Phiên ngoại 2.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều thú vị ở đây, là nơi đặt bình nước lại ngay ở trên chỗ bọn họ đang trốn, Diễm Thu thấy chân Chu Hải Vân đi đến mà tim vọt thẳng lên cổ họng, tâm lý căng thẳng đến cực điểm. Ấy vậy mà có một người thực sự không biết sống chết, chị dâu còn ở ngoài mà Diễm Ân dám một tay bịt miệng cậu, một tay sờ nắn dương vật nhỏ, nheo mắt trêu đùa em trai giữa tình thế không một chút phù hợp này.

Anh điên hả?! Chị dâu sẽ phát hiện đó!! Diễm Thu đỏ mắt nhìn Diễm Ân, đến khóc cũng không dám, mệnh căn rơi vào lòng bàn tay xảo quyệt, hết xoa lại bóp, lên xuống nhịp nhàng ép cậu phải đón nhận sự sung sướng bắt buộc này.

Em trai khóc không ra nước mắt, giận dữ không dám cử động, nhưng sự nhạy cảm trên tay cùng hai đầu núm cứng ngắt nhô lên từ lớp yếm đỏ đã đủ bán đứng sự hưng phấn của cậu, Diễm Ân cười gian như một con cáo. Anh kẹp lấy thân chim nhỏ, sờ nắn thao túng đủ kiểu, đến khi cục cưng muốn bắn thì liền dùng đầu ngón tay đè lên lỗ tiểu, ác ý cúi đầu ngậm hai đỉnh nhô trên yếm mỏng.

"!!" Mắt Diễm Thu nhòe nhoẹt, đầu lưỡi nóng bỏng chà xát trên lớp lụa mỏng, vờn đá chơi đùa hai quả mọng của cậu, khung cảnh dưới gầm bàn tối hù tình sắc không tả nổi. Diễm Thu bị liếm vú sướng muốn rên thành tiếng, nhưng chị dâu vẫn gần trong gang tấc, cậu tủi hờn trừng mắt ướt dỗi anh trai mà thân thể phải bó tay chịu người đùa bỡn.

Đợi khi Chu Hải Vân uống xong cất ly, liêu xiêu trở về phòng thì Diễm Thu cuối cùng mới có cơ hội giận dỗi cắn lên bàn tay đang bịt miệng mình một cái thật lực.

"Anh... anh... quá đáng!"

Diễm Ân nhìn bàn tay in hai dấu răng, không hiểu sao máu dâm lại sôi lên, ngó em trai nổi giận bò ra nhô hai cánh mông dính dấp toàn tinh dịch của chính mình, anh lần nữa nứng tới mất trí.

"Ây ây! Anh anh... đợi, anh làm gì... làm gì vậy? Đợi... đợi!"

Bị anh trai vác thẳng lên vai, Diễm Thu hết hồn suýt la to, vội vã dùng nấm tay nhỏ đập bốp bốp lên lưng Diễm Ân, cậu ngửi thấy mùi méo lành. Diễm Ân bưng "đồ ăn" cùng cơn đói dường như bất tận đến phòng khách, ném thanh niên lên chiếc sô pha mà cả hai đã từng trầm mê.

"Làm gì? Tất nhiên là đụ cưng rồi." Người đàn ôn nở nụ cười sáng trưng nhưng khiến cậu họa sĩ sợ rúm người, hoảng hốt lùi về sau.

"Không không, em... em mệt rồi! Không đụ nữa... không... á ~"

Cổ chân bị nắm lấy, Diễm Thu chưa kịp phản kháng đã bị anh trai lôi sền sệt trở về, bất lực dang chân nằm dưới thân hình vẫn còn đang rất sung sức. Thanh niên nhìn con cặc đỏ tím dũng mãnh như chưa từng bắn lần nào đè lên bụng nhỏ, nứng muốn rã rời, nhưng tư thế anh trai rõ ràng muốn đụ nát cậu.

Cùng lúc cặc lớn chèn vào, đôi môi Diễm Thu cũng được lấp đầy không cho phép thốt lên một lời từ chối nào, tay cậu bị anh khóa chặt kéo cao trên đầu, mông thịt đập "bôm bốp" lên phần lông mao nam tính, âm thanh vang dội đến mức nếu ai đứng ở tầng hai lúc này cũng có thể nghe thấy. Thân thể hai người lần nữa cắn chặt nhau, lỗ nhỏ bị địt tan nát vẫn rất khít khao mút chặt thân cặc gân guốc, thèm khát va chạm mãnh liệt lại hư hỏng.

"Oa... oa... lớn quá! Anh... anh... a... em á ~ không được... lồn nhỏ bị đụ hỏng mất... cặc lớn nóng quá..." Diễm Thu khóc lóc đón nhận nhiệt độ nóng cháy trong thân thể cùng tốc độ ma sát điên cuồng, cảm tưởng bản thân sắp điên theo rồi. Đùi non tự động quấn lên lưng anh, vách tràng nhạy cảm bị đâm cho nước noi tuôn trào, mỗi lần cặc bự tiến sâu vào là bụng cậu lại nhô lên khối nhỏ, khoái cảm không ngừng khiến cậu họa sĩ lại khóc nức nở.

Diễm Ân nghe cậu càng khóc, hông thúc càng dữ, chẳng hiểu nổi sức lực từ đâu mà anh địt em trai từ trong phòng, tới cầu thang, xuống phòng bếp, lại vào phòng khách, dương vật và lỗ lồn hầu như rất hạn chế tách ra. Hình như anh nhầm rồi, rượu ban tối vẫn còn hay sao ấy, cảm giác vùi cặc trong vách thịt ấm áp này quá sung sướng, Diễm Ân bắt đầu có suy nghĩ tìm một ngày rảnh rỗi, không cần làm gì cả, chỉ địt em trai đủ mọi ngóc ngách trong nhà thôi.

"Không cho em mặc quần, chỉ mặc một cái áo sơ mi của anh... lúc nào anh hứng sẽ kéo em vào mà đụ. Lúc em cơm, miệng trên nuốt cơm, miệng dưới nuốt cặc anh. Lúc em vẽ, anh sẽ đụ em từ phía sau. Lúc tắm, anh sẽ bắn đầy lồn dâm của em." Xốc người nhún nhảy trên dục vọng của mình, Diễm Ân mút mạnh đầu lưỡi cục cưng, khàn đặc thì thầm mục tiêu anh sẽ làm với cậu. "Từ phòng sách đến ban công, nơi nào anh muốn em đều phải dạng chân cho anh đút cặc vào, đụ em cả ngày không thể khép chân được, khiến cho lỗ nhỏ của bé đĩ không lúc nào không chứa tinh dịch của anh trai..."

Em trai nhỏ nứng phát điên rồi, chỉ từ lời anh nói mà cảnh tượng chính mình bị anh trai gian dâm suốt cả ngày như thể hiện ra trước mắt cậu, khiến cậu động tình không kiềm được, nước lồn vỡ đê mà tuôn ra ào ạt, thân thể cũng mẫn cảm co giật nhè nhẹ.

"Nứng... nứng chết được... đĩ nhỏ bị anh trai nhốt trong nhà mà đụ... a a... sướng muốn bắn... chỉ cần anh Ân muốn tiểu Thu liền... liền vạch lồn cho anh đụ... bụng nhỏ bị bắn đầy tinh trùng của anh trai ~ A... lồn dâm bị anh trai địt thật sướng!"

Mới nói vài lời đĩ nhỏ liền lẳng lơ chịu không nổi, miệng háo hức ầm ĩ rên rỉ, mép lồn siết sao bao chặt cặc anh trai, nước sướng cùng dịch tinh "nhem nhép" theo từng cú thúc đẩy, nghe vào tai tục tĩu vô cùng. Hai anh em quấn riết trên sô pha, đụ địt hôn môi thèm khát mùi vị của nhau, thân thể ẩm ướt không phân biệt được là mồ hôi hay tinh dịch.

Diễm Thu cuốn vào trong nhục dục đến mất sạch kiềm nén, sau một cú nắc sâu thì chim nhỏ bắn ra một luồng nước màu vàng nhạt, róc rách tưới ướt cơ bụng của kẻ đang miệt mài cày cấy. Thanh niên sau 4 năm lại bị địt cho tè ra.

"Oa... sô... sô pha lại dơ rồi... ưm..."

Diễm Ân sờ soạng chất lỏng đan xen giữa cả hai, cười không khép miệng được, cúi đầu hôn lên mi mắt sưng đỏ vì khóc của em trai, cặc vẫn thúc đẩy dồn dập vào mép lồn mềm.

"Ngoan, không sao... anh sẽ thay trước khi anh chị thức dậy."

Thanh niên mê man chẳng còn nhớ phải xấu hổ nữa, xụi lơ bị người đàn ông nắc cho giật nảy cả người, gậy thịt tiểu xong cũng chẳng bắn được thêm gì, lắc lư đáng yêu chọc cho anh càng đâm càng sâu. Đến khi Diễm Ân thỏa mãn sau hơn trăm cú ra vào thì Diễm Thu cũng sớm ngất lịm dưới từng đợt sóng cao trào, ôm bé cưng ngủ say mệt mỏi, ông anh trai xấu tính vẫn địt thêm tầm vài chục cái mới bắn mạnh vào sâu lỗ nhỏ ngập ngụa toàn là tinh dịch của anh.

Luyến tiếc rút dương vật ra khỏi nơi bao bọc ấm nóng, Diễm Ân nhìn dòng suối nhỏ trắng đục cứ trào ra không dứt giữa khe mông em trai, tự nhủ bản thân không được cầm thú tới mức chịch thằng bé khi em nó đang ngất được. Chịch em trai khi tỉnh sướng hơn.

Đệt mợ, Diễm Ân lắc đầu, bệnh biến thái không chữa được!

Cởi cái yếm sớm xộc xệch trên ngực Diễm Thu xuống bịt lại miệng lồn bị địt mở, ngăn dòng tinh trào ra, anh lại dằn lòng không được liếm cắn hai núm vú đỏ tươi ngon miệng. Nhưng sợ lại rách da thịt non mềm, Diễm Ân hôn hôn một chút rồi thôi, bế em trai về phòng tắm rửa. Để cậu nằm trong lòng, dùng ba ngón tay đút vào lỗ nhỏ, gập lại moi móc chất dịch bên trong, mà Diễm Thu ngủ chưa yên, mơ hồ cảm thấy cử động trong người liền rầm rì rên khẽ, eo mông đung đưa theo thói quen.

"Đĩ nhỏ, lẳng lơ quen thói." Mắng yêu một tiếng, Diễm Ân nghiên đầu hôn mút đôi môi hơi hé của cậu, tự chơi đùa đầu lưỡi thanh niên cũng chơi cho đủ dâm dục.

Từ việc tắm cho em trai bất giác biến thành Diễm Ân đè Diễm Thu lên thành bồn tắm, hôn hít nhiệt liệt, dù cho thanh niên đang ngủ cũng bị hôn cho suýt tắt thở. Lưỡi nhỏ ướt át thè ra, phiến môi bị chà đạp tới sưng đỏ, Diễm Thu đáng thương tội nghiệp lại bị anh trai sờ soạng hết một lần mới được tắm sạch sẽ, bế trở lại giường.

Đến sáng hôm sau tỉnh lại, nhìn thân thể đầy rẫy dấu vết hoan dâm cùng bờ môi đau nhói, Diễm Thu phải hốt hoảng nghĩ kỹ về nhu cầu tình dục của anh trai mình.

Mà đến chiều, Diễm Thu cuối cùng khỏe hơn một chút xuống nhà vừa đúng lúc anh chị đi hẹn hò trở về. Cười giả trân che giấu hông eo mỏi nhừ, Diễm Thu lén lườm kẻ thủ ác đang gõ laptop bên kia rồi leo lên sô pha đã được trải mới mở ti vi xem chương trình.

Chu Hải Vân cưng nhóc em nhỏ nhất, vào bếp lấy ít bánh ngọt cùng trái cây cắt sẵn đem ra cho cậu, nhận lấy nụ cười ngọt ngào của em út rồi mới đi. Chỉ là mới mấy bước, chị sực nhớ điều gì đi vào phòng giặt sấy, rồi nhanh chóng quay lại sô pha, nhét vào tay Diễm Thu đang ngơ ngác.

"Lần sau nhớ đừng để quên."

Chị dâu cười rất hiền, cái quần lót đỏ trên tay cũng rất chói. Diễm Thu cứng đơ mặt trân trối nhìn Chu Hải Vân nhảy chân sáo vào bếp chuẩn bị bữa tối, sắc mặt từ xanh thành trắng rồi chuyển sang đỏ, cuối cùng thẹn quá nhảy đến chỗ Diễm Ân, cắn mạnh lên bả vai tên đầu sỏ một cái.

"Aaaaa!"

"Hai đứa lại ầm ĩ cái gì đó?"

"Ha ha."

...

Nhà lớn nhà họ Diễm sắp tới có lẽ không lúc nào ngưng náo nhiệt rồi.

Về phần chiếc quần lót đỏ, vì ai kia quá xấu hổ mỗi lần nhìn thấy nên em nó đã được đem đi thủ tiêu, trước sự chứng kiến đẫm nước mắt của anh hai nhà họ Diễm. Bù lại yếm đỏ vẫn là trang phục ưu thích của hai người, da em trai vừa trắng vừa mịn, màu đỏ thực sự là chân ái.

Sau đó anh trai liền đi mua một tá trang phục tình thú chất đầy trong tủ đồ, mỗi lần thử một bộ, đôi lúc em trai nghịch ngợm chuẩn bị rượu, hậu quả thì... e hèm, tất nhiên chúng ta đều hiểu. Thế mới nói, trên đời lắm kẻ thích chơi ngu, đặc biệt chơi rất nhiều lần.


(Còn một phiên ngoại nữa là hết, mọi người có muốn phiên ngoại tình thú nào nữa thì thử góp ý nha, tui sẽ xem xét viết được không. Vì tui là tay mơ viết cao H nên mấy cái liên quan tới sẽ toy tui không biết viết đâu, sm cũng không, tui sợ đau...TT^TT)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro