Chương 91: Áp lực bất ngờ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phó Minh Viễn nhân cơ hội mà đâm mạnh, đưa Thẩm Gia lên đỉnh núi.

Đầu ngón chân Thành Gia co rút nhanh, miệng cắn chặt cánh tay, người run run, hết sức kiềm chế tiếng rên rỉ.

Anh không vì cô khó chịu mà dừng động tác lại, còn hoạt động nhanh hơn trong khi âm đạo co rút. Thẩm Gia chỉ cảm thấy mình sắp không chịu nổi, ngay lúc cô gần tan vỡ, rốt cuộc Phó Minh Viễn cũng bắn.

Tinh dịch bị bắn hết vào trong cơ thể, chất lỏng màu trắng ngà đi sâu đến miệng tử cung.

Tinh dịch chảy ra khỏi âm đạo phải cần một khoảng thời gian. Thẩm Gia không kịp chờ tinh dịch chảy hết, cô lau dâm thuỷ ở ngoài rồi kéo váy xuống, lúc xuống xe, chân còn có hơi không có lực.

Cô không ngờ mình thật sự làm tình
với người đàn ông trong mười mấy phút ngắn ngủn ở trường quay phim.

Thẩm Gia hít thở sâu một hơi rồi mới trở lại trường quay phim.

Lúc này, tất cả công việc quay phim đều được chuẩn bị xong, chẳng qua là không ai dám thúc giục Phó Minh Viễn.

Thẩm Gia vỗ vỗ, có cảm giác trong cơ thể có vật gì chảy ra, cô kẹp chặt chân theo bản năng.

Tinh dịch của người đàn ông rất nhiều, không bao lâu sau, Thẩm Gia cảm thấy quần lót ướt. Ở chỗ ống kính không chụp tới, cô âm thầm trợn mắt nhìn Phó Minh Viễn.

Khi đó, Phó Minh Viễn đang đút cho con gái, hoàn toàn không nhận được ánh mắt hung tợn của Thẩm Gia. Cho tới khi sau đó Thẩm Gia từ chối để anh đi thăm đoàn làm phim, từ đầu đến cuối anh vẫn không hiểu.

Diễn hơn sáu tháng, rốt cuộc đã quay xong.

Thẩm Gia như ngựa không ngừng vó mà chạy thẳng về nhà với chồng và con gái. Trong khoảng thời gian này, cô từ chối tất cả hoạt động, muối bỏ bể suốt mấy tháng, cuối cùng cũng đợi đến kho bộ phim mới ra rạp.

Ngày chính thức tuyên truyền, cả nhà ba người Thẩm Gia chuẩn bị đồ ăn vặt, hoa quả, đàng hoàng ngồi trên ghế sofa đúng giờ thưởng thức phim.

Diễn xuất của Thẩm Gia không thể nói là rất tinh tế, rất thành thạo, nhưng hơn ở chỗ tự nhiên, làm cho người ta xem mà thấy thoải mái. Hơn nữa, kịch bản quả thật chắc tay, từ lúc đánh giá thấp khi phim mới chiếu đến lúc càng về sau càng tăng cao, bộ phim đã thật sự nổi đình nổi đám một thời.

Vào nghề từ năm mười sáu tuổi, trải qua nhiều lần mưa gió, ấy, cuối cùng cô có một tác phẩm tiêu biểu của riêng mình trong phần giới thiệu ở năm hai mươi tám tuổi.

Sau khi nổi tiếng, lời mời hợp tác cũng kéo đến, Thẩm Gia đang tràn đầy đam mê, tranh thủ cho kịp thời cơ mà nhận một bộ phim chúc mừng năm mới để tấn công xuân mới.

Có kịch bản tốt, đạo diễn tốt và diễn viên giỏi, doanh thu phòng bán vé hết sức khả quan, danh tiếng ổn định của Thẩm Gia cũng mang tới cho cô chiếc cúp đầu tiên.

Trước kia có nổi tiếng nhưng vẫn khiến Thẩm Gia có cảm giác hư vô mờ mịt, giờ có tác phẩm rồi, đã ổn định hơn chút.

Thẩm Gia cầm cúp nữ diễn viên xuất sắc nhất, đắc ý cực kỳ ở trước mặt Phó Minh Viễn.

Phó Minh Viễn cũng chiều chuộng cô, đặc biệt để cúp ở vị trí chính giữa tủ, chỉ cần nhà có người tới, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là cái cúp kia.

Mặc dù hơi xấu hổ, nhưng người tới nhà không nhiều, Thẩm Gia quả thật cũng thích ngắm cúp, cho nên cô bỏ qua sự xấu hổ kia. Đến một ngày, Thẩm Gia mở cửa, thấy ngoài cửa có bảy, tám đứa trẻ năm, sáu tuổi tay nắm tay đi sau lưng người bạn nhỏ Phó Khả Oánh.

Phó Khả Oánh hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng mà dẫn các bạn ở sau lưng vào phòng, chỉ cái cúp thủy tinh chính giữa tủ, kiêu ngạo hất cằm lên: "Nhìn thấy chưa, tớ đã nói mẹ tớ là nữ diễn viên xuất sắc, đây chính là cúp của nữ diễn viên xuất sắc!"

Đầu Thẩm Gia trống rỗng, trong lòng cô chỉ có hai chữ: Xong rồi!

Cô nói mà, cô nói mà, tối hôm qua Phó Minh Viễn bế con gái đến trước cúp, chỉ cúp rồi ồn ồn ào ào nói gì đó, thấy cô tới còn ngậm miệng, hóa ra là nói cái này!

Rốt cuộc Phó Minh Viễn đã nói linh tinh gì với con gái!

Thẩm Gia khóc không ra nước mắt, đột nhiên cảm thấy trên vai nặng hơn.

—Hoàn.—

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro