Chương 14: Thật muốn chơi chết cô ở dưới thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Cố Ninh Du không ngờ anh sẽ nói như vậy, sắc mặt Bùi Tư Viễn nhẹ bẫng, bộ dáng không thể thương lượng được, bởi vậy cô không còn cách nào khác đành phải bất đắc dĩ chấp nhận hiện thực này, cô dựa vào người anh, động tác vụng về cố gắng đưa dương vật vào trong cơ thể, nhưng cô có rất ít kinh nghiệm trong chuyện tình dục, tiểu huyệt dưới thân vừa ướt vừa trơn, thử vài lần đều không được cách này, cô chỉ cảm nhận được dương vật thô to lọt qua khe hở nhưng không đâm vào sâu bên trong được.

Bùi Tư Viễn nhéo vòng eo mảnh khảnh của cô rồi áp cô về phía mình, lại nhéo mạnh vào mông nhỏ như trừng phạt, "Cố ý?"

"Không phải..." Cố Ninh Du xấu hổ liếc nhìn anh một cái, "Em... Em không biết..."

Nghe vậy, Bùi Tư Viễn cấu lấy mông cô, thấp giọng nói: "Chân tách ra thêm chút."

Mỗi lần Bùi Tư Viễn dùng tông giọng lãnh đạm nhưng có phần ra lệnh như vậy để nói chuyện với cô, đều làm cô cảm thấy xương tủy mình muốn tan chảy, chỉ biết nghe lời và làm theo ý anh, lần này tất nhiên cũng giống vậy, Cố Ninh Du tách hai chân mình ra một chút, dưới hành động này, vật cứng hình trụ của người đàn ông gần như lọt vào khe hở phía dưới kia, cảm nhận được độ ấm trên thân gậy, cả người Cố Ninh Du nhũn ra, hô lên: "Viễn Viễn..."

Bùi Tư Viễn không trả lời lại cô, vẫn kiên nhẫn mà chỉ dạy: "Nâng mông lên."

Vừa nói, anh vừa đưa tay nâng người cô lên, cán gậy lui ra khỏi khe hở, quy đầu to lớn chạm vào cửa huyệt ướt đẫm.

"Bây giờ biết chưa?" Côn thịt phía dưới đã sớm cứng đến phát đau, mà giọng bói khàn khàn cũng cho thấy sự kiên nhẫn của anh đã tố cực hạn, "Chậm rãi ngồi xuống."

Nói xong, anh thả lỏng sức lực mình một chút, Cố Ninh Du ôm lấy cô anh từ từ ngồi xuống, cho dù có dâm dịch bôi trơn, dương vật cũng đi vào không dễ dàng, điều này cũng làm Cố Ninh Du rõ ràng cảm nhận được đồ của của Bùi Tư Viễn xâm nhập vào cơ thể cô như thế nào.

Thịt non trong tiểu huyệt cảm nhận được dương vật đi đến, bắt đầu tứ phía hút chặt lấy nó, nhưng rốt cuộc vẫn không ngăn được sự xâm nhập của nó, những đường gân bao quanh không ngừng cọ với vách tường thịt, thong thả rồi lại kiên định đâm vào trong, thời khắc dương vật của người đàn ông chọc vào chỗ sâu nhất bên trong, cả hai người đều đồng thời phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

"Giơ tay lên."

Bùi Tư Viễn dùng một tay giữ cơ thể cô, tay còn lại vén váy lên cao, lột ra rồi tùy ý ném đi, anh kéo áo ngực cô xuống, vùi đầu vào ngực cô liếm láp rồi hôn lên bầu ngực cô, cùng lúc đó vòng eo cường tráng không ngừng đong đưa, liên tiếp đưa dương vật vào trong cơ thể cô, thịt đỏ theo động tác của anh mà bị kéo ra, tiếng nước dâm mĩ vang lên quanh quẩn trong ô tô.

"Ưm a... Viễn Viễn... Viễn Viễn..." Cố Ninh Du bám chặt lấy bả vai Bùi Tư Viễn, anh như được tiếp thêm động lực càng thúc hông mạnh hơn, mỗi lần đều va chạm mạnh trên người cô, khiến cô cảm thấy mình như bị anh đâm muốn bay khỏi xe tới nơi rồi.

Bùi Tư Viễn vẫn duy trì phong cách trầm mặc ít nói của mình, nhưng ở nơi mà Cố Ninh Du nhìn không tới, trong mắt anh hừng hực lên ngọn lửa, như thể muốn nuốt cô vào bụng.

"Ưm... Viễn Viễn... Anh làm gì vậy..."

Cố Ninh Du không biết từ khi nào mà Bùi Tư Viễn đã nhặt lên cái cà vạt bị vứt đi, anh lại lần nữa che lại đôi mắt cô, sau đó hung hăng ngậm lấy môi cô liếm mút, càn quấy đầu lưỡi cô phát ra tiếng nước tấm tắc, ở giữa động tác cuồng nhiệt chảy ra một dòng nước lóng lánh từ miệng hai người.

Bị anh hôn như vậy, cô cho dù muốn nói cũng không có sức để nói, nàng cô phát hiện Bùi Tư Viễn hình như không thích mình nhìn anh trong lúc làm tình, không phải tắt đèn thì là che đi mắt cô...

Chẳng lẽ đây là sở thích của anh?

Nhưng trước kia Bùi Tư Viễn không giống như vậy, kiếp trước cô đã cùng anh làm nhiều lần rồi, nhưng cũng không phát hiện anh thích chơi kiểu này, nói chính xác hơn thì trong phương diện này anh không thích sáng tạo đa dạng gì đâu, nhưng cơ thể của cô lại sinh ra phản ứng nhiệt tình, bởi vậy mỗi lần làm cùng anh, cô mới thoải mái đến vậy...

Phát hiện Cố Ninh Du xuất thần, Bùi Tư Viễn dùng sức cắn môi cô, dưới thân cũng dừng lại, anh nhéo cằm cô, giọng nói luôn bình tĩnh lúc này mang theo vài phần lạnh lẽo, vô cớ làm Cố Ninh Du có chút sợ hãi: "Suy nghĩ cái gì?"

Cố Ninh Du không thể nhìn ra biểu cảm trên mặt anh, nhưng có thể đoán ra anh hiện tại không vui, đàn ông đều là vậy đấy, cho dù có đối mặt với cô gái mà mình không yêu thì trong lúc làm tình cũng không muốn cô gái đó suy nghĩ thất thần.

Nhưng làm sao cô trả lời được? Tóm lại không thể trả lời là nghĩ về anh, nãy giờ cô nghĩ toàn là chuyện kiếp trước thôi.

"Không nghĩ cái gì hết, em chỉ là... Bị anh làm cho quá thoải mái..." Cố Ninh Du không muốn chọc Bùi Tư Viễn tức giận, cũng có thể răng cô không dám, vậy nên cô liền hướng người hôn hôn anh như lấy lòng, giọng nói mềm nhẹ nũng nịu, sợ người đàn ông này lại ghi hận cô trong lòng, "Viễn Viễn, anh đừng dừng lại... Đau em nha..."

Bùi Tư Viễn chắc hẳn đã tin lý do của cô, dương vật cứng ngắc lại lần nữa đẩy vào cơ thể cô, động tác ra ra vào vào của anh vừa dữ dội vừa nhanh, tiếng dâm thủy nơi giao hợp vang lên không ngừng, khoái cảm liên tiếp tụ lại dưới thân, gần như đạt đến khoái cảm tột cùng, nhưng Bùi Tư Viễn lại dừng lại ngay lúc này.

"Câu trả lời mà cô nói khi nãy, bây giờ lặp lại lần nữa."

... Câu trả lời nào?

Anh nói chuyện không đầu không đuôi, mà trong đầu của Cố Ninh Du lúc này tràn đầy ham muốn, hoàn toàn không nghĩ ra cái gì khác, cô chủ động động động cơ thể, muốn mượn việc này để cảm nhận thêm nhiều khoái cảm hơn, phát hiện ra động tác của Cố Ninh Du, Bùi Tư Viễn giữ cô lại thật chặt.

"Nói đúng sẽ cho cô."

Người này bị gì nữa vậy trời?

Sau khi phát hiện sức của mình không so được với anh, Cố Ninh Du bắt đầu nhớ lại những lời mà mình đã nói qua, nghĩ một lát, đầu tiên nói thử một câu trước: "Bởi vì anh làm em rất thoải mái... Cho nên em..."

"Không đúng." Bùi Tư Viễn không hài lòng với câu trả lời của cô, trực tiếp cắt ngang, "Nói lại."

"Em muốn anh, muốn làm với anh..."

"Vẫn không đúng." Bùi Tư Viễn thẳng lưng đẩy về phía trước, Cố Ninh Du vừa mới cảm nhận được một xíu khoái cảm thì anh liền ngừng lại, "Nói lại."

Anh rốt cuộc muốn nghe cái gì a?

Cố Ninh Du cau mày, cố gắng nhớ lại từng lời mà mình đã nói với anh, nghĩ một hồi bỗng nhiên có lại, chẳng lẽ thứ mà anh ấy muốn nghe chính là...

"Em thích anh..."

Bùi Tư Viễn không lên tiếng phản bác, đó chắc hẳn là đúng rồi, Cố Ninh Du cũng không biết mình bị làm sao, cơ mà sao anh lại đột nhiên nổi lên hứng thú muốn nghe mấy lời tình tứ cô dành cho anh vật, nhưng cô vẫn tiếp tục theo ý anh, "Em thích anh rất nhiều năm rồi, vậy nên khi nhìn thấy anh em sẽ ướt, cho nên em..."

Bùi Tư Viễn lại một lần lặp lại hắn hỏi qua vấn đề: "Nói thật?"

... Đây không phải đã định sẵn cho nhân vật như cô sao, chẳng lẽ còn có thể là giả?

Trên thế giới này, e rằng không tìm được người nào thích Bùi Tư Viễn như Cố Ninh Du.

"Ưm a... Đương nhiên là em nói thật rồi..."

Bùi Tư Viễn lại hỏi: "Chỉ đơn giản là thích, không có nguyên nhân khác?"

Còn có thể có nguyên nhân gì nữa?

Anh ấy rốt cuộc muốn hỏi cái gì?

Cố Ninh Du chỉ cảm thấy Bùi Tư Viễn đang cố ý khi dễ cô, rõ ràng anh đã nói trả lời đúng sẽ cho cô, vậy mà lại không thực hiện, càng nghĩ càng ấm ức, đến độ không muốn trả lời anh, nếu không phải hai mặt bị cà vạt che kín, thì lúc này nước mắt cô khẳng định đã chảy dài xuống rồi.

"Không khóc không khóc." Giọng Bùi Tư Viễn đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, giống như Cố Ninh Du là bảo bối được anh nâng niu trong lòng bàn tay.

Cố Ninh Du không biết cố gắng lại lần nữa động lòng, cô cảm giác trái tim mình được đặt trong bể tình yêu, sự ấm áp đó khiến cô gần như bị nghiện.

"Cố Ninh Du." Bùi Tư Viễn thở dài rồi trầm giọng hỏi cô, "Có ai nói với cô rằng cô ngốc nghếch không hiểu gì cả chưa?"

Hóa ra vòng tới vòng lui nãy giờ là vì để mắng cô?!

"Em không phải đồ ngốc!" Cố Ninh Du bất mãn cực kỳ, mấy cái khác thì cô có thể nhận, nhưng nói cô ngốc là tuyệt đối không được, "Thành tích của em vẫn luôn rất tốt, còn rất nhiều lần đứng đầu lớp nữa..."

"... Thôi bỏ đi."

Giọng của Bùi Tư Viễn rất thấp, Cố Ninh Du lại đang đắm chìm vào duy nghĩ của mình, không nghe rõ anh nói gì đó, cô nghi hoặc hỏi: "Viễn Viễn, anh nói gì a? Em không nghe rõ..."

Bùi Tư Viễn trả lời: "Còn muốn không?"

Cố Ninh Du cảm thấy đây chắc chắn không phải lời anh nói khi nãy, nhưng cũng không muốn hỏi thêm, mặc dù vừa rồi bọn họ chuyển sang chủ đề khác rất lâu, nhưng cơ thể cô vẫn chưa được thỏa mãn, cô vòng tay qua cổ Bùi Tư Viễn, cúi đầu hôn lên mặt anh, một trận sờ soạng sau cuối cùng là thân tới rồi hắn môi mỏng.

"Tưởng... Căn bản là không đủ sao..."

Cô vừa dứt lời thì Bùi Tư Viễn đã ấn bả vai cô xuống đè ở dưới thân, dương vật thô dài đâm mạnh vào, trận làm tình kích thích đến cô đổ mồ hôi đầm đìa, thở dốc liên tục, không bao lâu liền lên đỉnh.

Bùi Tư Viễn nhìn khuôn mặt thất thần của cô sau khi đạt cao trào, lại một lần nữa hỏi: "Muốn làm nữa không?"

"Muốn... Muốn... Viễn Viễn..."

Đúng là một cô gái dâm đãng, Bùi Tư Viễn trong lòng nghĩ.

Nếu có thể nói...

Bùi Tư Viễn nhấc hai chân cô lên quấn trên người anh, mạnh mẽ nện xuống hoa môi, anh cúi đầu không cho cô phát ra bất cứ âm tiết nào.

Nếu có thể nói...

Thật sự muốn chơi chết cô ở dưới thân.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tương tác mới có chương nha mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro