Chương 46 : Cái gọi là báo ứng ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

Dọc theo đường đi , Từ Hạo và Xuân Vũ cũng không nói nhiều chuyện tư , phần lớn ồn ào đều đến từ hai đứa trẻ , Từ Hạo và Xuân Vũ chỉ thỉnh thoảng mới đáp lại

Về đến nhà Xuân Vũ

Xuân Vũ ôm tiểu Duệ , không khỏi có chút xấu hổ cúi đầu trịnh trọng nói :" Cảm ơn anh"

Từ Hạo nhìn lên không trung thở dài :" Nếu vợ trước của tôi cũng chung tình như em thì tốt rồi "

Xuân Vũ sửng sốt ngay sau đó mặt đỏ bừng , biết Từ Hạo nhìn ra tâm tư của mình , liền cúi đầu cảm ơn một lần nữa rồi mang tiểu Duệ đi

Buổi tối Lý Thước cũng không lại đây

Nhưng có người thuê nhà ở bên cạnh ấn chuông của nhà Xuân Vũ và nói rằng muốn chuyển đi sớm

Điều này khiến Xuân Vũ hơi ngạc nhiên nhưng cô cũng không hỏi nhiều , dù sao hợp đồng thuê nhà cũng chỉ còn mấy ngày

Ba ngày sau khi người thuê chuyển đi , công ty chuyển nhà bất ngờ đến và thay đổi căn phòng bên cạnh bằng nội thất và thiết bị mới toanh

Khi người biến mất mấy ngày nay lại xuất hiện ở cửa , Xuân Vũ tức giận đến mức môi anh đào nhỏ mím lại , quay người đóng sầm cửa

Lý Thước nhìn bộ dáng tức giận của thỏ con , mỉm cười bất đắc dĩ

Mấy ngày tiếp theo , Lý Thước rất tự nhiên đến nhà Xuân Vũ ăn cơm , Xuân Vũ nhịn không được hỏi :" Anh không có đi làm sao?"

Ba năm trước , Lý Thước trở lại làm việc ở Liren , bây giờ Liren đã xảy ra chuyện lớn , một số giám đốc điều hành cấp cao đã bị bắt và đang chờ xét xử , vậy mà tại sao anh mỗi ngày cứ quanh quẩn bên cô như không có việc gì

Xuân Vũ nghi hoặc , Lý Thước trực tiếp trả lời vấn đề :" Anh từ chức"

" A" Xuân Vũ giật mình :" Đây không phải là công ty nhà anh sao?"

" Ba anh nghĩ anh không làm tốt nên mắng anh một chập , anh liền từ chức " Lý Thước bâng quơ nói , Xuân Vũ cảm thấy có chút đồng cảm với anh , liền nhân cơ hội giải quyết một số rắc rối . Nhưng khi nhắc đến vấn đề ngủ chung , vẫn là bị Xuân Vũ đẩy ra cửa

Bất tri bất giác ba tháng đã trôi qua

Vụ bê bối LIN lại một lần nữa trở thành chủ đề nóng , lần này là một số giám đốc điều hành của Liren đã tham gia sản xuất hàng giả , hàng kém chất lượng , hối lộ quan chức cùng các vấn đề khác và bị phán trọng hình

Phiên tòa đã mở rộng vụ án từ kinh doanh sang chính trị và ngay lập tức gây náo động , cư dân mạng bàn tán sôi nổi

Chẳng bao lâu , cư dân mạng đã điều tra ra đầu sỏ gây tội chính là anh trai của Lý Thước - Lý Diệu , anh ta bị kết án tù chung thân và bị phạt hàng trăm triệu

Tiếp theo là một loạt vụ kiện do tổng bộ LIN đệ trình chống lại Liren vì vi phạm hợp đồng và gian lận gây tổn hại đến lợi ích thương hiệu

Chỉ trong một buổi sáng , Liren bị đảo lộn , một loạt đền bù thổi quét tới

Bốn giờ chiều , Lý Liên Thắng được đưa vào phòng cấp cứu do cơn đau tim đột ngột và lại trở thành chủ đề nóng

Cả một ngày đều náo nhiệt , khiến Xuân Vũ vội vàng , trong lòng cũng vô cùng lo âu , nhịn không được lo lắng cho Lý Thước

Đến giờ ăn tối , Xuân Vũ cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi , lập tức gọi điện cho Lý Thước

Tuy nhiên những gì nghe được là " Điện thoại đã tắt máy "

Lúc này Lý Thước đang đứng trước giường bệnh , nhìn Lý Liên Thắng bất động trong đôi mắt đen tràn đầy vẻ lãnh đạm

Quan Tú Na cùng con gái của bà vẫn đang bận rộn vì sự việc của Lý Diệu

Vì vậy trong bệnh viện chỉ có một người Lý Liên Thắng

Khi nhìn thấy Lý Thước xuất hiện trong phòng bệnh , khuôn mặt tái nhợt hiện rõ vẻ kinh ngạc , lạnh lùng nói :" Trở về làm gì?"

" Tranh tài sản? "

Lý Thước nghe được lời này bật cười mỉa mai , sải bước lại gần nói :" Tài sản? Lý gia bây giờ còn có tài sản để tranh sao?"

Khuôn mặt thanh tú của Lý Thước cười đến dị thường trương dương đắc ý

Lý Liên Thắng lập tức nhận ra manh mối :" Là mày..mày làm"

" Sao có thể được , tôi không có khả năng làm việc đó"

" Tôi chỉ sai người nói bóng nói gió một chút người anh trai tốt của tôi , hắn thật sự làm . Ai bảo ông chậm chạp không có chia tài sản"

" Mày..mày súc sinh "

" Tâm huyết mấy chục năm của Lý gia.." Lý Liên Thắng ôm tim , ho kịch liệt , cũng không còn sức để cầm thứ gì đó để ném Lý Thước

Lý Thước nhìn ông đang khom lưng khó cử động trên giường bệnh , tâm tình dị thường thoải mái

" Vài thập niên tâm huyết của ông là tâm huyết? Còn ông ngoại tôi liền không phải? "

Lý Liên Thắng nghe vậy cứng đờ , khó nhọc quay đầu lại nhìn Lý Thước , giọng nói run run :" Quả nhiên mày hận tao"

" Tao biết mày ghét tao nhưng mày có nghĩ đến mẹ mày và ông ngoại mày nghĩ gì về tao hay không? "

" Trong mắt bọn họ , tao chỉ là một kẻ nghèo hèn , thậm chí cơm còn không có"

" Cô ta như kẻ điên , cảm thấy tao là đồ vật của cô ta.."

Lý Liên Thắng nửa ngồi trên giường bệnh , nửa thân dựa vào thành giường , cố gắng điều hòa hô hấp nhưng vẫn thở dồn dập , hai mắt mê ly như là không thấy rõ như là đang hồi ức

Lý Thước im lặng nghe Lý Liên Thắng tự nói , hừ một tiếng :" Cho nên , ông có thể thoải mái hưởng thụ lợi ích mà hai người cho , thậm chí còn cho rằng đó chính là đồ vật của ông ? Ông muốn hủy hoại bọn họ cướp về?"

Hồi ức đột nhiên bị đánh gãy , Lý Liên Thắng khẽ cau mày lại ôm trái tim , nghiến răng nghiến lợi nói :" Mọi thứ sau đó đều do tao kiếm được , đều là của tao"

Lý Thước nhìn lão già tóc bạc trước mắt , cho dù là thời khác mấu chốt của cuộc đời ông ta vẫn không hề hối hận , Lý Thước không khỏi siết chặt nắm đấm

Hắn đột nhiên nhớ tới lời nói của Đỗ Ngọc Thơ :" Cậu điên rồi sao? Cậu không muốn thừa kế tài sản mấy chục tỷ của Lý gia hay sao?"

Thừa kế tài sản? Dù hắn có làm gì đi nữa , Lý Liên Thắng cũng sẽ không bao giờ để hắn kế thừa

Nếu không thể kế thừa nó , vậy thì hủy hoại đi

" Những tên tuổi lớn như LIN , fresh kỳ thật từ lâu đã muốn hủy hợp đồng với Liren"

" Bây giờ ai là doanh nhân đều có thể nhìn ra thị trường trong nước rất lớn , nếu để quyền bán hàng với trong tay  chúng ta , thương hiệu của họ sẽ bị hủy hoại "

" Bọn họ vẫn luôn chờ cơ hội.."

Lời nói đột nhiên của Lý Thước khiến Lý Liên Thắng sửng sốt

Lý Thước lại cười đến đắc ý :" Thật ra , nếu ông thành thật giao công ty cho con gái lớn của ông sớm hơn , tôi có lẽ sẽ không lợi dụng được sơ hở lớn như vậy "

" Dù sao công ty nhiều như vậy , làm ra chuyện không lớn không nhỏ thì cứ  yêu cầu quan hệ công chúng trấn áp là được , trí nhớ quần chúng cũng hữu hạn"

" Đáng tiếc , ông cũng giống như Đỗ Triệu , đặt hy vọng vào đứa con trai vô dụng của mình , cuối cùng phải gánh lấy hậu quả "

Hai tròng mắt Lý Liên Thắng trừng lớn , ông khó khăn duỗi ra bàn tay cứng ngắc , chỉ thẳng :" Mày..chẳng lẽ mày"

Lý Thước không chút để ý phản ứng dị thường của Lý Liên Thắng , tiếp tục nói :" Kỳ thật tôi cũng hiểu , các ông không phải sợ rằng đi theo đường cũ , trả đũa lộng chết hai người sao? Cho nên mặc kệ như thế nào con gái có tài cũng không bằng một đứa con trai vô dụng"

Giọng điệu của hắn ngạo mạn , mặt Lý Liên Thắng đỏ lên , tay ôm lấy trái tim , cắn môi hồi lâu mới nói ra 3 chữ :" Mày im đi "

Lý Thước thờ ở trước phản ứng của ông , im lặng chờ ông nói tiếp

Lý Liên Thắng không còn sức để ngồi ,  cả người cuộn lại ghé vào giường bệnh , mở miệng gằn từng chữ một :" Mày không sợ quả báo ư? Giống như tao.."

Lý Thước cười lớn :" Báo ứng...!"

" Ông ngồi trên khối tài sản hàng chục tỷ , con cháu mãn đường , sống đến từng này tuổi cũng gọi là báo ứng sao?"

" Trên đời này không bao giờ có bất kỳ sự công bằng nào , công bằng chỉ là công cụ để đạt được quyền lợi thôi"

Trong khi Lý Thước đang lẩm bẩm , hắn bình tĩnh nhìn Lý Liên Thắng giãy giụa dấu hiệu ngày càng yếu đi , đôi mắt sâu thẳm trở nên ảm đạm không có ánh sáng , giống như hắn bây giờ , đứng trong bóng tối cùng hắc ám đồng hóa

Thằng đến khi Lý Liên Thắng hoàn toàn không có động tĩnh , hắn mới quay người lớn tiếng gọi bác sĩ , giọng nói lạnh lùng lúc này trở nên gấp gáp và tuyệt vọng

Thật mau , trong bệnh viện lại có thêm một thi thể cứng đờ lạnh băng

---

Editor : Quá ghê gớm =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro