Chương 80: Thông báo chính thức + Mang thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Gia yên tâm thoải mái tránh đi, đúng lúc sân của biệt thự rộng, cô mua không ít hoa ở trên mạng, xoẻn xoẹt ngổn ngang sân vườn.

Phó Minh Viễn không nói cô, mặc cô muốn thế nào thì làm thế đó, dành cả kỳ nghỉ hè ở nơi bình dị tâm phật này.

Xa cách mọi người hồi lâu, đột nhiên đi học, Thẩm Gia còn có hơi sợ người.

Tựu trường không chỉ phải đối mặt với bạn học, thầy cô, còn phải đối mặt với phóng viên, nghĩ tới đây, Thẩm Gia không khỏi tê cả da đầu.

Nhưng từ đầu đến cuối phải đối mặt, ngày đầu tựu trường, Phó Minh Viễn không tiện đưa cô đi, mà Lâm Mông đưa đón. Họ vừa xuống xe, quả nhiên bị bao vây.

Thẩm Gia cố gắng giữ bình tĩnh, trong đầu không ngừng nhớ lại lời giải thích Lâm Mông dạy cô, cho dù phóng viên hỏi cái gì, cô đều phải giữ yên lặng, hoặc là nói "Chỉ là bạn tốt".

Sau ngày hôm nay, cho dù bị chụp ảnh ở góc gì, thậm chí là chụp trực diện, thì Thẩm Gia không trả lời bất kì câu hỏi gì ở trên mạng. Trên thực tế bị phóng viên bắt được, không chạy khỏi thì cô cứ nói là "Bạn tốt."

Câu "Bạn tốt" này nói đến khi cô hai mươi mốt tuổi, vào ngày sinh nhật hai mươi mốt tuổi, rốt cuộc "Bạn tốt" biến thành "Bạn trai".

Phó Minh Viễn đã trăm năm không cập nhật thông tin cá nhân, ngay cả ly dị cũng không đăng Weibo, lần đầu tiên chia sẻ bài thông báo chính thức có người yêu của Thẩm Gia trên Weibo, mặc dù Weibo chỉ là chia sẻ, còn lại không nói một chữ, nhưng vẫn khiến cho không ít người sôi trào.

Ảnh trong bài thông báo chính thức Weibo của Thẩm Gia là hai người nắm tay nhau, trên ngón áp út của cô gái lóe sáng chiếc nhẫn kim cương trứng chim bồ câu.

Quả nhiên, đến lúc đó trong tiềm thức của dân mạng đã thầm chấp nhận tin tức bọn họ ở bên nhau, không khiếp khi Thẩm Gia đột nhiên thông báo chính thức có người yêu. Mà sự chú ý đều tập trung ở chiếc nhẫn kim cương trứng chim bồ câu, ngay cả tìm kiếm nóng đứng đầu cũng là "Nhẫn Kim cương trứng chim bồ câu của Thẩm Gia  có bao nhiêu cara", thứ hai mới là "Thẩm Gia thông báo chính thức có người yêu."

Bình luận trên Weibo thượng vàng hạ cám, trừ hỏi về chất lượng nhẫn kim cương trứng chim bồ, không ít dân mạng hỏi có phải bọn họ đã kết hôn rồi không.

Từ đầu đến cuối Thẩm Gia không trả lời, duy trì thái độ không phủ nhận cũng không thừa nhận.

Sau mấy ngày thông báo chính thức, Phó Minh Viễn dẫn cô về nhà cha mẹ. Vừa vào cửa, mẹ Phó bị cái bụng nhô lên của Thẩm Gia hấp dẫn, tầm mắt tập trung ở trên bụng Thẩm Gia.

Trong lúc nhất thời, ba người yên lặng.

"Gia Gia mang thai." Phó Minh Viễn nói.

Mẹ Phó nhướng mày, "Cho nên?"

"Con muốn kết hôn với cô ấy."

"Mẹ không đồng ý."

Khí thế mẹ Phó quá mạnh mẽ, chèn ép làm khuôn mặt nhỏ của Thẩm Gia trắng bệch. Phó Minh Viễn liếc mẹ, đỡ Thẩm Gia đi nghỉ ngơi, mình thì tiếp tục trở về đàm phán cùng mẹ.

"Cô ấy mang thai." Phó Minh Viễn bình tĩnh nói.

"Mẹ biết, ai quy định mang thai thì phải kết hôn?" Mẹ Phó nói, "Cô ta có chỉ số thông minh kém như vậy, con trai sinh ra sẽ thông minh sao? Mẹ đã nói con nên để ý con gái nhà cô Hoàng, tốt nghiệp tiến sĩ đại học Columbia, là sinh viên xuất sắc, con và nó kết hôn mới là môn đăng hộ đối, con mới có thể thông minh. Nếu quả thực thích Thẩm Gia, thì âm thầm bao nuôi cũng không sao, trình độ học vấn này không thể làm nên chuyện lớn, ngay cả tiếng Anh cũng nói sai, mang ra ngoài sẽ làm mất mặt con..."

Phó Minh Viễn không muốn nghe mẹ nói nhảm đổi trắng thay đen nữa, đứng dậy rời đi, ngay cả ăn tết cũng không trở lại, ở trong biệt thự với Thẩm Gia trải qua những năm tháng nhẹ nhõm, sung sướng.

Anh ôm lấy cô gái từ phía sau lưng, tay đặt ở trên bụng nhô lên của cô gái, có hơi ngạc nhiên cảm nhận đứa trẻ ở trong bụng đạp.

So sánh với vẻ ngạc nhiên mừng rỡ của người đàn ông, Thẩm Gia ưu sầu, cô ôm cái bụng tròn trịa, "Quá nặng, không biết lúc nào mới có thể sinh ra."

Phó Minh Viễn hôn trán cô, "Còn bốn tháng nữa, cố nhịn chút nữa, sau này không sinh nữa, chúng ta cần một đứa là được."

Thẩm Gia ngạc nhiên mừng rỡ nhìn anh, "Có thật không?"

Phó Minh Viễn gật đầu, Thẩm Gia cảm thấy bụng không quá nặng trong nháy mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro