Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thuốc mỡ hơi lạnh, vừa chen vào, Tô Nguyệt đã hít một hơi, vô thức nắm lấy cánh tay Tống Duyên Kỳ.

"Ưm..."

"Đau không?" Lông mày Tống Duyên Kỳ hơi cau lại, anh đầu ngón tay rút ra một chút, cũng không xông ngay vào mà vuốt ve gần môi âm hộ, thỉnh thoảng ép chặt hai môi thịt vào trong. Cô gái này.... anh vừa mới đi vào thôi mà, sau vài lần đụng chạm, toàn thân đã phát cô run lên.

Tô Nguyệt cắn môi dưới, nghẹn đến mức sắp không thở nổi.

Chủ tịch....

Anh nhất định là cố ý!

Thấy cơ thể cô thả lỏng, ngón tay lại đút vào u cốc, linh hoạt đào moi, khoét sâu bên dưới.

Tống Duyên Kỳ nhàn nhạt hạ mắt xuống rồi thêm một ngón tay. Chỉ có hai ngón tay đi vào. Lúc này nơi đó giống như căng quá mức, kính hút chặt lấy anh. Cũng may, đó chỉ là một ngón tay. Nếu là gậy thịt của anh, chỉ sợ lại phải bị hút đến gắt gao, muốn xỏ xuyên cô cũng không cắm vào được.

"Chủ tịch, anh..." Tô Nguyệt khó chịu vặn vẹo eo, bởi vì dục vọng của cô bị kích thích khiến má cô hiện lên một vệt ửng hồng khác thường, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở có chút tức giận, "Anh nói chuyện không giữ lời!"

"Ừ . Em quá chặt, bướm nhỏ kẹp tay anh quá chặt, không rút ra được." Tống Duyên Kỳ làm cô cúi đầu, nhìn cảnh huyệt nhỏ của chính mình bị hai ngón tay ra vào đến mức nước dâm chảy ròng. Khi anh thu tay về, ngón tay vẫn còn đọng lại một lượt ái dịch, lôi ra thành tình ti khiến Tô Nguyệt ngượng chín mặt.

Thấy cô mặt đỏ như vậy, Tống Duyên Kỳ còn cố tình đùa giai, đặt ngón tay mình lên mũi cô, để cho cô tự mình ngửi mùi vị của mình. Nhìn thấy bộ dạng khó xử của cô, môi anh hơi nhếch lên, "Nhìn đi, Tô Nguyệt, em dâm thật đấy. "

Tô Nguyệt quay đầu lại, tức đến hai má phồng lên.

Tống Duyên Kỳ bóp chặt cằm cô, đem tầm mắt xoay trở về, đồng thời cúi người xuống. Anh giữ lấy khuôn miệng hơi hé mở của cô, chiếc lưỡi dài của anh thuận lợi chen vào, giống như một cây côn thịt trong miệng cô bị kích động, hút lấy mật dịch ngọt ngào.

Đôi mắt của anh tràn đầy dục vọng, nhưng cuối cùng anh vẫn ép xuống, "Trước hết em đi xuống đi, đợi khi nào thân thể ổn hơn, anh nhất định sẽ làm em không xuống giường được."

Tô Nguyệt ra khỏi văn phòng chủ tịch, đi đường cảm giác rất khó chịu, quần lót đã cọ sát vào môi âm hộ mẫn cảm đỏ ửng, nhưng cô vẫn phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tự nhiên chào hỏi người khác.

Tô Nguyệt đi ra thì trợ lý Vu đang bận rộn xử lý hồ sơ ở bên kia, dường như không nhận ra sự xuất hiện đột ngột của cô.

"Vu trợ lý, tôi hỏi một chút nhé, ví dụ, nếu tôi từ chức, tiền bồi thường cho hợp đồng rốt cuộc nhiều hay ít ..." Tô Nguyệt rối rắm một chút, lúc này mới mở miệng hỏi.

Cô không muốn chịu trách nhiệm quỷ gì với chủ tịch, cô muốn chạy trước!

Vu Nam đẩy nhẹ gọng kính, nói với Tô Nguyệt: "Ừm, hình như cũng không nhiều lắm a..."

Tô Nguyệt vui mừng khôn xiết.

Vẫn còn hy vọng!

"Khoảng một trăm vạn mà thôi."

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro