Chương I : Ngày cô được nhận vào Dịch Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào  mùa hè oi bức , tại cô nhi viện một đứa trẻ ngây thơ ,hồn nhiên đang chơi đùa cùng các bạn của mình , thì một chiếc xe sang trọng chạy vào . Một người đàn ông thanh lịch bước xuống , tiến lại và nói chuyện với viện trưởng , bỗng ông ấy quay sang nhìn cô rồi cười .

Rồi ông ấy  chào tạm biệt viện trưởng rồi lên xe ra về . Lúc ấy cô cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra .

Cứ thế trôi qua , 7 năm nay cô được viện trưởng nuôi lớn , giờ cô cũng đã thành cô gái xinh đẹp, yêu kiều .Cũng chính vào ngày đấy , định mệnh của cô đã thay đổi . Mẹ kêu cô lại nói với cô .

" Nguyệt Nhi , mai người ta sẽ đến đón con vào Dịch Gia để làm người hầu, con hãy suy nghĩ rồi nói với ta "

Lúc đó cô có chút bất ngờ , nhưng cô nhìn lại mình đã lớn rồi cũng phải phụ giúp mẹ nuôi bọn trẻ .

" Không cần suy nghĩ đâu mẹ con sẽ vào đó làm để phụ mẹ nha "

Dù trong lòng cô rất buồn nhưng cô không thể khóc vào lúc này được .Cô quay sang mẹ nhìn người đã nuôi lớn cô mà phải vất vả trăm điều giờ đến lúc cô phải báo đáp .

Hôm sau có một chiếc xe đến đón cô đi . Những đứa trẻ thấy cô đi chúng oà khóc nức nỡ  .

" Chị Nhi ơi chị Nhi chị đừng đi mà huhu "

Nghe chúng khóc mà lòng cô đau thắt . Cô chạy lại ôm lấy họ mà mỉm cười.

" Sẽ có ngày con trở về thăm mọi người ."

. Tới nơi , đập vào mắt cô ở đó thật sự rất đẹp , đẹp hơn những gì cô tưởng tượng , đây là nơi mà rất nhiều đứa trẻ ao ước được sống trong nơi này , cô cũng là một trong số đó ,  bổng tiếng nói cất lên làm phá tan mọi suy nghĩ của cô 

" Chào cháu , ta là quản gia ở đây  từ nay , cháu sẽ sống ở đây , hãy đi theo ta ta dẫn cháu vào "

Cô lũi thũi bước vào trong , khi mở cửa ra trước mắt cô ngôi nhà  thật sự lạnh lẽo và u ám , từng người trong gia đình này đều thật lạnh lùng, mặt không chút cảm xúc . Riêng cậu 3 thì lúc nào cũng cười khiến cô cảm thấy ngôi nhà này còn chút gì đó ấm áp  .

Quản gia vỗ tay thì có 3 người cũng như cô bước vào ,  quản gia nói gì đó với người đàn ông ,  rồi ông ta quay qua nói với các con của mình.

" Đây là những người ta kím về để   làm người hầu cho các con , các con cứ việc lựa chọn."

Cô được lệnh phải đeo mặt nạ rồi đứng theo thứ tự cho các cậu chủ chọn . Cậu 2 là người đầu tiên chọn , cậu nhìn một hồi cậu tức giận mà quát lớn.

" Đeo thế biết ai mà chọn hả"

" Đeo để không có việc người hầu yêu cậu chủ mình "

Người quyền lực nhất trong nhà đã lên tiếng ,phu nhân chỉ nói ngắn gọn mà ai trong nhà cũng không dám nói một lời nào nữa ngay cả cậu 2 . Cậu chọn đại 1 cô,  cô ấy tên An . Cô út thì chọn  đại một cô , và còn lại cô với Như Ngọc ,cậu cả nhường cho cậu 3 chọn trước cậu 3 chọn Như Ngọc , còn cô sẽ hầu cậu cả .

Mọi thứ đã xong , 4 người được đưa về phòng của người hầu đó là chỗ kế phòng của các cậu chủ , cô bước lại chiếc giường của mình rồi nằm xuống ,  giọt nước mắt của cô bắt đầu rơi dần  , cô nhớ sơ, nhớ các em ,nhớ nơi mà cô đã được lớn lên , cô đi rồi ai sẽ chăm sóc cho các em nhỏ của mình.   Cô tự an ủi bản thân , cô phải thật mạnh mẽ ,  phải vượt qua mọi thứ cô phải chiến thắng bản thân cô .

Cô đã không biết rằng ở  kế bên cạnh phòng cô có một người đã đứng đó suốt từ nãy tới giờ nghe hết những gì mà cô nói .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro