CHƯƠNG 5: ĐÊM THỨ 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào đêm đó, tôi cố gắng không ngủ bằng cách uống caffein, bò cụng, và những viên thuốc chống ngủ, mặc dù biết rằng giấc ngủ vô cùng quan trọng đối với tôi, nhất là dân thể thao, để phục hồi cơ bắp và cơ thể, nhưng biết làm sao bây giờ, nếu tôi tiếp tục rơi vào giấc mộng kia, ắt hẳn tôi sẽ không thể nào chịu nổi mà hóa điên lên.

Tôi lao đầu vào công việc thiết kế 3D của mình, làm điên cuồng suốt đêm hôm đó, thật sự vô cùng mệt mỏi và khó chịu khi không thể ngủ, nhưng ít ra tôi có thể không tiếp tục chạy trốn trong giấc mơ nữa, thật sự đó là lần đầu tiên trong đời tôi trải qua một đêm không ngủ như vậy, mặc dù trước kia học hành suốt đêm là điều bình thường, ít nhất là không đến nỗi trắng đêm, và có thể ngủ trong vòng bốn tiếng đồng hồ rồi mới bắt đầu học tiếp.

Suốt đêm không ngủ đó, tôi hay nghe tiếng thì thầm phòng bên cạnh, dường như có hai hoặc ba người cứ nói chuyện với nhau suốt đêm, mặc dù ban đầu tôi không để ý lắm, nhưng dần dần giữa tận bốn giờ sáng gần năm giờ, tôi mới chú ý tới các giọng nói bên phòng, và chú ý tới đồng hồ. Tự hỏi điều gì mà khiến cho nhà hàng xóm nói chuyện từ lúc mười một giờ đêm cho tới tận bây giờ, cố gắng nghe hội thoại kia nhưng tôi không tài nào hiểu rõ từng câu từng chữ trong hội thoại thì thầm này, càng lắng nghe, càng đi sâu vào một mê cung làm đầu óc tôi mê loạn hơn, dẫn đến tình trạng chập chờn rơi vào giấc ngủ, may thay, tôi tỉnh giấc kịp thời và chẳng buồn lắng nghe nữa.

Sau một đêm dài, cuối cùng cũng đã đạt sáu giờ sáng, tôi rời máy tính, bỏ lại cả hàng đống lon cafe, cùng với vài lon bò cụng trên chiếc bàn máy tính, quả thực cái cảm giác thức trắng đêm khiến cho tôi bơ phờ đến mức thần tính chẳng còn tỉnh chút nào như lúc bình thường được nữa. Vào trong toilet, gương mặt chỉ trong một đêm đã xuống cấp trầm trọng, cộng thêm quầng thâm trên đôi mắt khiến cho tôi xót xa, thường thân thể nhiều hơn bất cứ thứ gì trên đời này, dù cho có trả giá để đổi lại thân xác như cũ tôi vẫn chấp nhận, và bây giờ tôi đành phải dùng skincare để lấy lại sức sống trên mặt của mình.

Tôi vẫn đi làm như cũ thường lệ, mặc dù hôm qua có sự cố đáng tiếc xảy ra với khách hàng và dẫn đến việc quản lý nhắc nhở, nhưng tôi tin là tôi không có lỗi và nhiệm vụ của tôi chỉ là hướng dẫn khách hàng tập đúng động tác và huấn luyện cơ thể cho họ chứ không có nhiệm vụ khác hơn. Tất nhiên sau vụ đó, tôi nhận ra ánh mắt của mọi người có chút khác biệt hơn so với trước kia, vì chuyện không thể ngủ được đã là thứ khiến cho tôi rất mệt mỏi nên chẳng thể chú ý được chi tiết nhỏ trong xung quanh lẫn các mối quan hệ khác.

Ngày hôm đó tôi vừa tập luyện vừa huấn luyện cho mọi người trong tâm trạng thiếu ngủ, nhưng ít nhất là tôi không còn cáu gắt như hôm qua – thực tế là có chút chút thôi, có lẽ vì tôi cáu gắt khi bị hỏi liên tục và lấy bản thân làm trung tâm chỉ trích họ nên họ cũng trở nên ngại ngùng hơn trong việc hỏi han – với việc mình cũng tình tảo hơn việc không thể thỏa mãn giấc mơ một cách triệt để như cũ làm cho tâm lý biến đổi.

Sau một ngày làm việc, tôi không vội trở về phòng trọ mà đi loanh quanh thành phố rồi vào siêu thị để mua một số món đồ cho việc vượt qua một đêm tiếp theo, trong siêu thị đi một vòng cho việc tham quan lẫn việc giải trí ấy, tôi tình cờ bắt gặp một kẻ mặc áo khoác trùm đầu, che phủ đầu không thấy rõ mặt, dù có nhìn cỡ nào đi nữa cũng không thể nhìn rõ khuôn mặt, bên trong áo khoác là áo thun rách rưới, quần jean bẩn thỉu, đôi giày cũ mèm, và đặc biệt là cầm cây búa dính đầy máu, mặc dù đang cúi đầu xuống không thấy mặt, nhưng tôi cảm tưởng rằng hắn ta đang nhìn chằm chằm vào tôi, đầy sát khí, khiến cho tôi rùng mình và sợ hãi cực độ.

Tôi và hắn đối diện được vài giây, trong vài giây đó khiến cho tinh thần tôi sợ hãi cực độ đến mức bỏ tất cả mà chạy, trong vài giây sau đó có người lướt qua hắn rồi hắn tự biến mất như hình bóng tan biến trong một giây liền, cái cảm giác sợ hãi bỏ chạy mới chấm dứt hoàn toàn. Và tôi chẳng còn tâm trạng nào để thưởng thức cái cảm giác mua sắm nữa.

https://thitranbuontenh.com/cau-chuyen-ai-ky-cua-toi/chuong-5-dem-thu-4.html/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro