Chương 5: Không sao đâu (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đừng như vậy...

   Cô khe khẽ nói, hắn liền ngẩng đầu lên.

- Em không thích sao?

   Dung lắc đầu, khuôn mặt xinh đẹp tựa búp sen e ấp ngại ngùng.

- Nơi đó... Bẩn...

   Mỗi tháng đều đến kinh nguyệt mấy ngày, lại còn đi tiểu... Bẩn như vậy, sao hắn có thể chăm chú cẩn thận mà hôn lên thế kia?

   Dung nghe thấy tiếng cười nhẹ của hắn, hơi thở nam tính lại tiếp tục phả lên nơi tư mật của cô, nơi đó bị đôi môi hắn ma sát rồi không ngừng dùng lưỡi liếm mút, rất ngứa ngáy khó chịu...

- Không bẩn!

   Hắn dùng hành động để nói cho cô biết mình không bài xích bất cứ thứ gì trên cơ thể cô, đối với cô chỉ có niềm yêu thích mà thôi.

   Đầu lưỡi hắn vươn ra, chậm rãi chen vào khe suối mê người.

   Nơi mềm mại ướt đẫm dâm dịch vây chặt lưỡi hắn, khiến hắn tiến không được mà lùi cũng không xong.

   Lâm dùng sức đẩy lưỡi vào, vách thịt mềm mại nhỏ bé hơi run rẩy, thít chặt lưỡi hắn hơn.

   Cặp mông tròn trắng nõn bị hắn bóp nhẹ rồi nâng lên, đầu lưỡi thuận thế tiến sâu vào hang động nhỏ hẹp.

   Dung cảm nhận được một vật trơn mềm ấm nóng đang khuấy đảo trong âm đạo mình, dục vọng từ cõi sâu thẳm trong cô cuối cùng cũng nảy mầm, nhanh chóng vươn lên bao phủ toàn bộ tâm trí cô.

   Tiếng đê mê rên rỉ của thiếu nữ như liều thuốc kích dục, kích thích hắn điên cuồng cắn mút hoa huyệt, chiếc lưỡi tinh xảo liên tục rút ra chọc vào.

   Nơi tư mật của Dung sướng đến tê dại, dâm thủy tuôn ra ồ ạt ướt đẫm cằm hắn.

- Mau dừng lại... Lâm... Em không chịu nổi... A...

   Khoái cảm của dục vọng lên đến đỉnh điểm, không được rồi...

   Cô vội vàng đưa tay bịt chặt miệng, kịp thời ngăn chặn tiếng kêu lớn của chính mình.

   Cơ thể ngọc ngà trắng không tì vết run lên từng hồi, hoa huyệt kịch liệt co rút.

   Tiếng nước phun ra dâm mỹ vang lên, cô cao trào.

   Cô bị Lâm dùng lưỡi liếm đến cao trào, hơn nữa còn không biết ngượng mà phun toàn bộ lên mặt hắn.

   Khuôn mặt điển trai góc cạnh rõ ràng dính đầy thứ nước mờ ám, hắn còn nhếch môi cười, liếm liếm khoé môi đầy nước.

- Rất ngọt, không ngờ em yêu lại ra nhiều nước như vậy...

   Vẻ mặt của hắn... lời nói của hắn...

   Dung vội vàng đưa tay che mặt, cô thà chết còn hơn phải xấu hổ thế này!

   Hắn ấn vào bàn tay nhỏ bé của cô một mảnh vải, cầm tay cô đưa lên mặt mình chà lau.

   Đó... Là quần lót của cô!

- Đồ biến thái!

   Hắn còn không biết xấu hổ, lau xong liền đắc ý huơ huơ chiếc quần lót màu tím ướt một mảng trước mặt cô, vẻ mặt vui mừng như giành được chiến lợi phẩm, khoe khoang với cô.

- Anh mang nó về coi như giấy chứng nhận.

- Chứng nhận cái gì?

- Chứng nhận nơi mà nó từng bao bọc đã bị anh thưởng thức.

    Dung kinh ngạc đến nỗi suýt thì cắn phải lưỡi, loại người điên gì thế?

- Không ngờ anh biến thái tới mức này.

   Ánh mắt hắn nham hiểm nhìn cô, điệu cười hệt như một tên lưu manh.

- Anh còn có thể biến thái hơn.

   Lâm kéo khoá quần, lôi ra một vật to lớn kỳ dị, cô hốt hoảng vội nhắm chặt mắt lại.

- Em xấu hổ thật đáng yêu! Đặc biệt là lúc đỏ mặt, trông càng xinh đẹp.

   Hắn đưa tay xoa gò má trắng nõn mịn màng của cô, tuy thứ kia của hắn còn chưa chạm vào nhưng Dung đã mơ hồ cảm nhận được luồng khí nóng hầm hập của vật thể xa lạ. Hai đùi cô vô thức khép lại.

- Dung.

   Cô im lặng nghe hắn nói, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng miết trên mặt cô, trườn lên hàng mi dài đang khẽ khàng run rẩy hệt như cánh bướm xinh đẹp.

- Em là cô gái quan trọng nhất trong cuộc đời anh.

   Quan trọng nhất sao? Đời người dài đằng đẵng, thứ quan trọng nhất phải chờ đến cuối cuộc đời mới có thể khẳng định.

   Cô không đáp lại, không công nhận cũng chẳng phủ nhận. Nhưng mi mắt đã nâng lên, để lộ đôi con ngươi màu nâu lấp lánh nhìn hắn.

   Có thứ vừa nóng bỏng vừa cứng rắn chạm vào đùi thu hút ánh mắt cô.

   Vật đó vừa to vừa dài, kiêu ngạo lại hùng dũng, hừng hực khí thế chiến đấu.

   Hai đầu gối khép chặt bị hắn bẻ ra, vật đó chạm vào vùng đất thần bí của cô rồi cọ cọ vài cái giống như chào hỏi.

   Hắn hít một hơi thật sâu, hoa huyệt màu hồng phấn vô cùng non nớt mềm mại, hoàn toàn tương phản với cây gậy thịt to lớn sậm màu khiến người ta không nỡ chà đạp.

   Hai mảnh cánh hoa màu mỡ run rẩy như muốn hút lấy quy đầu, khoái cảm nhanh chóng lan tràn, truyền đến cả hai bộ phận sinh dục.

   Hắn cầm lấy thân gậy ma sát không ngừng khiến hoa huyệt tuôn ra ngày càng nhiều dịch nhờn, ướt đẫm cả thân gậy.

   Khuôn mặt xinh đẹp vì động tình mà đỏ bừng trông vô cùng quyến rũ. Hai cánh môi đỏ hồng hơi hé để lộ hàm răng trắng như miếng tào phớ, dụ dỗ hắn cúi đầu hôn lên, răng môi cả hai tiếp xúc, lưỡi và nước bọt dây dưa trao đổi.

- Em ướt rồi...

   Hắn đang đè Dung trên giường, hai tay chống xuống giường để thân thể nhỏ bé của cô không phải chịu sức nặng của cơ thể cường tráng. Miệng nhỏ bị hắn hôn khiến nước bọt dây loạn trên miệng và cằm, thân dưới cũng bị thứ kia ma sát đến mức dâm thủy chảy ròng ròng.

   Nơi đó quá mức mềm mại ướt át, côn thịt chịu đựng đến nổi đầy gân xanh, trông vô cùng dữ tợn, chỉ muốn ngay lập tức chen vào khe rãnh mê người kia.

   Lâm thì thầm bên tai cô, hơi thở nóng rực phả lên vành tai tinh tế càng khiến gương mặt mỹ lệ đỏ bừng.

- Anh đi vào nhé?

   Dung ngượng ngùng muốn chết luôn rồi, xấu hổ vùi mặt vào lồng ngực vững trãi. Hắn cười nhẹ xoa dọc sống lưng cùng vòng eo thon nhỏ.

- Con gái không nói gì là đồng ý đấy nhé!

   Vừa dứt lời, quy đầu to như quả trứng gà đã chuyển động, chậm rãi tiến vào hoa huyệt nhỏ bé.

- Đau quá...

   Hoa huyệt căng như sắp rách, khó khăn chứa đựng côn thịt to lớn đang dần nhích vào.

   Nơi mềm mại của Dung cắn chặt lấy dương vật của hắn, sướng đến mức hắn càng muốn tiến vào sâu hơn để gậy thịt ngập trong hoa huyệt nhỏ bé.

- Mau dừng lại... Em đau quá... Anh mau mau rút ra...

   Súng đã bóp cò nào có chuyện viên đạn quay ngược trở lại? Giây phút này hắn nhất quyết không thể lùi bước, nhưng ý trí cũng nhắc nhở hắn không thể làm cô gái nhỏ bé trong lòng đau đớn.

   Lâm chỉ có thể cắn răng dừng cây gậy thịt lại, vỗ về cặp mông căng tròn và hạ thấp giọng thì thầm an ủi.

- Không sao đâu, em thả lỏng một chút, lát nữa sẽ không đau.

- Không được... Anh mau rút ra... Em đau quá...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro