Chương 26: Phía dưới được lấp đầy bởi đồ vật của chú.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Môi hoa huyệt trơn bóng không lông của cô gái nhỏ tách ra, bao bọc lấy dương vật trượt vào, hiệu quả thị giác vô cùng dâm mỹ bù đắp cho sự thiếu hụt cảm giác, cho nên Phó Minh Viễn cũng ngầm đồng ý cho động tác của cô.

Động tác phập phồng lên xuống nhìn rất đơn giản, thực tế lại rất tốn sức, Thẩm Gia mỗi lần nâng mông lên, đều mệt đến mức phải chống đỡ bụng dưới của người đàn ông mới có thể chống đỡ được cơ thể của mình.

Tay dùng sức, nâng mông lên cao, cao đến mức vị trí đè lên dương vật của người đàn ông, biến thành quy đầu đối diện với tiểu huyệt.

Quy đầu mẫn cảm hơn thân dương ѵật nhiều, đụng phải âm ѵật trơn trượt thoải mái, Phó Minh viễn lập tức nâng mông cô lên không cho cô ngồi xuống, duy trì khoảng cách quy đầu vừa vặn chạm vào tiểu huyệt, chính mình hướng lên trên, dùng quy đầu chạm vào tiểu huyệt.

Tiểu huyệt của cô gái nhỏ không có lông, xúc cảm khi chạm vào vô cùng tốt, cộng thêm hiệu quả thị giác, loại khoái cảm này không ai có thể làm lại, Phó Minh Viễn mới va chạm một hồi, lập tức cảm giác bản thân mình sẽ không dứt ra được.

Quy đầu chủ yếu va chạm vào âm ѵật, nhưng trong khe nứt lại có dâm dịch trơn trượt phụ trợ, thỉnh thoảng sẽ trượt đến miệng âm đạo, mỗi lần trượt đến đó, Phó Minh Viễn đều kịp thời thu hồi, ngoài trừ lần này.

Mặc dù có tay nâng đỡ, bản thân cô gái nhỏ cũng xuất ra lực duy trì tư thế đứng tấn, nhưng sau lần va chạm này cô rốt cuộc cũng không đứng vững được nữa, hai chân mềm nhũn ngã xuống, kèm theo một tiếng thét chói tai, cả người cô dán lên người đàn ông.

"Đau, đau quá..." Nước mắt lần lượt chảy xuống, thân thể Thẩm Gia cứng ngắc, nửa người trên nằm sấp lên người đàn ông, nửa người dưới lại vểnh lên.

Chuyển góc nhìn sang phía sau để xem, dương vật của người đàn ông bên dưới, đang kết hợp với âm huyệt của cô gái nhỏ.

Lần này ngã xuống, trời xui đất khiến làm cho dương ѵật cắm vào âm huyệt.

Tuy rằng nuốt không nhiều lắm, nhưng cũng hơn phân nữa quy đầu, đủ để cho cô gái nhỏ non nớt ăn khổ.

Cô gái nhỏ đau đớn, người đàn ông thì ngược lại, Phó Minh Viễn căn bản không nghe thấy tiếng khóc của Thẩm Gia, tất cả các giác quan trên người anh đều tập trung vào hạ thân đang bị kẹp chặt vô cùng sảng khoái kia.

Mẹ kiếp, huyệt xử nữ đều chặt như vậy sao?

Anh sỡ dĩ khẳng định tiểu huyệt của Thẩm Gia là huyệt xử nữ như vậy, là vì quy đầu đang đặt lên lớp màng kia, cũng vì vậy mà anh không dám làm bất kỳ động tác gì, sợ động một tí lập tức đâm thủng lớp màng kia.

"Không được nhúc nhích."

Phó Minh Viễn một lần nữa nâng hai mông cô lên, cố định lại, không cho cô đi xuống, cũng không cho cô rút ra.

"Nhưng mà cháu đau quá." Thẩm Gia khóc nức nở ôm mặt anh, đôi mắt bị nước mắt làm cho nhoè đi, mơ hồ nhìn thấy rõ vẻ mặt sung sướng của người đàn ông, cô đang khóc nức nở đột nhiên ngừng lại.

Anh vô cùng thoải mái?

Nhưng mà, rõ ràng là cô rất đau...

Nghĩ đến kinh nghiệm bất đồng của hai người, nước mắt lại một lần nữa từ trong hốc mắt trào ra, nhưng lần này, dù có đau đến đâu Thẩm Gia cũng không còn khóc nức nở muốn rút dương ѵật ra khỏi âm huyệt.

Hai người duy trì tư thế trên không trung này rất lâu, lâu đến mức Thẩm Gia thích ứng với cảm giác quy đầu nhét vào trong âm đạo, lâu đến nổi đau đớn cũng biến mất, chỉ còn lại cảm giác bị lấp đầy.

Cô tò mò co rút âm đạo, ngay lập tức người đàn ông rên rỉ một tiếng.

Thẩm Gia hoàn toàn không nhận ra tiếng rên rỉ kia rốt cuộc là thoải mái hay không thoải mái, cô lập tức không dám làm bất kỳ động tác nào khác.

Người đàn ông mở mắt ra, giữa chặt eo cô rồi lật người, hai người thay đổi thành tư thế nghiêng người, một chân của cô bị người đàn ông nâng lên đặt lên người, dường như cố ý bày ra tư thế này để âm huyệt lộ ra cho người đàn ông đùa bỡn.

Quả nhiên, ngay sau đó dương ѵật cứng rắn của người đàn ông đâm tới đâm lui lên tiểu huyệt mềm mại của cô gái nhỏ, đâm vào khe hở mềm mại, ưỡn thẳng thắt lưng, đẩy dương ѵật đi vào bên trong.

Thẩm Gia lần đầu tiên trong trạng thái tỉnh táo như vậy cảm nhận cảm giác nơi riêng tư bị dương ѵật cắm vào, cô khẩn trương đến nín thở, làm cho âm huyệt cũng co rút theo, mới tiến vào được hơn nửa quy đầu, cuối cùng cũng không đẩy vào nữa.

"Thả lỏng, đừng co rút."

Nhưng dưới tình huống đó, làm sao cô có thể thả lỏng được.

"Cháu, cháu, cháu thả lỏng."

Phó Minh Viễn không nói nên lời.

"Tự lấy tay mình sờ âm vật."

"Âm ѵật ở đâu?"

Phó Minh Viễn trầm mặc, khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Gia cảm giác được hạt đậu nhỏ nhô lên trên đỉnh khe nứt riêng tư của mình, bị ngón tay thô ráp chạm đến.

"A ừm..."

Tay của người đàn ông chỉ chạm vào nơi đó, âm ѵật đã chịu không nổi mà chảy ra ít chất lỏng trong suốt.

Tốc độ rất nhanh làm cho Phó Minh Viễn nghĩ rằng cô gái tiểu ra, dù sao đi tiểu cũng từ nơi đó đi ra.

Anh nhanh chóng rút tay về, lấy khăn giấy lau sạch chất lỏng trên tay, lau xong mới phát hiện, khăn giấy không phải là nước tiểu, mà là dâm dịch sền sệt, trong suốt.

Chỉ biết sờ âm ѵật sẽ thoải mái, nhưng anh không biết sờ âm ѵật có thể chảy ra nước dâm.

Phó Minh Viễn tò mò thăm dò lại, đặc biệt sờ âm ѵật, quả nhiên sờ vài cái, âm ѵật lại phun ra hai luồng dâm dịch, toàn bộ khe nứt vì dâm dịch mà trở nên nhớp nháp, mà tiểu huyệt cũng vì khoái cảm mà trở nên mềm nhũn, Phó Minh Viễn nhân cơ hội này mà cắm vào toàn bộ quy đầu.

Tiểu huyệt của cô gái nhỏ giống như đặc biệt sinh ra để cho anh thao, một khoảng cách quy đầu vừa vặn chạm vào lớp màng, tức là có thể cảm nhận được sự khoái cảm của tiểu huyệt, mà không cần phải phá vỡ thân thể xử nữ của cô.

Thẩm Gia còn quá nhỏ, nhỏ đến mức có thể làm con gái của anh, vả lại anh đã có vợ, anh cũng không biết rằng bản thân anh có thể duy trì được sự hứng thú hay tình thú với Thẩm Gia được bao lâu, giữ vững lương tâm cuối cùng, cố gắng không cướp đi lần đầu tiên của cô.

Ừm, chính là cố gắng.

Nếu lần nào thao mà nhịn không được, cũng không phải là không có khả năng đoạt mất.

Tay Thẩm Gia không biết lúc nào đã đi đến chỗ hai người kết hợp, đỏ mặt hỏi: "Chú, phía dưới của cháu bị đồ vật kia của chú lấp đầy rất là căng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro