Chương 34 : Nhớ em ( h )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

" Cô xem thử cái này đi .." Lý Thước đột nhiên nhấc điện thoại lên , ấn vào giao diện rồi đưa cho Ngô Phương

Ngô Phương nhìn thông tin qua điện thoại , kinh ngạc nói :" Có phải đó là khu dân cư mà gia đình nhị thúc sinh sống không? "

" Vâng , con nhìn thấy có rất nhiều căn nhà cũ được rao bán , căn nhà này chỉ cách nhà nhị thúc của Xuân Vũ hai tòa nhà , rất thích hợp cho cô và bà ngoại "

Ngô Phương vốn nghĩ người con rể có vẻ ngoài giàu có này có thể sẽ chọn những món quà như là vòng vàng gì đó , nhưng không ngờ cậu ta lại chọn món quà phù hợp như vậy

Bà không khỏi nhìn Lý Thước lần nữa , hỏi một điều mà bà vẫn luôn suy nghĩ :" Không phải cậu không có nhà ở Thẩm Quyến sao?"

Lý Thước dự đoán được Ngô Phương khẳng định sẽ hỏi anh về vấn đề này vì vậy anh bình tĩnh trả lời :" Con có một căn hộ ở Thẩm Quyến do mẹ con để lại cho con"

" Chỉ là diện tích hơi nhỏ , lại xa chỗ con đi làm nên con thuê một căn khác!"

Xuân Vũ ngồi một bên cũng ngạc nhiên :" Anh có nhà ở Thẩm Quyến sao?"

Lý Thước quay đầu nhìn Xuân Vũ , ánh mắt trở nên dịu dàng :" Đương nhiên , nếu không con của chúng ta đi học thì làm sao bây giờ "

" Cho nên là một căn hộ gần trường phải không? " Ngô Phương hỏi điểm mấu chốt

" Là trường tiểu học trọng điểm " Lý Thước trả lời giản lược , chuyện mà Ngô Phương đau đầu mấy ngày nay đã được giải quyết , bà cảm thấy thật sự nhẹ nhõm

Sau khi nói về căn hộ ở Thẩm Quyến , Lý Thước chuyển chủ đề lại căn hộ cũ ở gần nhà nhị thúc

Sau khi biết Lý Thước có nhà sau thì Ngô Phương không còn yêu cầu gì nữa , hơi xấu hổ khi nhận căn hộ cũ này sau khi Lý Thước khuyên mãi mới dám nhận

Trở lại phòng ngủ

Thỏ con tức giận ngồi trên giường , trừng mắt nhìn Lý Thước

Lý Thước thấy vậy liền đi tới véo má thỏ con , cười hỏi :" Làm sao vậy?"

" Thì ra anh có nhà ở Thẩm Quyến nhưng em lại không biết chuyện đó , thậm chí em đã nói với mẹ rằng anh đang thuê nhà "

Thỏ con vừa nói vừa lấy cái gối ném qua

Lý Thước bắt được , ngồi xuống ôm lấy Xuân Vũ , nằm xuống :" Đồ ngốc , là em không hỏi"

Xuân Vũ nằm trên người Lý Thước , đầu tựa vào ngực anh , thấp giọng lẩm bẩm :" Em căn bản không hiểu anh"

Lý Thước sờ sờ tóc của cô , cười đáp lại :" Sao lại không hiểu anh ? Trên người anh có gì mà em chưa từng thấy hay chưa hôn qua à?"

" Anh..cút đi " Xuân Vũ tức giận đánh anh

Điều này đối với Lý Thước không đau không ngứa , ngược lại còn khiến anh cười sâu hơn :" Sao vậy , nếu anh không có nhà thì mẹ em sẽ không cho em lấy anh sao?"

" Mới không phải , mẹ em biết nhà ở Thẩm Quyến rất đắt nhưng bà ấy lo sau này con cái đi học sẽ phiền toái " Xuân Vũ nhẹ nhàng phản bác

Lý Thước hơi nheo mắt lại , vẻ mặt nghiêm túc :" Bảo bối ngốc , đương nhiên anh biết việc đi học rất quan trọng "

" Nếu muốn nuôi bảo bảo , sao có thể không có nhà !" Vừa nói Lý Thước vừa đưa tay hướng về phía bụng Xuân Vũ

Bàn tay to khỏe tràn đầy hơi ấm , Xuân Vũ cảm thấy rất ấm áp , cô thoải mái nhắm mắt lại hoàn toàn dựa vào người Lý Thước , nhẹ nhàng nói :" Em vẫn chưa có cảm giác gì nhiều "

Khóe môi Lý Thước hơi cong lên từ từ đưa tay xuống dưới

Xuân Vũ giật mình , đột nhiên đứng dậy ngăn anh lại :" Anh làm gì vậy , quên lời bác sĩ dặn rồi à?"

Lý Thước đứng dậy một tay kéo bắp chân Xuân Vũ , ngón tay ấn vào hoa châu , người nghiêng về phía trước hôn lấy cô

" Ư.." Tiếng phản kháng của Xuân Vũ nháy mắt bị bao phủ lại

Nụ hôn của Lý Thước mềm nhẹ lại bá đạo , lực đạo không nặng nhưng lại không cho Xuân Vũ phản kháng

Ngón tay nhẹ nhàng nhéo cằm Xuân Vũ , anh cạy môi cô và liếm lên xuống một cách nhẹ nhàng , thuận thế ngậm lấy môi dưới cắn nhẹ một chút rồi lại dùng đầu lưỡi xâm nhập

Sau đó dùng lưỡi mình chạm vào đầu lưỡi Xuân Vũ , rất nhỏ run rẩy làm dao động nhịp tim của cô

Nụ hôn đơn phương biến thành tương triền gắn bó hôn sâu

Xuân Vũ đáp lại động tác của Lý Thước , cô vòng tay qua cổ anh rồi rất tự giác ngồi lên người anh dưới những tác động của Lý Thước

Hai người triền miên một hồi , Lý Thước đột nhiên dừng động tác , trầm giọng nói :" Ướt!"

Xuân Vũ sửng sốt  , lúc này mới phát hiện phía dưới cơ thể mình đã ướt đẫm 

Điều quan trọng hơn là hiện giờ cô đang ngồi trên đùi Lý Thước , mềm mại âm huyệt cách quần lót áp vào cặp đùi rắn chắc của anh 

Quá xấu hổ rồi!

Mặt Xuân Vũ nháy mắt đỏ tới mang tai , theo bản năng muốn đứng dậy nhưng vòng eo lại bị Lý Thước giữ lại

" Đã ướt như vậy rồi còn muốn đi đâu?"

Trong mắt Lý Thước mang theo rõ ràng tình dục , Xuân Vũ nhìn ra được dùng tay nhỏ chụp đánh nói :" Đều tại anh , lúc đầu đã nói rằng không thể mà !!"

Lý Thước bắt lấy cổ tay Xuân Vũ đặt vào phía dưới của anh , trầm giọng nói :" Nhưng hắn nhớ em"

Phía dưới bàn tay ấy là côn thịt đã cứng như sắt , chỉ cách một lớp quần nhưng đầy tính xâm lược

Xuân Vũ sợ hãi tưởng lui về phía sau nhưng lại bị Lý Thước đẩy ngã ở trên giường

Giữa tiếng kêu kinh ngạc của Xuân Vũ , Lý Thước tách hai chân cô ra vén váy lên , sờ vào chiếc quần lót đã ướt sũng của cô , ngữ khí chắc chắn nói :" Em cũng nhớ anh!"

Xuân Vũ nằm ở trên giường mặt đỏ bừng , dùng tay nhỏ ngăn lại , xấu hổ nói nhỏ :" Anh đừng..."

Lời nói còn chưa dứt đầu lưỡi linh hoạt của anh dừng ở quần lót liếm láp lên

Âm huyệt chặt chẽ bị bắt tách ra , quần lót ướt át bị dính sát vào , có thể cảm nhận rõ ràng xúc cảm của đầu lưỡi , dục vọng của Xuân Vũ như lại bị khơi dậy ,  mật dịch chảy ra ào ạt và bị người đàn ông hút vào miệng

" Thật ngọt !" Lý Thước thở dài , rất tự nhiên kéo quần lót xuống , dùng ngón tay thô dài lột ra rừng rậm , xoa bóp hạt châu sau đó cúi người cắn lên

" A.." Hơi đau làm Xuân Vũ vô thức cong người lên , hai tay nắm lấy tay ga trải giường rên rỉ đáp lại

Lý Thước lợi dụng lúc này ngậm lấy cách hoa vào miệng nhẹ nhàng liếm láp , đầu lưỡi dọc theo vách trong liếm liếm , ngay sau đó lại buông ra lặp lại liên tục , nước bọt cùng dâm dịch hòa quyện vào nhau , lúc rời đi còn có chỉ bạc vướng bận

Xuân Vũ hoàn toàn bị kích thích và cảm thấy ngứa ngáy , chỉ có thể bảo trì cuối cùng một phần kiên định :" Đừng vào"

Lý Thước khẽ mỉm cười , đứng dậy quỳ trên giường cúi đầu nhìn Xuân Vũ , bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay Xuân Vũ ép cô đứng dậy

Vào tháng giêng ở phía Bắc máy sưởi thường được bật trong nhà

Mặc dù lúc này Xuân Vũ đang mặc một chiếc váy mỏng , nhưng đôi má trắng nõn thường ngày đã đỏ bừng , lông mày hơi cau lại , bộ dáng ngây thơ vô tri , làm cho côn thịt dưới đũng quần của Lý Thước trực tiếp dựng thẳng lên

Kéo khóa kéo xuống , ở đũng quần móc ra côn thịt đã cứng như sắt , hung hăng chụp đánh vô mặt Xuân Vũ

Xuân Vũ theo bản năng nhắm mắt , chỉ cảm nhận được phần đầu của thứ đó vừa ngột ngạt , nóng rực nồng đậm hơi thở nam tính dán vào mặt cô , vuốt ve lên xuống

Xuân Vũ từ từ mở mát và nhìn thấy thứ màu đỏ tím khổng lồ ngay trước mắt mình

Thị giác tức khắc được phóng đại lên gấp mấy lần trở nên càng thêm khủng bố , Xuân Vũ vô thức muốn rút lui nhúng hàm dưới lại bị Lý Thước giam cầm , đầu ngón tay thô ráp cọ xát lên đôi môi mềm mại của thỏ con , móng tay kề sát viền môi , nhẹ nhàng ấn nhẹ , môi anh đào liền xuất hiện khe hở quy đầu cứ như vậy xâm nhập


---

Editor : Hơi trễ nhưng giáng sinh vui vẻ nha các bạn 🥳🥳

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro