Chương 24: Trường học có một ngôi sao.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nguyên Đông gần bốn mươi tuổi, do được bảo dưỡng cẩn thận, còn mang thêm một cặp kính nên thoạt nhìn rất lịch sự nhã nhặn, dáng vẻ không giống người xấu.

Thẩm Gia nhìn người đàn ông trước mặt lộ ra nụ cười "Hiền lành" với cô, cô còn nghĩ rằng đạo diễn đang tỏ ra thiện ý đối với cô, cô cũng đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào.

"Gia Gia đúng không?"

Thẩm Gia hơi sửng sốt, một lúc sau mới gật đầu: "Dạ."

Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, có cần phải gọi thân mật như vậy không?

Cô gái nhỏ tránh sang một bên.

Vương Nguyên Đông nhận ra Thẩm Gia không được tự nhiên, vì để cho cô buông lỏng cảnh giác, ông ta nói về bộ phim: "Trần Tương, nhân vật này phân lượng khá nặng, em có thể xin nghỉ lâu như vậy không? Cha mẹ em không có vấn đề gì chứ?"

Thẩm Gia không muốn trước mặt người lạ nhắc đến tình huống gia đình mình: "Có thể, em đều nghe theo sự sắp xếp của chị Lâm Mông."

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Lâm Mông chạy đến: "Xin lỗi đạo diễn Vương, đã để anh phải chờ lâu."

Vương Nguyên Đông cười nói không có việc gì, một người đưa một quyển kịch bản: "Trước tiên cứ xem qua, nhân vật này vẫn chưa tìm được người thích hợp, hôm nay tình cờ nhìn thấy Gia Gia phỏng vấn, mới liên lạc với cô, cũng là do tôi đường đột."

Lâm Mông cảm thấy Vương Nguyên Đông quá khách sáo, loại nhân vật nhỏ bé như bọn họ sao có thể để đạo diễn mời diễn xuất, phải là vô cùng vinh hạnh.

"Anh quá khách sáo rồi."

Vương Nguyên Đông mỉm cười: "Trước tiên cứ xem kịch bản, nếu như cảm thấy thích hợp, vai diễn này sẽ là của Gia Gia."

Đây là một bộ phim truyền hình về đề tài trinh sát hình sự, vai diễn của Thẩm Gia là con gái của nam chính.

Nam chính là cảnh sát đã ly hôn vợ, vợ chủ động từ bỏ quyền nuôi con, con gái Trần Tương bất đắc dĩ được phán quyết ở cùng với anh ta. Nhưng bởi vì tính tình không khéo léo cộng thêm cường độ công việc cao, nên bấy lâu lơ là với đứa con gái của mình là chuyện bình thường, để cho con gái đang trong giai đoạn nổi loạn thường xuyên trốn học đến bar bị băng nhóm tội phạm theo dõi, bị dụ dỗ cuốn vào hàng loạt vụ phạm tội.

Nam chính phụ trách điều tra theo dõi băng nhóm tội phạm này, sau khi phát hiện, vì tương lai của con gái, anh ta đã quyết định che giấu và từ đó đi trên con đường giải cứu con gái.

Kịch bản được chuyển sang đến trang cuối cùng, Vương Nguyên Đông hỏi: "Thấy thế nào?"

Lâm Mông lộ ra vẻ mặt một lời khó mà nói hết.

Kịch bản không tệ, chỉ là nhân vật Trần Tương này tương đối gây tranh cãi, không phải là nhân vật hút fan theo kiểu truyền thống, trong phim nhân vật này tạo ra quá nhiều phiền phức cho nam chính, bất kể là diễn tốt hay không đều sẽ bị mắng chửi.

Phải biết rằng cô ấy thiết lập cho Thẩm Gia đi theo con đường thanh thuần người gặp người thích, cô còn chưa nổi mà đã diễn vai xấu như vậy thật sự có ổn hay không?

Vương Nguyên Đông vừa nhìn nét mặt của cô ấy, không hỏi nữa, mà chuyển hướng nhìn sang Thẩm Gia: "Em cảm thấy thế nào?"

"Em cảm thấy rất tốt." Thẩm Gia khép lại kịch bản, sau đó cô quay đầu nhìn Lâm Mông, trong ánh mắt tràn đầy "Nhận đi, nhận đi chị Tiểu Mông!"

Có kịch bản = có thu nhập, hơn nữa cũng không phải là một bộ phim xấu, cái này cần gì phải suy nghĩ?

Cô nắm lấy tay Lâm Mộng, muốn dùng ý niệm truyền những suy nghĩ của cô đến cô ấy.

Tuy rằng Lâm Mông không muốn chấp nhận, nhưng vẻ mặt của cô thật sự quá rõ ràng, vừa nhìn là đã có thể đoán ra được, cô ấy bất đắc dĩ vỗ lên tay cô và bàn chuyện hợp tác với Vương Nguyên Đông.

Nếu đã quyết định rồi, thì phải giải quyết chuyện xin nghỉ.

Vì cuộc sống yên bình của Thẩm Gia ở trên trường, Lâm Mông cầu xin hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm giữ bí mật, cho nên dù Thẩm Gia cách ba năm ngày lại biến mất, cũng không một ai nghĩ đến việc cô sẽ đi quay phim.

Điều khiến cho thân phận thật sự của Thẩm Gia truyền khắp toàn trường, chính là lúc cô tham gia chương trình tạp kỹ cùng đoàn phim web drama.

Nguyên nhân chính là vì đêm trước khi phát sóng, có một ngôi sao bị tung scandal, tổ chương trình đã phải làm thêm giờ để cắt tất cả ống kính của anh ta, mà ống kính của Thẩm Gia ở bên cạnh anh ta lại bị phóng đại, gương mặt xinh đẹp trong nháy mắt bị phóng đại lên gấp mấy lần, khuôn mặt lại bị lấy ra khỏi vòng tròn.

Nhìn thấy hot search mà khiến cho Lâm Mông lo lắng, cô ấy có suy nghĩ muốn cho Thẩm Gia dùng mặt để hút fan, nhưng hot search lại quá nhiều, liệu mọi chuyện phát triển đến cực điểm sẽ chuyển hóa theo hướng ngược lại hay không?

Thẩm Gia hoàn toàn không biết gì về sự lo âu của người đại diện mình, lúc này cô còn đang ngồi trên sàn ép buộc bản thân mình tự học vào buổi tối.

Mà mỗi lớp luôn có một hai học sinh lén sử dụng điện thoại điện thoại di động, mà người trong lớp Thẩm Gia lại chính là người bạn cùng bàn yêu dấu của Thẩm Gia.

Cô ấy há hốc miệng, quên mất bản thân mình đang ở trong lớp, cầm điện thoại di động đến trước mặt Thẩm Gia lạp đi lặp lại nhiều lần.

"Đó là cậu?"

Cô ấy chỉ vào khuôn mặt bị phóng đại gấp đôi đang thất thần trên màn hình di động.

Thẩm Gia nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mình, nhíu hai hàng lông mày: "Sao lại xấu như vậy."

Người bạn cùng bàn hưng phấn đến mức nắm lấy tay của Thẩm Gia lắc mạnh: "Thật đúng là cậu!"

Động tác rất lớn khiến giáo viên cũng chú ý, giáo viên ho khan một tiếng nhắc nhở, sau đó lại tiếp tục giảng đề cho các học sinh lên hỏi.

Tuy rằng dưới sự thuyết phục của Niệm Âm bạn cùng bàn đã đồng ý giữ bí mật, nhưng đâu phải một mình cô ấy có điện thoại di động, cho nên sau khi tan học, ngoài phòng học xuất hiện mấy bóng dáng xa lạ, xuyên qua cửa sổ nhìn vào bên trong.

Tin tức giữa các học sinh luôn được lan truyền rất nhanh, gần như chỉ trong một đêm, toàn trường đều biết trường của bọn họ có một ngôi sao.

Mọi người trong lớp coi như bình tĩnh, nhưng ngược lại người trong lớp khác lại vô cùng nhiệt tình, làm cho Thẩm Gia ban đầu yêu thích cuộc sống vườn trường, ngược lại cảm thấy ở trong đoàn phim thoải mái vô cùng.

Nếu đã đi theo con đường này, điểm số môn văn hóa cũng không phải là quan trọng nhất, hơn nữa Lâm Mông cũng không có ý định để Thẩm Gia trở thành học bá, cô ấy dứt khoát thay cô mời gia sư đến đoàn phim đặc biệt dạy phụ đạo cho cô, để Thẩm Gia có thể an tâm quay phim.

Cũng bởi vậy, thời gian rảnh rỗi của Thẩm Gia cũng nhiều hơn, vừa rảnh rỗi cô lập tức sinh ra suy nghĩ muốn quyến rũ đàn ông.

Lần này không đợi cô tìm cơ hội, thì cơ hội đã tự động tìm đến cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro