Chương 33 : Đính hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Annh

Ngày hôm sau , sự nghi ngờ của Xuân Vũ đã được xác thực

Quản lí nhìn giấy xin nghỉ của Xuân Vũ , tức giận đến mức hất râu trừng mắt :" Một , hai tháng ! Cô cho rằng chúng tôi là tổ chức từ thiện hay sao?"

Quản lí là người đàn ông duy nhất trong bộ phận của cô , có văn phòng riêng và có những yêu cầu nghiêm ngặt đối với cấp dưới

Xuân Vũ vốn dĩ rất sợ vị quản lí này nên chỉ dám cúi đầu , rụt cổ nói :" Tôi..tôi muốn về quê kết hôn "

" Nếu kết hôn thì đã phải chuẩn bị sớm rồi chứ , sao lại phải xin nghỉ một hai tháng ?"

" Lâm thời.. " Xuân Vũ cảm thấy chột dạ khi bị hỏi

Quản lí lúc này mới phản ứng lại :" Cô có phải mang thai không? "

Chưa gì đã bị vạch trần , Xuân Vũ cảm thấy xấu hổ không dám hé răng

" Biết ngay mà , bây giờ giới trẻ sinh sống loạn thật"

" Không phải , thật sự là ngoài ý muốn! " Xuân Vũ cảm thấy chính mình rất ủy khuất nên lập tức giải thích

Vẻ mặt quản lí không tin , xua tay nói :" Quên đi , tôi cũng không quản được cô , cô thích làm gì thì làm"

Say đó phê duyệt giấy xin nghỉ

Sau khi Xuân Vũ trở về tâm tình rất không tốt , thấy Lý Thước tới liền ôm lấy anh , lẩm bẩm :" Em thật sự không cố ý , nhưng quản lí khẳng định rằng em là loại người như vậy "

Lý Thước ôm Xuân Vũ cười hỏi :" Là loại người gì? Là loại người sống rất hỗn loạn? "

" Anh!" Xuân Vũ không ngờ Lý Thước lại thẳng thắn như vậy , giương mắt nhìn anh chằm chằm

Lý Thước hoàn toàn không thèm để ý , vuốt vuốt tóc mái của cô , nghiêm túc nói :" Em nên từ chức luôn , bà bầu tiếp xúc với máy tính sẽ không tốt đâu"

" Nhưng.." Xuân Vũ do dự

" Bây giờ giám đốc của em đã có ấn tượng xấu với em rồi , về sau em còn phải nghỉ nửa năm thai sản nữa , không phải hắn càng..."

" A!" Xuân Vũ nghẫm lại liền cảm thấy khủng bố , nhưng vẫn cố gắng kiềm chế :" Nhưng em không muốn ở nhà cả ngày , em sẽ phát điên mất "

Lý Thước cười nói :" Đồ ngốc , anh đâu có nói em không đi làm nữa , đợi em sinh con ở cữ xong rồi hẵng đi tìm việc , lúc đó em đã là phụ nữ kết hôn và có con rồi , cơ hội trúng tuyển của em sẽ cao hơn "

Xuân Vũ tưởng tượng cũng cảm thấy có lý , nên ngày hôm sau cô quay lại công ty nộp đơn xin nghỉ việc

--

Quê của Xuân Vũ là một huyện tương đối xa của tỉnh Hà Bắc , sau khi xuống máy bay còn phải di chuyển bằng xe buýt rất lâu nên Lý Thước dứt khoát thuê một chiếc xe ô tô , bật hệ thống định vị và mò đường trở về quê Xuân Vũ 

Trước khi đi , Xuân Vũ đã nói chuyện điện thoại với mẹ cô , cũng để Lý Thước nói chuyện một lúc với bà nội của cô

Mẹ của Xuân Vũ - Ngô Phương nữ sĩ là dân quê chính cống , có tư tưởng rất truyền thống , khi biết chuyện Xuân Vũ có thai mà chưa kết hôn đã tức giận đến mức chửi mắng bằng tiếng địa phương . Khi nói chuyện với Lý Thước thái độ cũng không mấy tốt đẹp

Ngay cả bây giờ , khi Xuân Vũ khi gọi điện cho mẹ cô để báo cáo vị trí , giọng điệu của bà Ngô Phương vẫn chưa tốt lên

Mặt khác , bà nội của Xuân Vũ lại rất vui mừng và mong chờ sự xuất hiện của cháu rể qua điện thoại

Lái xe suốt hai tiếng đồng hồ , Xuân Vũ cuối cùng cũng trở về nhà , nơi cô đã nửa năm chưa về , vừa bước vào nhà liềm ôm lấy bà nội đang đợi ở cửa

Mà Lý Thước xuống xe , đầu tiên là nhìn cảnh vật xung quanh , sau đó mới lấy quà từ trong xe rồi theo Xuân Vũ vào trong

Về cơ bản thì những thôn trang ở phía bắc khác với những thôn trang ở phía nam , những bức tường bên ngoài trông như được xây từ mấy hòn đá và phong cách kiến trúc cũng hoàn toàn khác nhau

Nhà Xuân Vũ không được coi là giàu có trong thôn , bên trong vẫn là sàn xi măng , chỉ có một số phòng được bày biện đàng hoàng

Mà phòng của Xuân Vũ chính là một trong số phòng được trang trí tốt nhất

Sàn gỗ tối màu , bàn gỗ , giường và tủ quần áo , không có những vật dụng thừa thãi khác , là một căn phòng rất bình thường

Lý Thước tự nhiên ngồi xuống giường Xuân Vũ , sờ sờ tấm khăn trải giường , phát hiện rất mềm mại , anh cười nói :" Mặc dù mẹ rất tức giận , nhưng mẹ vẫn đổi ga giường mới cho chúng mình "

" Mẹ? " Xuân Vũ sửng sốt , chưa kịp phản

Lý Thước duỗi tay ôm eo Xuân Vũ , đem cô kề sát người mình , ngón tay đan vào nhau trầm giọng nói :" Chúng ta sắp kết hôn , mẹ của em không phải cũng là mẹ của anh sao"

" Mới không phải " Xuân Vũ bắt lấy tay Lý Thước

Lúc này có tiếng gõ cửa , giọng của Ngô Phương nữ sĩ vang lên : Xuân Vũ , ra đây với mẹ "

Xuân Vũ nhìn thoáng qua Lý Thước có chút rụt rè mở cửa phòng

" Đi theo mẹ " Ngô Phương nữ sĩ nhìn Xuân Vũ một cái , sau đó xoay người đi vào phòng ngủ của mình

Xuân Vũ tung tăng đi theo , chỉ thấy Ngô Phương nữ sĩ ngồi ở tủ đầu giường , trầm giọng nói :" Đóng cửa lại!"

" Vâng"

Xuân Vũ đóng cửa rồi bước tới , ch thấy trong tay Ngô Phương nữ sĩ cầm các giấy tờ chứng nhận và một quyển sổ tiết kiệm

Xuân Vũ kinh ngạc :" Đây là "

" Của hồi môn của con "

" A! " Xuân Vũ vẫn còn chút ngơ ngác

Ngô Phương nữ sĩ bất lực thở dài : "Vốn dĩ mẹ muốn tiết kiệm thêm nữa để làm của hồi môn cho con , dự định khi nào con đính hôn thì mẹ sẽ tặng con"

" Nhưng đột ngột lại xảy ra chuyện như vậy , mẹ chỉ có thể vay một ít tiền của chú út để tặng cho con thôi"

Nghe tin của hồi môn đều là đi vay , Xuân Vũ có chút xấu hổ :" Mẹ , tụi con còn chưa bàn bạc thời gian và tổ chức đâu"

" Con cũng biết " Ngô Phương nữ sĩ lại thở dài một hơi nói :" Con rất giống ba con , thành thật chất phác , mẹ chỉ sợ lúc con còn trẻ sẽ bị nam nhân lừa gạt , cho nên vẫn không cho phép con yêu đương "

" Con cũng rất nghe lời , cho đến khi vào đại học cũng chưa hẹn hò với ai"

" Mẹ vẫn luôn cho rằng con gái của mẹ kiên trì hai mười mấy năm , hẳn là sẽ không gặp vấn đề gì , sẽ đi theo lẽ thường . Nhưng mẹ không ngờ con sẽ tặng mẹ một kinh hỉ lớn như vậy"

Xuân Vũ bị nói đến không có chỗ dung thân , chỉ có thể cúi đầu giữ im lặng

Nhìn thấy con gái mình như vậy , Ngô Phương lắc đầu bất đắc dĩ nói :" Quên đi , hiện tại sự tình đã như thế này , còn có thể làm sao bây giờ "

Nói xong bà kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Xuân Vũ , chạm vào chiếc bụng vẫn phẳng lì của cô , lời nói thấm thía :" Chỉ cầu mong người đó thật lòng tốt với con!"

Xuân Vũ ngước mắt nhìn nhìn mẹ của mình , chớp chớp mắt , trầm mặc một hồi mới gật đầu nói :" Đúng vậy , anh ấy sẽ tốt với con"

Ngô Phương nữ sĩ nhìn trước sau như một Xuân Vũ , bộ dáng vẫn mơ mơ màng màng không khỏi lắc đầu thỏ dài , dừng lại vài giây mới nói :" Đi , kêu chồng con ra ngoài để bàn chuyện làm tiệc đi!"

" Vâng" Xuân Vũ gật đầu đáp lại rồi bước về phòng ngủ của mình

Năm phút sau

Gia đình ba người của Xuân Vũ ngồi quanh chiếc bàn vuông trong phòng khách cùng với Lý Thước

Ngô Phương liếc nhìn đứa con rể từ trên trời rơi xuống , trông rất tuấn tú lịch sự , cử chỉ hành vi như một người đàn ông thành thị

Điều kiện xác thực không tồi , nhưng mà vẫn chưa biết nhân phẩm ra sao

Mà đồng dạng , Lý Thước cũng đang nhìn về phía Ngô Phương

Sau nhiều năm vất vả đầu tóc của bà giờ đã bạc trắng , làn da ám vàng thô ráp , ăn mặc quê mùa nhưng nét mặt vẫn có thể nhìn ra tới khi còn trẻ bà là một mỹ nữ

Lý Thước cười nói :" Con tự hỏi đôi mắt to của Xuân Vũ được di truyền từ ai , hóa ra là gen của dì tốt "

Tuy rằng đứa con rể này điều kiện không tồi , nhưng Ngô Phương lại không có ấn tượng tốt đối với sự xuất hiện đột ngột của con rể , bà nói thẳng :" Quên những lời khách sáo đi , tôi chỉ muốn hỏi cậu đến đây để cầu hôn sao"

" Nếu đúng tại sao không thấy bố mẹ của cậu?"

Vấn đề đã được dự kiến từ trước , Lý Thước thong dong trả lời :" Xin lỗi dì , cháu đến vội quá mà không kịp giải thích cặn kẽ với dì"

" Hẳn là Xuân Vũ đã nói qua về gia đình của con rồi phải không ?"

" Kỳ thực mấu chốt là con không biết ba con hiện tại đang ở đâu ? Ông ấy đã cùng vợ mới di cư sang nước ngoài từ mấy năm trước "

Ngô Phương đã nghe Xuân Vũ nói rằng mẹ của Lý Thước đã qua đời và có mối quan hệ không tồi với ba của mình , cho nên muốn đến nhà bà để tổ chức một bữa tiệc , nhưng bà không ngờ rằng ba của Lý Thước vô tâm đến như vậy

Tục ngữ có câu , có mẹ kế thì có cha dượng , xem ra lời này quả không sai

Đây cũng là lý do tại sao Ngô Phương không tái hôn sau khi chồng bà qua đời , vì bà sợ rằng nếu mình có gia đình mới thì sẽ bỏ qua Xuân Vũ

Bởi vì cùng hoàn cảnh nên Ngô Phương không khỏi thông cảm với Lý Thước , thái độ dịu đi một chút :" Vậy cậu định làm gì về chuyện hôn lễ , cùng với tiền sính lễ và tiền chiêu đãi.. "

" Bởi vì nhà con không làm đương nhiên tiền tổ chức con sẽ trả "

" Còn về sính lễ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro