Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được rồi, đi ngủ."

Tống Duyên Kỳ ôm Tô Nguyệt nằm đi xuống, nhưng là đôi tay kia lại như cũ không có rời khỏi ngực của cô.

Tô Nguyệt: "...."

Anh liền như vậy ngủ? Xin hỏi, cô như thế nào ngủ?

Ngủ một giấc lên, Tô Nguyệt cảm giác eo lưng đau nhức, sờ soạng xung quanh lại phát hiện bên người trống không, Tống Duyên Kỳ thế nhưng sớm đã không thấy bóng dáng.

Loại tiết mục không từ mà biệt này làm Tô Nguyệt trong lòng lộp bộp lo lắng, xong rồi xong rồi, tổng tài đem mình ngủ xong, sau đó rút chim vô tình sao?

Tô Nguyệt xốc lên chăn, ở phòng tìm một vòng, cũng chưa phát hiện Tống Duyên Kỳ ở đâu, làm cô không khỏi phát hoảng, hồi tưởng tối hôm qua hết thảy.

Là cô quá để ý sao?

Có lẽ anh căn bản là không coi trọng mấy đêm này này......

Lúc làm tình thì lời ngon tiếng ngọt.

Lúc đụ xong lại trở mặt nhìn nhau, thái độ lạnh nhạt vô tình.

Tô Nguyệt khó tránh khỏi lại nghĩ tới, trước đây luôn là nghe người khác đang nói, Tống Duyên Kỳ vừa có tiền có thế lại còn lớn lên soái, nhất định đều là đại móng heo.

Bên người có vô số nữ nhân muốn tặng không tới cửa cho anh làm, phì hoàn yến gầy, cái gì cần có đều có.

Mà Tô Nguyệt trừ bỏ ngực lớn một chút, hình như cũng không có gì cả.

Vậy thì cô lấy cái gì có thể đem Tống Duyên Kỳ mê đến thần hồn điên đảo đâu?

Đột nhiên, di động vang lên, Tô Nguyệt nhìn đến tên đang hiển thị trên màn hình điện thoại, không biết sao, trong lòng tự nhiên có chút mất mát, kỳ quái, cô vừa mới chờ mong cái gì?

"Anh trai, anh tìm em có gì sao?"

"Như thế nào không nói một tiếng liền ra nước ngoài rồi?" Tô Hoài Vân lạnh giọng chất vấn nói.

"Có công vụ khẩn cấp." Tô Nguyệt ôm đầu gối, cảm xúc như cũ hạ xuống.

"Anh mặc kệ em là bởi vì việc gì, nhanh thu thập hành lý rồi về nước ngay."

"Anh luôn là dùng loại này mệnh lệnh ngữ khí bắt buộc em phải làm, em không muốn." Tô Nguyệt nói xong câu này, đem điện thoại cúp luôn.

Tô Hoài Vân nhìn điện thoại bị cúp máy, biểu tình âm lệ, hắn môi mỏng nhấp, mặt mày mãnh liệt tức giận, lúc trước liền không nên cho phép Tô Nguyệt ra ngoài, lúc này mới bao lâu, thế nhưng liền hắn điện thoại đều dám cắt đứt.

Bên cạnh nữ nhân tựa hồ cảm nhận được Tô Hoài Vân trên người hơi thở nguy hiểm, bả vai rụt rụt, nhưng vẫn là chủ động ngồi xổm trước đùi hắn, đôi tay nhu nhược không xương một tấc một tấc leo lên đũng quần nam nhân.

Lòng bàn tay chạm tới gậy thịt của anh, vừa lớn vừa thô.

Trong tình trạng không cương mà đã đạt đến kích cỡ như này, phải gọi là cực phẩm trong cực phẩm.

"Tô thiếu, gậy của anh to quá a."

"Cút." Tô Hoài Vân túm cánh tay của cô ta, đem cô ta quăng ra ngoài, "Tôi nói cô có thể chạm vào nơi này sao?"

Cô ta lảo đảo một chút, thời điểm té ngã đụng trúng bàn rượu, một trận âm thanh đổ vỡ lần lượt kéo tới khiến toàn bộ người trong ghế lô đều ghé mắt nhìn qua.

Phương Dũng thấy Tô Hoài Vân sinh khí như vậy, vội vàng chạy tới dập lửa, đối với cô ta nháy mắt ra hiệu, "Còn không nhanh cút đi."

Đôi mắt cô ta hồng hồng sắp khóc, cánh tay vịn bàn cố gắng đứng dậy, ổn định thân thể xong liền cúi người vài lần, chật vật mà rời khỏi ghế lô.

Phương Dũng vừa thấy không khí ngày càng lạnh đi liền cảm thấy đau đầu. Cũng không biết cô nào to gan đến nỗi Tô Hoài Vân cũng giám đắc tội, chỉ khổ mỗi cái thân già nhà hắn. Làm tiểu đệ có sung sướng gì đâu trời!!

"Cô gái này không biết thời thế, vậy thì đổi một người khác lại đây thôi. Em nghe chị Vy giới thiệu rằng hôm nay lại có hàng mới ngon nghẻ, cũng thuộc dạng có mông có thịt, mà lại là xử nữ, em cũng đã gọi trước vài cô, đợi khi người tới, Tam thiếu anh chọn vài người giải toả đi thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro