thẳng vào nơi tư mật. Để chàng trai nhỏ ủ ấm mình đến tận hừng đông.

Áo mưa đã sớm bị rách, cố ý bị Bạch Hà cắt hỏng, vứt dưới chân ghế.

_

Ở nơi sâu xa trong góc, tia sáng đỏ loé lên trong chỗ tối. Cánh cửa phía sau kéo ra thành một khe hở nhỏ, chất lỏng màu trắng bắn lên chân cửa, sau đó bị người ta lau sạch.

Khi trời sáng, đúng bảy giờ hơn, Giang Lăng kéo hành lý đi ra khỏi nhà.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammi