kẻ thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay dạo qua chốn cũ, gặp lại người cũ chỉ còn là cái xác. Họ đầu thai chuyển kiếp khi nào tôi chẳng biết, mà cũng chẳng quá mặn nồng, nên không phúng viếng.

Tôi nhớ gì khi tôi nghĩ đến y.

(Có lẽ là sự ghen tị.)

Ngoài ra không còn một cảm xúc nào khác.

Sự thương xót chỉ dành cho những nạn nhân bị y chơi đùa. Tôi đặt một vài bó hoa rẻ tiền lên chốc mộ của họ, trước khi ra về thì phủi bớt cỏ dại, nhang khói đường hoàng. Cho tới chết họ cũng không biết mình chết vì điều gì.

Hôm nay đọc một quyển tạp văn. Chỉ là những mẩu chuyện rất ngắn, một cơ số bức thư tình bị mất trộm, tứ thơ vô đề, những hệ quả của sưu tầm lộn xộn, lời văn bất đồng, các tác giả đấu đá cấu chí nhau trong cùng một quyển chữ. Tự hỏi khi cuốn sách được xuất bản, bọn họ nhìn mặt nhau kiểu gì và liệu có làm rùm beng lên với bên phát hành hay không. Hay là, hay là mặc thây, vì lợi nhuận đã chia tới túi. Đã nhớ ra được nghĩa cử cao đẹp của y khi còn sống: ấy là dập tắt các chiến tranh giữa những nhà văn bằng cách trở thành kẻ thù chung của họ.

Vậy ra tôi nhớ y nhiều hơn tôi nghĩ.

Thôi thì cứ giữ lấy những bài văn đã bị đánh cắp, bị mạo danh ấy như một món kỷ vật không có giá trị quay đầu (bên mình).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro