[Catch me if you can] Chap 2 : Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2 :
Jess ở trong phòng bệnh , im lặng nhìn Yoona . Không hiểu sao tự nhiên cậu lại ra tay mà giúp cô bé ấy . Là lo lắng hay sao ? Lắc đầu xua tan ý nghĩ kì lạ , Jess thầm nhủ : " Có lẽ là vì Fany".

Nhìn Yoona lúc ngủ trông thật yên bình . Mặt mộc không trang điểm , tóc đen xõa ra , trông thật thuần khiết.Có điều , hình như cô hơi gầy hơn so với quy định. "Có nhất thiết phải ăn kiêng đến thế không?" Jess thầm nghĩ

Yoona tỉnh dậy , trời đã trưa . "Chết ! Trưa rồi sao ?" – Khẽ nhấc người còn đau dậy , cô để lại lời nhắn cảm ơn với con người đang ngủ bên cạnh , chạy vội khỏi trường. Đã muộn h làm thêm rồi....

Tại cửa hàng nơi Yoona làm việc

- Sao h này cô ms đến ? – Bà chủ tức giận

- Bà chủ , cháu xin lỗi, cháu bị đau , h ms đến đc , cháu xin lỗi – Yoona khẽ nói

- Thôi ... Từ hôm sau cô không phải đến đây nữa, đằng nào thì tôi cx định cho cô nghỉ việc . Cô lm ở đây , khách không giám đến ăn – Bà chủ nói rồi đi vào

- Dạ ? – Yoona ngạc nhiên

- Chưa nghe gì sao? Mau đi đi – Mấy người làm ở đó cùng nhau nói 1 cách khinh thường

Yoona không biết nói gì hơn , đành buồn bã nói : "Em chào mọi người" rồi quay đi

- Đi nhanh lên – Mấy giọng nói lúc nãy lại vang lên

Yoona chạy vội ra khỏi cửa hàng. Mưa rồi ! Mưa rào , to quá ! Nhưng cô lại luôn thích như thế ! Không lấy ô từ ba lô ra , cô cứ vậy mà lặng lẽ bước đi trong mưa. Mưa trắng xóa đổ xuống đường , mưa như trút nước , như muốn phóng ra mọi bức xúc đã từng dồn nén. Nó giống như tâm trạng của cô bây giờ vậy. Mưa đồ xuống mặt hòa cùng với nước mắt. Mưa ngày càng to hơn , mọi người bận rộn với những chiếc ô tô hay xe buýt , ai đi bộ cx đã hanh chóng tìm chỗ trú, chỉ có mk cô là không. Dưới đường , có một cô gái thân hình gầy guộc , lặng lẽ bước dưới mưa. Mưa to quá ... từng hạt mưa thi nhau trút xuống đè nặng lên đôi vai gầy guộc nhỏ bé ấy. Có ng nói cô bé kia điên rồi , có người nghĩ cô vì bạn trai mà k tiếc bản thân như thế, nhưng nào có ai hiểu đc nỗi lòng của con ng bé nhỏ kia ... Yoona khóc ... cô khóc không phải vì mất việc, mà cô khóc vì sự dè bỉu , vì sự đối xử tàn nhẫn của m.n...

Yoona tìm đến bờ sông Seoul , chọn chỗ vắng mà ngồi...

- Aaaaaaaaaaaaa ... - Yoona hét lên , cô khóc to hơn , tiếng khóc đầy tức tưởi.

Mưa ngày càng to , nặng trĩu đôi vai bé nhỏ... Từng giọt nước mưa trắng xóa đổ xuống , nước mưa không mang vị ngọt mà là vị mặn. Vị mặn của nước mắt ... Yoona khe nở nụ cười , 1 nụ cười chua xót . Từ hôm nay , cô vĩnh viễn sẽ không còn chút lòng tin nào vào cái đc gọi là công bằng , công lý ấy nữa...Cô đổ ng xuống đường bê tông ... lạnh buốt ... Yoona nhắm mắt lại , cô không còn chút sức lực nào nữa .

- Này ... này – Jessica đỡ lấy thân hình nhỏ bé ấy , gọi to

Hình ảnh cuối cùng mà Yoona thấy là Jess bế cô đi. Khẽ nở một nụ cười yếu ớt , cô có lẽ sẽ phải cảm ơn con người này nhiều rồi.

Jessica không đem cô về nhà , vì anh biết , đem 1 cô gái về nhà đồng nghĩa với quá nhiều sự tra hỏi từ ba mẹ . Anh đem cô đến nhà Tiffany, vừa tránh đc phiền phức từ ba mẹ , vừa ghi đc điểm trong mắt cô ấy.

- Em ấy bị sao vậy ? – Tiffany nhận đc đt từ Jess liền vội vàng chạy xuống

- Dầm mưa ... ngất – Jess hờ hững – Ngu ngốc

- Này đừng nói thế nữa ... mau vào đi – Tiffany nói rồi đưa Yoona vào trong

- Sao cậu lại quan tâm đến em ý thế

- Đặc biệt ... - Jess trả lời hờ hững – Cậu ghen à ?

- Này tôi k đùa vs cậu ... cậu biết tôi yêu ai mà

- Ờ ... tôi về đây – Jess nói rồi đứng lên, Fany vẫn luôn như vậy ... suốt 2 năm qua k quên đc Taeyon

Yoona tỉnh dậy khi thấy mình ở trong một căn phòng lạ , khẽ hé mở đôi mắt một cách yếu ớt , hình ảnh đầu tiên cô nàng nhìn thấy là Tiffany đeo headphone, nhún nhảy theo điệu nhạc 1 cách điêu luyện.

- Đẹp quá – Yoona thốt lên , gần đây cô có nghe nói , hình như Tiffany , Jessica và Taeyeon là bộ 3 bạn thân , hiện tượng của làng âm nhạc Hàn Quốc thì phải.Cô cứ thế mà nhìn theo những bước nhảy của Tiffany , bước nhảy uyển chuyển mà mạnh mẽ , nhẹ nhàng mà cá tính. Cô ước rằng mình có thể như Tiffany , có thể thoải mái nhảy múa mà không sợ mọi người dè bỉu. Nhắc đến dè bỉu, Yoona bỗng chốc giật mình, 3 năm qua cô đã sống trong dè bỉu, ghẻ lạnh của mọi người, nhưng cô đã không gục ngã , cô tin rằng trên đời này vẫn còn thứ gì đó gọi là công lí , nhưng hình như cô đã nhầm, mà sự việc ngày hôm nay là 1 bằng chứng rõ ràng nhất.

- Em dậy rồi sao? – Tiffany nhẹ nhàng hỏi

- À ... dạ ... Chào chị ... em cảm ơn chị nhiều lắm – Yoona đang đắm chìm trong những suy nghĩ lại bị giọng nói ngọt ngào ấy truyền bên tai thì bỗng chốc giật mình

- Em không phải cảm ơn chị. Chị cứu em vì nghị lực của em đó. Em là người kiên cường nhất chị từng thấy. Nếu là chị , chị chắc sẽ không được như vậy rồi

- Chị ... mặc kệ là chị có tin hay không , nhưng mẹ em không giết người, em có thể khẳng định như thế. Ba mẹ em đã vất vả lắm ms đến đc vs nhau , không lí nào mẹ lại hành động như thế. – Yoona nói bằng giọng kiên định

- Nhưng ... Cảnh sát không phải đã điều tra rồi sao ?

- Em nhất định sẽ minh oan cho mẹ. Giờ em phải đi rồi , chào chị - Yoona nói rồi chuẩn bị đi thẳng

- Em định đi đâu ?

- Em phải tìm việc thôi , em lại bị đuổi rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro