chuyện eoo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hôm nay là ngày đầu tiên của mùa hè, sáng quang anh tỉnh giấc lúc 8 giờ kém, và ú òa trước mắt em là ...
"đức duyyyy" trời đất mẹ ơi, em cứ như đang mơ ấy, tự nhiên vừa mở mắt cái mặt chình ình của hoàng đức duy trước mặt em, thử coi các chị, các chị có sợ không ?

"đức duy nghee" đôi mắt cậu mở to ra, nhìn ngắm người trong lòng vừa tỉnh dậy, hế hế hế, đức duy đợi mãi

"ơ, đức duy nhuộm lại tóc à" ngoài vẻ đẹp trai của đức duy, quang anh còn chú cái tóc đỏ ngày nào nữa

"đức duy thấy tóc cũ hỏng hợp nên dậy sớm nhuộm xong qua với quang anh nàyyyyy" đức duy vừa nói vừa lấy tay nghịch nghịch tóc mình, khoe cho anh quang anh xem

"ừmmm, thanh long đẹp traii" quang anh cũng với tay tới, chạm vào tóc đức duy xem thử

"chà, tóc cậu hơi khô rồi đấy, ít nhuộm thôi nhé" quang anh xót xa sờ tóc hơi khô của cậu, đã bảo ít nhuộm thôi, hư hết cả tóc xong bị hói quang anh chả yêu đức duy nữa đâu

"nghe quang anhh, dưỡng tóc rồi nhuộm xong nhóo" đức duy hịn mũi lại, kéo tay quang anh dậy đi vệ sinh cá nhân

"aa đau lưng" người 18 tuổi có cột sống 81 tuổi, haizz

"à ừ anh 18 tuổi rồi nhẽ" đang đỡ anh dậy, tự nhiên đức duy cười nụ cười ghê lắm, nói thêm cái câu, èoooo, sợ ma

"ê ê ê" quang anh thấy sai sai, tưởng cậu đang đỡ anh dậy, chú ý kĩ mới thấy tay cậu để ngay eo anh

"lỡ tay anh ơiiiiii"  đức duy buông ra, có chút day dứt mà men theo sống lưng anh di chuyển tay ra

"cơ hội" quang anh nheo mắt, cũng hơi thích ...

"lưng mềm" ựa, feedback cho anh quang anh

"eoooooo" quang anh thấy đức duy đáng sợ rồi đó, thích thì cũng có mà từ từ có được khôngg !!

"eo ngonnnnn" ựa, chơi nối từ hả cậu đức duyyy ??

"huhu anh thanh bảo cứu emm" quang anh chạy vội ra ngoài ..., cảnh tượng ngoài kia là thanh bảo với thế anh đang ngồi đút cho nhau ăn ...

"à, 2 anh ăn tiếp nhé ..." quang anh mò mò cái cửa từ đằng sau, bước lùi vào lại phòng

"hè hè, quang anh biết sao đức duy em vào đây chưa?" đức duy vào đây cũng chủ đích là trốn cảnh ngoài đó ấy mà

"quang anh biết òi ..." quang anh chu chu môi hồng ra, vào lại giường cạnh đức duy ngồi

"quang anh đói hong, đức duy ra nấu gì đấy cho quang anh ăn nèeee" nghe đáng yêu đó, nhưng mà là đức duy vừa nói vừa tranh thủ lấy tay sờ sờ bụng nhỏ của quang anh

"đói, cơ mà bụng không có ngon đâu, đừng sờ nữa" quang anh nhột, dời tay cậu ra chỗ khác, chính xác là di chuyển sang eo thon một chút

"vâng ạaa" không biết do say mê eo quang anh quá hay không, mà quên chuyện quang anh cố tình dời tay đức duy sang eo nhỏ rồi, đức duy giờ chỉ quan tâm eo mềm quá mà thôiiii

"ngọt thế" ý quang anh là giọng đức duy ngọt, chỉ có thế thui nhéeeeee !!

"em biết zồiiii ạ" đức duy vẫn đang mãi mê cái eo siêu siêu cute từ vị trí quang anh sau lớp áo hơi mỏng do nay mùa hè mà, em mặc áo mỏng thì có sao đâuuuu

"nào nhộttttt" tay hư thúi đức duy lại sờ sờ sang bụng nhỏ em, quang anh đã hỏng thích rồi màaaa

"bụng đáng iuu" đức duy cười hề hề hề, cảm giác tự hào khi tìm được bạn bé hợp ý thế này, từ sự đáng yêu tới vẻ đáng yêu này luônn

nói tóm gọn là của quang anh thì đức duy thích hết ấy mà

"biết đáng iu ời" quang anh nằm xuống giường, với tay lấy cái gối kê đầu lại, nhắm nghiền mắt tận hưởng cái tay nhỏ làm lộng trong người anh

"nhìn anh cứ như mèo con đang được nựng yêu ấyyy" quang anh cũng không nhỏ lắm, nhưng so với đức duy thì chính xác là một em bé, em bé ấy đang nhắm nghiền mắt lại, mỏ hơi chu chu do thói quen

"chụt" em bé nhỏ vừa mất nụ hôn lớn do chu mỏ

"ảaaa" em còn đang mơ màng trong sự thoải mái đức duy mang tới, tự nhiên chụt một cái, tai và má em đỏ cả rồiii

"thương quang anhhh"

.

xin lỗi mng vì update truyện trễ nhiều nhiều 🥹

mà hôm nay thời khóa biểu tui đuối thiệt, toàn lý văn hóa, xong tui còn học thêm ấy huhu, mng đọc vui vẻ nho 🥹

•JusT•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro