Chương 23: Nói chuyện với vợ và bắn trong miệng người tình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lượng nhỏ tinh dịch không giữ được từ trong mắt ngựa phun ra ngoài, Thẩm Gia ngay cả tránh cũng không dám tránh, sợ tinh dịch tiết ra sẽ tản ra mùi vị.

Trong miệng nhỏ của cô ngoài trừ dịch tuyến tiền liệt, lại có thêm gánh nặng tinh dịch, Thẩm Gia buộc phải nuốt vào một ít, để tránh việc miệng không chứa nổi mà nôn ra.

Thẩm Gia vừa nuốt vài ngụm, thấy có điềm báo muốn phun ra, cô lập tức sử dụng đầu lưỡi chặn lại mắt ngựa, cô có ý đồ muốn chặn cửa ra vào.

Điểm mẫn cảm nhất bị đầu lưỡi của cô liếm không ngừng, Phó Minh Viễn thoải mái đến mức lỗ chân lông toàn thân cũng đều giãn ra.

Nhưng càng thoải mái, anh cũng sợ Thẩm Gia lại liếm xuống, bản thân anh sẽ mất mặt mà bắn ra, cô còn chưa ăn được mấy phút.

Nhưng Thẩm Gia không biết được suy nghĩ của anh, cô chỉ biết liếm mắt ngựa khiến anh thoải mái, cho nên lấy lòng bắt lấy nơi đó không buông, mồ hôi trên đầu của Phó Minh Viễn càng lúc càng nhiều, lúc sắp rơi xuống mặt bàn, Phó Minh Viễn cuối cùng cũng nhịn không được, anh vươn tay xuống dưới mặt bàn, rút dương ѵật của mình ra, không để cho cô tiếp tục ăn.

Tinh dịch của đối tượng tiến công rất có sức hấp dẫn mê hoặc đối với Thẩm Gia, ăn quen hương vị tinh dịch này, Thẩm Gia không còn bài xích hoạt động quan hệ tình dục bằng miệng này.

Thấy dương ѵật trong miệng của cô bị rút ra, cô uất ức đuổi theo, vì đuổi theo quá say mê việc, cô bị đập đầu vào đáy bàn và phát ra một tiếng vang nhẹ nhàng.

"Hử? Anh có nghe thấy âm thanh gì không?" Ninh Nhiên hỏi.

Phó Minh Viễn cố ý dùng khuỷu tay nặng nề đặt lên mặt bàn, tạo ra âm thanh giống như tiếng đạo đầu phát ra: "Là cái này sao?"

"Đúng, đúng."

Anh một bên đối phó với vợ, một bên căng thẳng thần kinh ứng phó với người tình ở bên dưới.

Thẩm Gia giống như không nghe được âm thanh, rõ ràng biết Ninh Nhiên vẫn đang nói chuyện với anh, cô vẫn liều lĩnh ngậm lấy dương vật của anh, trong tiếng nói chuyện của anh và Ninh Nhiên, mút lấy dương vật của anh, hút ra một lượng lớn dịch trắng.

Trong đôi mắt đang nửa rủ xuống của Phó Minh Viễn mà Ninh Nhiên không nhìn thấy, đôi mắt đó đang tràn ngập sự khoái cảm đạt đến đỉnh điểm, trên trán phủ một tầng mồ hôi dày, có mấy giọt lần theo trán anh trượt xuống cằm, khiến cho Ninh Nhiên không khỏi nghi ngờ, cô ta cố ý điều chỉnh điều hòa xuống vài độ.

"Rất nóng?"

Không chỉ Phó Minh Viễn khó chịu, Thẩm Gia ở phía dưới cũng nghẹn không chịu nổi, cô vì không muốn cho mùi tinh dịch tản ra ngoài, nên không thể không nuốt từng ngụm tinh dịch xuống, mùi phái nam nồng nặc hun đến nước mắt của cô chảy ra, hết lần này đến lần khác nhưng cô không dám phát ra âm thanh nào.

Thật vất vả mới nuốt xong, Thẩm Gia bám vào đầu gối của anh không tiếng động mà thở dốc, cô cảm giác bản thân mình sắp hít thở không thông, trong mũi và cổ họng đều là mùi vị kia.

Nhưng cô vẫn chưa thể chính thức thả lỏng, dương ѵật còn đang ướt nhẹp, xung quanh quy đầu còn dính mây sợi chất lỏng màu trắng, sắp rớt xuống, Thẩm Gia sợ những sợi dịch trắng kia rơi xuống quần tây đen của anh.

Nhưng trên người cô không có khăn giấy, Thẩm Gia cũng không muốn dùng tay, tay dính nhớp sẽ không thoải mái, suy đi nghĩ lại, đành chấp nhận nhắm mắt lại, đi đến, ngậm lấy quy đầu hút sạch sẽ toàn bộ tinh dịch bên trong.

Hành động này trong mắt Phó Minh Viễn là vô cùng tri kỷ, khẩu giáo xong còn có dịch vụ dọn dẹp sạch sẽ, tuyệt đối không hề ghét bỏ mà nuốt hết tinh dịch của anh, thật lòng mà nói, khiến anh hơi cảm động.

Một người phụ nữ sẵn sàng ăn tinh dịch của mình, bất kì người đàn ông nào cũng sẽ cảm động.

Thu dọn sạch sẽ dương ѵật xong, cho dù là đã kết thúc, Thẩm Gia vẫn dựa vào đầu gối của anh, nghiêng đầu, góc nhìn này ánh mắt hướng về phía dương ѵật của anh, lúc này dương ѵật cũng mềm nhũn, mềm mại rủ xuống, Thẩm Gia như có như không hôn lên đồ vật đang rủ xuống kia.

Ừm, Thẩm Gia phải tập luyện để bản thân thích ăn dương ѵật.

Trong lúc cô đang hôn, cô nghe được tin tức Ninh Nhiên phải đi, không quan tâm đến những thứ khác, cô bắt đầu giúp anh giải quyết hậu quả, thay anh đút dương ѵật vào lại trong quần, nhẹ nhàng kéo khóa lên, chậm rãi, cố gắng không để phát ra âm thanh kéo khóa lên.

Phó Minh Viễn cảm nhận được động tác của cô, cũng rất phối hợp với cô cố ý bật một bài hát để che đi âm thanh kéo khóa, cho nên trong thời gian ngắn như vậy Thẩm Gia mới có thể giải quyết tốt hậu quả.

Làm xong tất cả mọi việc, Thẩm Gia cũng chưa từng hy vọng người đàn ông sẽ ở lại, đợi tiếng bước chân chậm rãi đi xa, "Lộc cộc" một tiếng trước sau khi đóng cửa, Thẩm Gia mới bắt đầu xoa đầu gối đã tê dại của mình từ gầm bàn chui ra.

Không ai ngờ rằng lại đối mặt với nhân viên phục vụ đang đẩy cửa bước vào để dọn dẹp, hai người nhất thời vô cùng xấu hổ.

Thẩm Gia không dám quay đầu lại nhìn cô ấy, cô cúi đầu chạy ra ngoài, vừa định gọi xe chạy về ký túc xá, điện thoại của Lâm Mộng lập tức gọi đến.

Giọng điệu của Lâm Mộng vô cùng lo lắng: "Gia Gia bây giờ em đang ở đâu?"

"Còn ở khách sạn."

"Bây giờ em lập tức bắt taxi đến nhà hàng tên XX, đạo diễn Vương Nguyên Đông đang cần nữ số hai, có hình tượng giống như em."

"Dạ, được."

Tùy rằng cảm thấy buổi phỏng vấn có hơi không thể tưởng tượng nổi, nhưng không hiểu sao Thẩm Gia vẫn chạy đến.

Nhà của Lâm Mộng khác xa nơi này, lái xe đến cũng mất nửa tiếng đồng hồ, cô ấy sợ sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt này, nên bảo Thẩm Gia nhanh chóng chạy đến.

Quyết định nắm lấy cơ hội là đúng, nhưng cô ấy xem nhẹ Thẩm Gia vẫn còn là một cô gái nhỏ chưa đầy mười sáu tuổi, làm sao có thể đấu lại được sự xảo quyệt của mấy ông già kia.

Đặc biệt còn là mấy ông già lão luyện.

Cô gái nhỏ mới mười sáu tuổi vô cùng non nớt, nhưng trong vòng tròn này đã có rất nhiều người chưa đầy mười sáu tuổi đã lên giường với những người đàn ông giàu có, và Vương Nguyên Đông không ngoại lệ đã cảm nhận qua điều đó.

Mỗi năm đều có một nhóm mới những người trẻ tuổi xinh đẹp muốn được đóng phim của ông ta, ông ta muốn ngủ với những cô gái xinh đẹp đơn giản chỉ cần một câu nói là được.

Những người dù ở trong giới giải trí xinh đẹp nhiều năm, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Gia ánh mắt một trong số đó vẫn sáng lên.

Nhưng cái sự sáng lên đấy không phải là sự sáng khi nhìn thấy diễn viên phù hợp với tác phẩm mới của mình, mà là sự sáng của ham muốn nguyên thủy đàn ông đối với phụ nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro