Chương 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy à." Bàn tay hư hỏng của người đàn ông bắt đầu giở trò trên đôi núi tuyết mình ưa thích, đầu ngón tay chà nhẹ, cọ xát với làn da mềm mại trắng tuyết, thanh âm hơi khàn, "Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm."

Nói xong, Tống Duyên Kỳ buông tay Tô Nguyệt ra.

Tô Nguyệt thoáng thở phào nhẹ nhõm, cô trên giường đứng dậy, sửa sang lại áo sơ mi đang mặc, vốn đang tính toán phải thay quần áo cho đàng hoàng xong xuôi, nhưng khi mắt liếc thấy Tống Duyên Kỳ vẫn còn ở bên cạnh thế này, Tô Nguyệt rén.

Việc chủ động cởi áo thắt lưng thế này, có thể khiến thú tính của người đàn ông bộc phát là điều vô cùng dễ hiểu.

Nhưng Tô Nguyệt cũng đâu biết rằng thân mình xộc xệch, áo ngực thì không, trong lúc bước đi đôi vú bự lắc lư theo nhịp bước thế này, mông vểnh trắng nõn thi thoảng lộ ra, cô ở trong mắt Tống Duyên Kỳ quả thật là phép dụ dỗ trí mạng.

Cơm nước xong xuôi, theo thói quen Tô Nguyệt lại uống thêm một ly sữa bò, bởi vì quá khát, cô uống đến mức có chút gấp, chất lỏng màu trắng theo khóe miệng chảy ra, có một chút men theo đường cong thiên nga chảy xuống nơi dụ người kia. 

Cô thở nhẹ ra một tiếng, dự định là sẽ lấy khăn giấy, cởi bỏ nút áo chuẩn bị lau qua một chút, chính là đột nhiên, thời điểm đang chuẩn bị xoay người với khăn giấy, bản thân liền đâm vào trong ngực của Tống Duyên Kỳ.

"Tống Duyên Kỳ, anh lấy giúp em khăn giấy với."

"Hmm... Như vậy mà lau đi chẳng phải phí phạm sao ......" Tống Duyên Kỳ nhìn cổ áo sơmi lộ ra nửa bầu ngực trắng tuyết, phía trên còn dính chất lỏng màu trắng sữa, trông phá lệ dụ hoặc.

Anh từ phía sau vươn tay, đem từng nút chậm rãi cởi bỏ.

Đôi tiểu bạch thỏ kia dường như biết được chuyện gì sắp xảy ra với mình, vừa mới cởi khóa áo ngực, bầu ngực đã nhanh chóng nhảy ra, đầu nhũ hồng nhạt còn run rẩy, bản thân Tống Duyên Kỳ còn không có chạm vào, thế nhưng dưới ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông lại mẫn cảm đến cùng cực.

Tô Nguyệt vặn vẹo thân mình, "Tống Duyên Kỳ, anh...... Buổi chiều anh không phải có cuộc họp cần tham gia sao?"

"Em ăn no rồi, hiện tại......"

"Đến lượt anh."

Vừa dứt lời, Tô Nguyệt đã bị anh nhấc người nên, cả người cô ngồi ở trên bàn.

"Anh......" Thân mình Tô Nguyệt nhẹ run, đôi song phong kia theo động tác của cô cũng run rẩy, trơn mềm, thiếu chút nữa liền từ lòng bàn tay anh thoát ra ngoài.

Tống Duyên Kỳ cúi xuống hôn cô gái, bắt đầu từ cổ nhấm nháp gặm mút, trên người Tô Nguyệt vẫn còn lưu hương sữa bò nhàn nhạt, liếm vào liền cảm giác khoang miệng thoang thoảng hương vị. Động tác của anh nhẹ nhàng, như là tránh làm cho cô sợ hãi, chậm rãi, từ từ, thong thả hôn từ cổ đến trước ngực.

Hai đầu nhũ đứng thẳng như là đang chờ đợi người đến chà đạp. Màu sắc phấn hồng, nhìn qua phá lệ dụ hoặc, Tống Duyên Kỳ ở bên hông cô sờ soạng một phen, Tô Nguyệt bởi vì sợ ngứa, bản thân không tự chủ mà nhích cơ thể lên một chút, đầu vú liền lập tức đưa đến trong miệng anh.

Tống Duyên Kỳ một phen ngậm lấy, vừa lòng mà ôm vòng lấy vòng eo của cô gái nhỏ, thế này thì em muốn trốn cũng không có chỗ mà trốn rồi.

"Ah~ ......"

Bộ ngực bại lộ trước mắt đối phương, lại bị đối phương dùng đầu lưỡi hạ lưu mà liếm mút, đầu vú của cô gái nhỏ không tự giác mà cứng rắn, bản thân không tự chủ mà càng dán lên người anh, cặp vú càng dán gần miệng anh hơn, muốn anh mút càng nhiều, ngậm vào càng sâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro