04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian như chó chạy ngoài đồng mới đây chỉ còn 1 tháng nữa là cả 2 đã ở bên nhau tròn 2 năm. 2 năm không ngắn cũng chẳng dài, nhưng đủ để làm thay đổi 1 người.

1 năm đầu cả 2 rất mặn nồng, cứ như 1 vợ chồng son thực thụ. Nhưng sau đó, khi Rap Việt đã phát sóng hết là khoảng thời gian 2bận rộn hơn, tham gia nhiều gameshow, sự kiện, họp báo, trên hết cả 2 đều phải giữ hình tượng độc thân.

Họ chẳng còn thời gian dành cho nhau nữa.

" Duy oii, muộn rồi đi ngủ với anh iii" em buồn ngủ lắm, em đã sớm làm xong công việc của mình, mà nó vẫn còn đang miệt mài làm nhạc

Gần đây Duy bận lắm, nó cứ làm nhạc , dự sự kiện đều đều. Bận hơi Quang Anh nhìu lắm cơ

" Bé ngủ trước i, em còn bận lắm " nó mệt mỏi trả lời em

" Nghe anh , nghỉ ngơi một lúc, 1h sáng rồi " em lo lắng cho nó lắm, mấy ngày gần đây chỉ mải mê công việc, chẳng quang tâm gì đến xung quanh cả.

" Em bảo anh ngủ trước đi, anh bị điếc à? " nó nóng giận quát em

" Ừmm... " Quang Anh cạn lời với nó rồi... Chỉ mới hơn 1 năm mà nó hoàn toàn thay đổi như con người mới. Em chỉ biết im lặng về phòng

Thời gian gần đây nó lạnh nhạt với em lắm. Em cũng hiểu cho nó, nó giờ chẳng còn như trước. Cũng một phần khi ấy cả 2 đều là những người khá ít tiếng tăm. Nên khi nổi tiếng hơn thì phải nắm bắt lấy

Đức Duy nó còn trẻ, mà khi còn trẻ thì ai chả mang trong mình tham vọng, nhưng tham vọng nó lại lớn quá Quang Anh chẳng thể thắng được...

Quang Anh bận thì có, nhưng em vẫn một lòng hướng về nó, vì em lớn hơn nó, cay, đắng, chua, ngọt em đã nếm đủ cả rồi, và trên hết em dặn lòng không để lặp lại sai lầm trong quá khứ 1 lần nào nữa.

Quang Anh sau thời gian bận rộn thì luôn luôn tìm nó. Còn nó thì sao? Dường như cả ngày của nó đều trong phòng thu, có thật sự là bận đến mức đó? ,hay để tránh mặt ai đó? có thời gian rảnh không cắm đầu vào điện thoại, thì cũng tụ tập với hội anh em của nó, thời gian dành cho nữa kia của nó ít dần..

Điều em muốn chỉ là hạnh phúc... Nhưng ông trời chẳng mỉm cười với em

Lăn tới lăn lui em mãi chẳng ngủ được. Mỗi khi nhắm mắt những suy nghĩ ngổn ngang lại kéo đến. Em sợ sẽ có 1 ngày Duy hoàn toàn không phải người em biết nữa...

Dường như trong khoảng khắc này ,em cảm nhận được nỗi đau mà người con gái trước đó đã trải qua. Cảm giác cô đơn, tủi thân khi phải chờ đợi 1 người không còn hướng về mình nữa...

Cạch

Lúc em dần mệt mỏi chìm vào giấc ngủ thì Đức Duy cũng đã làm việc xong.

" Em xin lỗi... " nó lên giường nằm kế em, thì thầm vào tai em

" Tại sao phải xin lỗi? " im lặng một chút thì em lên tiếng

" Em không nên lớn tiếng với bé " nó nhỏ giọng dần

" Không sao, anh không để ý đâu, anh hiểu mà " em an ủi nó

" Ngày mai em sẽ đi quay MV mới "

" Ừm "

Chỉ thế thôi sao, anh đang trả lời nó rất ngắn gọn, không hỏi thêm gì cả...

Xung quanh chìm vào yên ắng, nó vẫn đang ngồi nghịch điện thoại, xem những tin hot gần đây.

" Nghỉ ngơi sớm đi, 3h sáng rồi " cứ nghĩ người kế bên đã ngủ lâu rồi, đột nhiên Quang Anh cất giọng nhắc nhở nó

Thấy thế nó cũng tắt đi ,nằm xuống xoay lưng về phía em

Nó chẳng thèm ôm em nữa, nó chẳng nhớ thơm em chúc ngủ ngon nữa, nó quên roi, quên cả roi...
__________________________________

Sáng hôm sau, nó ra ngoài rất sớm, chỉ quăng lại cho Quang Anh câu " em đi làm đây " rồi đi mất.

Nó vừa nhận được lời mời quay MV mới, nó phấn khích lắm

Đến chỗ quay , nó tìm ngay người anh 24k right

" Hey yoo bro" nó chạy lại ngay chào anh nó

" Tao quen được ông đạo diễn này uy tín, giới thiệu cho mày luôn"

" Đúng là anh ruột của em"

" MV này quay về tình cảm đấy nhé, em nữ 9 đúng xinh luôn... À quên mất, mày có Quang Anh rồi haha "

" Chào anh, em là Tú Nhi, là nữ 9 mv ạa... Em biết anh lâu rồi, em siu thích anh lun ạa..." cô gái xinh đẹp, cùng chiếc má hồng đáng iu ngại ngùng tiến lại bắt chuyện với nó

" À, cảm ơn em " nó lịch sự đáp lại

" Mình add IG nhau nha ạa"

" Được chứ " nó thoải mái đáp

" Á à, add IG gái nha, tao mách Quang Anh " thấy cô gái vừa bị đạo diễn kêu đi Right cất tiếng

" Anh đừng trêu emm "

" Biết rồi, biết rồi, đạo diễn kêu mày kìa "
_________________________

" 2 đứa có thể nào diễn tình hơn không? " gã đạo diễn tức giận mắng.

Chỉ có 1 cảnh quay mà phải quay lại rất nhiều lần chỉ vì biểu cảm cứng đờ của nó

" Captian ôm eo bạn nữ, ánh mắt em nhìn bạn phải tình hơn nữa " gã chỉ dẫn từng chút một

" Vâng ạa, em sẽ cố gắng thêm " nó tức lắm, nhưng vì kiếm tiền, nó lại nhịn

"Mọi người vất vả rồi" cuối cùng cũng xong cảnh cuối.

Cũng đã 6h tối, nó không về nhà mà rủ ông anh đi nhậu

---

"Anh ơi, em muốn hỏi anh một câu. Anh có bao giờ yêu một người rất nhiều, đến mức không thể tưởng tượng cuộc sống không có họ, nhưng rồi một ngày, cảm xúc đó bỗng dưng biến mất không?" nó cúi đầu, nhìn chằm chằm vào ly rượu của mình

" Mày với Quang Anh có chuyện gì à? " người đó cũng thắc mắc hỏi nó

" Em cũng chả biết, gần đây em dường như không muốn thấy anh ấy nữa, em thấy em không còn thích anh ấy như trước nữa "

"Ừ, tao đã từng trải qua cảm giác đó. Thực ra, tao nghĩ đó là một phần của sự trưởng thành. Khi yêu ai đó rất nhiều, mọi thứ trở nên rất mạnh mẽ và mãnh liệt. Nhưng theo thời gian, những cảm xúc đó có thể thay đổi, hoặc thậm chí biến mất." người kia nhìn nó với ánh mắt đồng cảm, nhấp một ngụm lớn trong ly

"Em cứ nghĩ rằng tình yêu phải kéo dài mãi mãi mới đúng. Em đã từng nghĩ rằng cảm xúc đó là mãi mãi, nhưng giờ đây em cảm thấy như mình đang mất mát điều gì đó quan trọng." nó nhíu mày, giọng như nghẹn lại

"Cảm xúc và tình yêu không phải lúc nào cũng cố định. Đôi khi, chúng ta yêu một người với tất cả trái tim mình, nhưng theo thời gian, tình cảm đó có thể phai nhạt hoặc thay đổi. Điều quan trọng là chúng ta hiểu rằng tình yêu đó đã có giá trị và đã để lại dấu ấn trong cuộc sống của mình." người kia lại nói

"Em cảm thấy như mình đang vật lộn với một điều gì đó mơ hồ. Những kỷ niệm và cảm xúc từng rực rỡ giờ chỉ là những mảnh vụn."

"Không phải chỉ mình mày đâu. Ai cũng có những giai đoạn như vậy. Hãy cứ để cho cảm xúc dẫn lối... Nhưng tốt hơn 2 đứa mày hãy thẳng thắng 1 lần, có thể cứu vãn được thì nắm bắt lấy...Nếu không, thì dừng lại...Tao tin Quang Anh sẽ hiểu cho mày mà, xem như giải thoát cho nó, cũng như cho cả mày... "

Cả 2 cứ như thế tâm sự đến 8h , thì Đức Duy nó gục rồi Right đành gọi Quang Anh đến đón nó

*Reng reng*

Bên này em đang đợi nó về thì nhận được cuộc gọi

" Ra đón chồng mày về nè, quán nhậu xxx "

" Vâng ạ, cảm ơn anh, làm phiền anh rồi"

Quang Anh theo địa chỉ mà đón nó về. Về đến nhà em lại cực khổ vác nó lên lầu.

Đặt nó lên giường em lấy khăn ân cần lau người cho nó.

Đúng lúc có tin nhắn bên điện thoại nó, em cầm lên xem thử, là tin nhắn của một cô gái. Em mở mật khẩu , may thật nó còn để password là ngày sinh của em...

__________________________________
____________________________
_______________________

Thank you for reading it all ❤

Ngược ngược roàiii

Chuẩn bị anh Dương lên sàn

Cho tớ cảm nhận nhaaa💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro