No.6: Làm tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng xe máy, tiếng mô tô lao vun vút sau lưng, vài ngọn đèn pha ô tô chói mắt. Đỉnh đầu là bầu trời đen kịt phủ đầy sao, trước mặt là biển cả chìm hoàn toàn trong hoàn toàn trong bóng đêm, để dành mỗi tiếng sóng vỗ bờ inh tai.

Lúc này đây, chất thi sĩ trong tôi bỗng dưng trỗi dậy muốn làm một bào thơ nhưng tôi len lén liếc Hải Thiên. Bỗng dưng tôi cảm thấy không ghét cô ta lắm, một cô nàng đàn ông, lăng nhăng, phung phí như cô ta lại đưa tôi đến đây, còn tận tình dựng xe, để tôi ngồi trên yên. Bản thân Hải Thiên lại dựa vào lan can ngắm cảnh đêm. Trong lòng tôi chợt trào lên chút cảm giác ấm áp. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi ngồi trên mô tô, lần đầu tiên được ai đó quan tâm. Nhờ đó, những kí ức về quá khứ tăm tối của tôi giống như chưa hề tồn tại.

Thoát ra những dòng suy nghĩ vẩn vơ, tôi lại ngắm Hải Thiên, gương mặt điển trai của cô ta khuất đi phân nửa, nhờ những cơn gió chúng như lộ ra sự suy tư của cô ta. Ngay cả mái tóc đỏ rực giờ đây cũng dịu đi rất nhiều. Ngược lại, còn mang đến nét hấp dẫn kì lạ, gió cứ hất từng lọn từng lọn xếp lên nhau, không gợi cảm giác bù xù mà giống như sóng, xếp lớp lớp tầng tầng lên nhau. Khiến tôi không tự chủ vươn tay ra chạm vào. Hải Thiên giật mình quay lại, khiến những kẽ tay tôi luồn sâu vào mái tóc cô ta. Thật kì lạ, tại sao tóc cô ta lại mềm mượt như vậy?

Tầm mắt của tôi dần chú ý vào gương mặt ngạc nhiên của cô ta nhưng chẳng hiểu tại sao tôi lại quên mất việc rút tay về.

Hải Thiên nhìn tôi rất lâu, đúng hơn là chúng tôi nhìn nhau. Rồi không biết chuyện gì xảy ra, Hải Thiên bỗng dưng đối mắt với tôi, còn bàn tay tôi đã bị nắm lấy đặt lên yên xe từ lúc nào. Một vài chi tiết không quan trọng lắm như: tiếng sóng biển càng mạnh hơn, rất nhiều đèn xe lướt qua, chốc chốc làm nổi bật mái tóc đỏ rực. Hải Thiên rất cao, dù tôi đã ngồi lên yên xe, vẫn chỉ cao tới lông mày của cô ta.

Và tôi thề, tôi lúc này dường như suy nghĩ đến độ chẳng cử động được nữa, đến khi Hải Thiên nghiêng đầu, đôi mắt phong tình đầy mị lực khép lại và đôi môi cô ta chạm vào môi tôi, tôi vẫn chưa biết gì ngoài trợn hai mắt như muốn rớt ra ngoài.

Mãi cho đến sau này mỗi lần nhớ lại, tôi nhận ra bao nhiêu là gió, cát, đèn pha không khiến tôi chớp mắt lấy một lần.

Mười bảy năm qua, tôi chưa từng có thiện ý đối với phụ nữ. Ngay cả khi Hải Thiên thực hiện hành động tiếp theo tôi vẫn trơ lì ra như một khúc gỗ.

Cái gì đó ấm nóng chui vào miệng tôi, đùa giỡn với chiếc lưỡi vụng về của tôi, hút cạn không khí xung quanh. Tôi chẳng nghe được gì hay nhìn thấy bất cứ thứ gì ngoại trừ đôi mắt đang khép hờ phía trước, tựa như.. say mê.

Nụ hôn kết thúc, Hải Thiên dùng đôi mắt vẫn còn lưu luyến nhìn vào đôi môi sưng mọng của tôi, khẽ nở nụ cười:

"Đông Anh, tôi thích cậu."

Chát!

Tôi không khóc, không ngượng, không sợ hãi, tôi dùng ánh mắt lạnh lùng mà mười mấy năm qua chưa từng dùng nhìn thẳng vào cô ta, bàn tay của tôi không chút do dự đưa lên rồi giáng thẳng xuống. Âm thanh vang vọng rất rõ rệt, ngay cả tiếng sóng biển cũng không át lại được. Và dù không gian tối tăm đến đâu vẫn không thể nào làm mờ đi vết đỏ trên làn da ấy, gương mặt lệch hẳn một bên, cùng với mái tóc đỏ đã có chút rối bời. Và dù cho tiếng xì xầm xung quanh lớn đến mức nào, tiếng sóng biển dai dẳng đến đâu, tôi vẫn không quên được từng câu từng chữ mình nói đêm đó:

"Ngay từ đầu tôi đã biết cậu là đồ khốn nạn, nhưng tôi không ngờ cậu còn tệ hơn cả khốn nạn."

Sau đó, tôi quay lưng bỏ đi, bắt một chiếc taxi gần nhất trở về kí túc xá. Khi xe đi được một quãng xa, tôi quay lại, chỉ thấy Hải Thiên đã đứng tựa vào xe, ngẩng đầu nhìn trời đêm, mái tóc đỏ khẽ phất. Liệu cô ta,  có buồn không?

Xe dừng trước cổng trường, tôi chợt nhận ra mình quên mang theo ví, ban nãy bị túm đi nhanh quá nên cũng chẳng kịp theo thứ gì. Toan quay sang mượn bác bảo vệ thì bác tài đã ngoái ra: 

"Không cần đâu cháu, cậu chủ đã bảo thanh toán giúp cháu rồi." Dứt lời liền nhấn ga rời đi, để lại tôi ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì. Đến khi nhìn kĩ lại hãng taxi mới nhận ra đây là hãng taxi của Lục gia. Thảo nào lúc tôi vừa tát Hải Thiên thì chiếc taxi này cũng trờ tới. Qúa mức trùng hợp.

"Đông Anh, 11B1?" Tiếng gọi của bảo vệ khiến tôi giật mình, quay lại thì thấy cổng trường mở cùng với cái vẫy tay của bác.

"Ngây ra đó làm gì? Mau về kí túc xá đi." Bác giục.

Tôi vội vàng chạy đến, toan hỏi bác tại sao cho vào thì bác đã khóa cửa, tôi giật mình lao đến chặn lại: "Khoan đã bác, Hải Thiên còn chưa về."

Tôi chẳng quan tâm cô ta, nhưng nếu cô ta bị nhốt ở ngoài thì chắc chắn rất tệ.

"Cháu về kí túc xá đi, Hải Thiên đã xin phép về nhà rồi." Bác bảo vệ gạt tôi ra, vội vàng khóa cửa lại. Như lời bác nói, tôi cùng Hải Thiên ra ngoài là do đã xin phép rồi? Vậy có nghĩa là tôi sẽ không bị phạt, cả cô ta cũng vậy.

Bỗng dưng hình ảnh mái tóc đỏ rực bị gió làm rối cùng với sự mềm mượt trong từng kẽ ngón tay khiến tôi cảm thấy có gì đó khó chịu dâng trào trong lòng ngực. Liệu cô ta có đau không nhỉ?

"Ưm.. Thiên.. khoan.." Tiếng thở gấp của cô gái ngoại quốc cùng lời van nài không khiến người phía trên dừng lại.

Đôi mắt người nọ nhuốm màu đen mơ màng, đôi môi mỏng bắt lấy môi cô gái, nuốt đi tiếng rên rỉ mập mờ, trêu đùa chiếc lưỡi thơm tho. Một bàn tay phủ lên ngực cô gái không chút nhẹ nhàng hằn lên dấu vết đỏ rực, khiến hơi thở cô gái ngoại quốc càng thêm dồn dập.

Người ở trên dứt môi ra, hơi thở dồn dập thoát ra giọng nói đầy kiều mị: "Haley, một ngón nữa nhé?"

Cô gái ngoại quốc tên Haley rướn người, hai bàn tay mảnh khảnh len vào mái tóc đỏ rực, giọng nói quyến rũ đến mềm xương: "Thiên, đêm nay tớ là của cậu, tùy cậu quyết định."

Lời vừa dứt, ngón tay của Hải Thiên đang chậm rãi ra vào nơi tư mật của Hayle đã rút ra, mang theo chất lỏng trong suốt. Sau đó, ngón áp út cùng với ngón trỏ mạnh mẽ xông vào. Cùng lúc là tiếng rên rỉ và cái rướn người của Haley. Đôi môi đỏ rực của Haley ngậm lấy vành tai của Hải Thiên, nhẹ nhàng viền theo gân tai, ngay lập tức nhận được cái hít sâu của người phía trên, hai ngón tay nơi tư mật mãnh liệt ra vào. Mỗi một lần tiến vào đều chạm đến nơi mẫn cảm nhất khiến cho thanh âm của Haley ngày càng lớn, chất dịch trong suốt ồ ạt tuôn ra thấm ướt gra giường. Bàn tay còn lại của Hải Thiên cũng không rảnh rỗi, mỗi một tấc thịt đi qua đều để lại dấu vết đỏ rực, tàn sát cặp tuyết lê đang ngẩng cao đầu vì động tình. Cho đến khi Haley thét lên một tiếng, nơi tư mật ồ ạt tuôn ra chất dịch trắng, Hải Thiên mới rút tay, nặng nề thở dốc một hơi rồi vươn tay mở hộc tủ cạnh giường, lấy ra một cái hộp khiến Haley sợ hãi co người lại.

"Thiên.. lớn quá.. tớ không chịu nổi đâu."

Một tay Hải Thiên mở hộp, một tay lướt qua đôi môi đỏ rực của Haley, đôi mắt đen nhuốm màu tà ác, ngay cả hơi thở cũng mang đến sợ hãi cho người phía dưới: "Haley, ba tháng rồi chúng ta chưa làm tình, cậu quên mất khẩu vị của tớ rồi?"

Haley run run, bàn tay mềm mại nắm lấy cổ áo Hải Thiên, cố gắng nép gần lồng ngực ấm áp của cô, giọng nói vẫn run rẩy không giấu được: "Ba tháng qua cậu không đụng vào tớ, bên dưới đã căng khít rồi, cái này đau quá, tớ sẽ đau lắm. Chọn cái nhỏ thôi Thiên."

"Nhưng hôm nay tớ muốn nghe cậu thét, muốn nghe cậu van xin tớ. Haley, chẳng phải cậu bảo đêm nay tớ quyết định sao? Hay cậu chán tớ rồi?" Đôi mắt của Hải Thiên hơi híp lại mang theo sự uy hiếp, mà vật trong hộp đã đặt ngay cửa nơi tư mật của Haley, chậm rãi trêu đùa.

Haley không chịu được sự trêu chọc bên dưới, bàn tay tò mò luồn vào áo Hải Thiên, nhanh chóng thỏa hiệp: "Hứa với tớ, chậm thôi."

"Được."

Dứt lời, đồ chơi to lơn trong tay Hải Thiên chậm rãi đi vào, khiến cho tiểu huyệt bị ép giãn, dần dần nuốt lấy đồ chơi ấy.

"Thiên.. Thiên.." Haley thở gấp, bàn tay gắt gao bám chặt vào đôi vai người phía trên, đôi môi đỏ mọng dán lên cổ Hải Thiên, rơi chầm chậm xuống xương quai xanh, để lại vô số những dấu vết ám muội.

Hải Thiên đón lấy sự nhiệt tìn của Haley, thoáng chốc đã đẩy nhanh tốc độ, mỗi lần tiến vào đều chạm đến nơi sâu nhất, rút ra nhanh nhất, khiến cho Haley quên luôn việc quyến rũ mà yêu kiều rên rỉ trong lồng ngực Hải Thiên. Cả căn phòng to lớn đều ngập tràn mùi vị tình dục cùng tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ đứt quãng, suốt đêm không nghỉ.

   

Tớ đã sửa lại độ tuổi đọc truyện là 18+. Về phần Hải Thiên quan hệ với nữ thì sau này sẽ giải thích. Mà chắc các cậu quên luôn bộ này rồi nhề?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro