Phiên ngoại 3.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời lặn dần về phía xa, ánh sáng chiều màu mỡ gà chiếu xuyên qua khung cửa kính từng lớp học, giờ này học sinh trường cấp 3 đã tan tầm gần hết, trên sân chỉ còn lác đác vài nam sinh chơi thể thao. Ấy vậy mà trong phòng học lớp 11/1 vẫn có một cậu học sinh đang ngồi ngay ngắn trước bục giảng.

Cậu nam sinh cực kỳ thanh tú, tóc đen mềm mại, đôi mắt trong veo cùng đôi môi đỏ hồng khẽ mím, trên người cậu áo trắng học sinh trắng tinh vừa ngây thơ vừa thêm phần nhỏ nhắn, nếu so với mặt bằng chung phải nói là hotboy nhất nhì trường. Nhưng bây giờ trên gương mặt tuấn tú lại hiện lên nét sợ hãi, mất tự nhiên.

"Thầy... em..."

Diễm Thu xoắn quýt ngón tay ấp úng nhìn vị thầy giáo cao lớn ngồi sau bàn giáo viên, người này là giáo viên chủ nhiệm mới gần đây của lớp cậu, rất được các giáo viên và học sinh trong trường yêu thích. Ngày thường người thầy này rất ôn hòa dễ chịu, nhưng... Diễm Thu cắn môi, bên thái dương đổ một giọt mồ hôi.

"Thầy ơi, em không có... em thực sự không có!"

Người đàn ông lúc này mới ngẩn đầu lên, nhan sắc đầy uy lực không thua gì một idol nổi tiếng khiến cậu học trò nhỏ suýt nín thở, thậm chí đến chiếc kính gọng vàng trên sóng mũi cao cũng được đẹp lây. Giọng nói hôm nay có phần sắc bén vượt mọi ngày:

"Có một giáo viên nói nhìn thấy em đã lấy một tài liệu khá quan trọng cho kỳ thi sắp tới. Diễm Thu, vị giáo viên đó rất có tiếng nói với Hiệu trưởng..." Hắn ta đẩy gọng kính, ánh mắt lóe sáng. "Tôi phải xử lý thế nào đây?"

"Em không có!" Diễm Thu nghẹn đỏ mặt, ngồi cứng đơ trên ghế học sinh. "Em em không có lấy tài liệu gì hết... điểm thi toán em không tốt thật, nhưng... nhưng em không có lấy."

Người đàn ông bước xuống bục giảng, đút tay vào túi quần đến trước bàn cậu học sinh. Áo sơ mi đen luôn tạo ra khí thế đàn áp, cùng với tư thế nhìn từ trên cao xuống khiến Diễm Thu càng thêm sợ hãi, co rúm như con chuột bạch bé con.

"Em là một học sinh gương mẫu, nhưng tôi làm sao tin em đây?"

Diễm Thu đỏ bừng khóe mắt, tủi thân lại không nghĩ ra làm gì để minh oan, uất ức lí nhí: "Em thực sự không có lấy mà! Em phải làm gì để thầy tin em hức..."

Nhìn thiếu niên đáng thương như vậy mà thầy giáo vẫn dửng dưng, lạnh mặt chống lên mặt bàn nhìn vào gương mặt đỏ ửng.

"Không bằng không chứng, thật khó tin em... Nhưng em muốn tôi tin cũng không phải không có cách." Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ câu lên. "Vậy em đứng lên xoay một vòng xem?"

Đôi mắt sũng nước ngước lên, ngây ngốc không hiểu. Hắn cười cười hơi bị thích thú nhìn dáng vẻ như thỏ con của bé nhóc trước mặt, nói ra vẻ đương nhiên:

"Nếu em lấy tài liệu chắc chắn nó phải ở trong người, nên tôi phải lục soát em, đúng không?"

Diễm Thu hiểu ra, lập tức gật đầu liên tục, quẹt tay chùi nước mắt rồi đứng lên, trước mặt thầy giáo chầm chậm dang tay xoay người. Thân thể thiếu niên dong dỏng như trúc non, eo thì thon mà cánh tay lại nhỏ nhắn, chiếc áo sơ mi hơi mỏng khiến đường nét dẻo dai càng thêm thoắt ẩn thoắt hiện. Mà đặc biệt nhìn xuống, người đâu mảnh mai mà mông lại rõ bự, hai bờ mông căng chặt lớp vải quần đen, theo cử động xoay người còn vô thức lắc lư. Diễm Thu nghe lời xoay một vòng, không hề nhận ra ánh mắt thầy giáo mình tối đen như mực.

"Ừm... thế vẫn không được. Lỡ em giấu trong áo trong thì sao?"

Giọng thầy giáo có chút trầm khàn, vành tai thiếu niên thoáng đỏ, Diễm Thu bối rối đứng cách anh chỉ tầm một cánh tay, hơi thở nam tính phập phồng trong gang tấc.

"Em... em không có mặt áo trong..." Cậu lí nhí nắn nắn ngón tay, ngại ngùng không dám ngẩn đầu.

Hắn nhướng mày, nhìn cậu học trò, nghĩ một đằng nói một nẻo: "Thế sao? Tôi không tin, hay em vén áo để tôi xác nhận là em không có giấu trong áo đi?"

Giọng điệu cực kỳ nghiêm túc làm Diễm Thu không biết suy nghĩ của người trước mặt, cậu không có thói quen cởi áo trước mặt người khác, nhưng vì sự trong sạch của mình, thiếu niên mím môi đỏ mặt gật đầu. Tay nhỏ mềm mụp run run đặt lên nút áo, đối diện tầm mắt nóng như lửa của thầy giáo mà cởi từng nút, Diễm Thu cởi rất chậm nhưng người đàn ông vẫn rất kiên nhẫn, hắn tựa bên bàn của cậu bình thản nhìn da thịt láng mịn dần bại lộ dưới ánh đèn phòng.

Dù ngượng cỡ nào thì chiếc áo đồng phục cũng được ném xuống, thiếu niên đứng trước mặt thầy giáo của mình e thẹn phơi bày ra lồng ngực trắng nõn cùng chiếc bụng phẳng mềm mại, nhưng thứ thu hút tầm mắt hắn ta chính là hai đầu vú hồng hào vì lạnh mà săn cứng.

"Em... em không có áo trong mà..." Âm thanh thiếu niên mềm nhẹ như bông, pha lẫn một chút xấu hổ mà trở nên dinh dính, ngọt xớt chui vào tai thầy giáo.

Ha, hắn có quan tâm đếch gì đến áo trong áo ngoài đâu chứ, hắn chỉ suy nghĩ làm vài chuyện hư hỏng với thân thể non nớt này thôi. Nhưng người đàn ông dằn lại, ngoắt tay bảo thiếu niên lại gần, hắn khoái việc vờn chơi con mồi ngây thơ này thực sự.

Diễm Thu chẳng biết thầy giáo muốn làm cái gì, từ tâm lý sợ sệch và ỷ lại của học sinh với giáo viên mà cậu vô thức ôm lấy hai vai trần nghe lời bước đến cạnh hắn. Càng đến gần mùi hương nước hoa nam nhẹ nhàng càng lởn quởn bao lấy cậu, gò má thiếu niên hiện lên mạt đỏ, ánh mắt né tránh nhưng vẫn bắt được sự chăm chú từ gương mặt quyến rũ của vị thầy giáo trẻ.

"Thầy ơi...?"

Ngay khi chân cậu chỉ cách mũi giày thầy giáo tầm 2 3cm, Diễm Thu dừng lại ngập ngừng nhìn hắn, gần thế này chắc thầy đã thấy cậu không có giấu tài liệu rồi đúng không?

"Tôi phải kiểm tra em có giấu tài liệu hay không. Vì tài liệu có thể bị em copy sang thẻ nhớ, nên tôi phải sờ kỹ một chút. Em không muốn bị nghi ngờ phải không?" Câu chữ rất nghiêm chỉnh nhưng đôi mắt hắn đã sớm bị nhục dục từng chút xâm chiếm, nhưng cậu học trò nhỏ vẫn hồn nhiên không hề phát hiện.

"Phải... phải sờ ạ?" Diễm Thu rất ngượng, từ khi vào cấp 2 cậu đã không gần gũi với ai như vậy, nhưng... đây là thầy giáo của cậu mà, thầy còn đang giúp cậu, hẳn không sao đâu nhỉ?

Nghĩ như vậy thiếu niên lại ngượng ngùng gật đầu, buông hai tay che ngực xuống, để thân thể nõn nà của mình bại lộ trước tầm mắt người đàn ông trông có vẻ đáng tin cậy này. Bộ ngực trắng bóc cùng hai đầu núm đỏ tươi phơi phới dựng đứng, hình ảnh mới ngon miệng làm sao, đứa trẻ trước mặt ngây thơ không biết rằng dưới lớp quần âu của tên thầy giáo nọ, dương vật to lớn đang từng chút thức tỉnh.

Mà hắn cũng chưa muốn dọa sợ cậu, tay to đặt lên đầu vai trơn láng như ngọc, cảm nhận sự run rẩy nhè nhẹ rồi chậm rãi lướt dần sang cần cổ thiên nga. Tay thầy giáo thật nóng, Diễm Thu có chút mất tập trung, thầy đang lục soát tài liệu nhưng không hiểu sao động tác của thầy lại khiến thân thể cậu nóng ran, nước da trắng cũng từng chút đỏ ửng lên. Thiếu niên Diễm Thu chưa trải sự đời cắn môi, khó hiểu không biết thứ cảm giác khô nóng kỳ lạ này là gì.

Cậu khẽ nuốt nước bọt muốn bàn tay đang rà soát trên người mình dừng lại, nhưng lại không muốn phụ sự "giúp đỡ" của thầy giáo nên quyết định ngó lơ. Cho đến khi lòng bàn tay nóng hôi hôi của thầy giáo bỗng xoa nhẹ đầu vú đỏ hồng của thiếu niên.

"A ~ thật nhột..." Môi đột nhiên bật một tiếng ngọt lịm, Diễm Thu cũng hết hồn đỏ mặt bụm lấy miệng. Một luồng điện lạ lẫm từ vú truyền đến khiến cậu hốt hoảng, Diễm Thu sợ sệt nghĩ bản thân càng lúc càng lạ, mà ánh mắt của thầy giáo cũng trở nên quá nóng, như muốn thiêu đốt cậu vậy... "Thầy ơi... không có phải không... em... em muốn mặc áo lại."

Người đàn ông nhướng mày, tay vẫn đặt lên bộ ngực mềm mại của thiếu niên, mờ ám mà nắn quầng vú mẫn cảm, lập tức khiến gương mặt nhỏ đỏ bừng co rúm. Hắn nghiêm túc kéo sát Diễm Thu lại gần hơn, mặt người dạ thú mà bác bỏ lời van xin của học trò:

"Không được, tôi vẫn chưa kiểm tra xong, không được che miệng, lỡ họ nói em lén lút giấu đồ thì tôi biết giải thích làm sao? Em cũng không muốn chịu oan phải không?" Tiếng rên của học trò nhỏ quá ngọt, hắn muốn nghe thêm nhiều lời dâm đãng từ đôi môi mọng này. "Nên ngoan... giơ hai tay lên, tôi sờ xong sẽ mặc lại cho em."

Lời dụ dỗ của vị thầy giáo đáng kính quá êm tai khiến Diễm Thu lần nữa bỏ qua sự mập mờ trong hành động của hắn, nhịn xuống sự xấu hổ mà nâng tay lên, thuận tiện cho bàn tay to nóng rờ rẫm khắp lồng ngực mình. Ngón tay người đàn ông vừa dài vừa nghịch ngợm, hết sờ lại ve vuốt đủ kiểu hai núm vú, mà trong lòng hắn cũng nghĩ thầm vú nhỏ của học trò sao mà đĩ thế này, màu thực đẹp, còn sưng to hơn bé trai bình thường, đúng là đợi người ta yêu thương.

"Ưm... a..." Dưới động tác không kiên nể của thầy giáo, thân thể Diễm Thu càng thêm nhạy cảm, vú bị người ta chơi đùa xoa nắn, cậu lại không dám mở miệng cản lại, chỉ có thể lúng túng giơ tay than nhẹ. "Đừng... đừng bóp... đầu vú... ngứa quá..."

Vỗ "bốp" một cái lên vú dâm nhô cao, người đàn ông tận hưởng tiếng thở dốc mãnh liệt của thiếu niên nhưng trên miệng vẫn treo đủ lời đạo đức:

"Em phát nứng cái gì? Tôi đang tìm kiếm thẻ nhớ trên người em, em còn cả gan chống đối sao? Em có muốn bị bắt lên phòng hiệu trưởng không?"

Bị dọa, bé ngoan quanh năm Diễm Thu liền sợ hãi, nước mắt nhòe nhoẹt tràn ra, nức nở lắc đầu, cong eo ưỡn ngực cọ mạnh vào tay thầy giáo. "Không không, xin... xin thầy tiếp tục sờ... em... em không dám..."

Vừa lòng ngắt nhéo đầu núm sưng đỏ đến thỏa thích, tên thầy giáo được đà lập tức rê tay xuống cặp mông vểnh của học trò, trắng trợn mà bóp phần thịt đẫy đà bao không hết một bàn tay. Mọe kiếp, mông bự vãi! Mắt hắn đen kịt không một tia sáng, ra sức nắn bột cặp đào tươi ngon mọng nước, động tác sắc tình nào liên quan một chút gì với mục đích ban đầu đâu.

"Được rồi, giờ tôi phải kiểm tra bên trong, em dạng chân ra một chút nào." Sờ bên ngoài không đã ghiền, tên đàn ông liền xoay người đẩy bé học sinh nằm sấp lên bàn học, chổng mông về phía hắn. Vừa thô thiển ve vuốt khe đít căng chặt vừa bình tĩnh ra lệnh.

Diễm Thu hết bị thầy giáo xoa vú lại bị sờ mông sờ đít như vậy, cơ thể vốn đã nưng nứng, nhiệt hỏa không biết từ đâu râm ran đốt cháy gương mặt cậu, não nghe lệnh hắn ta chưa kịp suy nghĩ đã ngoan ngoãn dạng hai chân ra, áp vú trên bàn thực hiện tư thế cực kỳ bất nhã.

"Soạt" một tiếng, Diễm Thu hoàn hồn giật nảy người, nghe tiếng hít sâu từ phía sau mà mặt đỏ như gấc, cuống cuồng vươn tay che mông trần. Mà người đàn ông sau lưng sau khi tuột cái quần vướn víu xuống, dương vật suýt nữa bắn tinh, ha ha... hắn làm sao biết được nhóc học sinh gương mẫu của lớp 11/1 lại là một con đĩ ngày ngày không mặc quần lót lượn lờ trước mặt hắn. Đậu phộng nó, bên dưới lớp vải quần mỏng manh đó là một cặp mông trắng phếu cùng dương vật nhỏ nhắn xinh xắn, vừa nhìn liền muốn xịt máu mũi. Hôm nay không đụ nát con đĩ nhỏ này, hắn quyết không thả người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro