Chapter 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, số lần đi trễ của Thiên Yết đã "vô tình" vượt quá quy định. Lúc này giáo viên chủ nhiệm của cậu đã chẳng thể nào chịu thêm sự sa sút từ học trò của mình.

Thực sự thì dạo gần đây Thiên Yết chẳng thể nào ngủ ngon được. Tâm trí lúc nào cũng tràn đầy những ưu phiền, suy nghĩ tiêu cực. Yết chỉ có thể chợp mắt được sau ba giờ sáng, dù đã nhờ đến sự trợ giúp của thuốc ngủ. Chẳng những thế còn bị ngắt ngứ, gián đoạn bằng nhiều cơn ác mộng ám mùi cô độc. Chẳng khi nào Yết có thể tận hưởng một giấc ngủ đúng nghĩa. Việc hàng ngày phải dậy sớm để đến trường cũng làm phiền cậu hết sức, hậu quả là những lần ngủ gật lay lắt ngay trong giờ và bị trách mắng hàng tiếng liền.

Cứ thế, stress trong Yết cứ chồng chất lên nhau, vượt quá ngưỡng chịu đựng của một con người. Cậu chẳng còn tha thiết gì với thế giới bên ngoài, chỉ quanh quẩn ở trường và chui vào chiếc giường của mình suốt cả ngày. Thiếu Cự Giải, cả ngày Thiên Yết chẳng buồn nói một từ nào.

Thứ này kéo theo hậu quả kia, mọi chuyện cứ tiếp diễn theo một vòng luẩn quẩn.

Hôm nay, hình phạt của sự bùng nổ từ giáo viên chủ nhiệm, Yết sẽ phải ở lại trường sau giờ học để viết chục bản cam kết. Mà giờ đây, cậu đang nhìn chăm chăm vào nó với vẻ mặt chán nản. Mệt mỏi nằm ườn ra trên bàn, Yết đưa mắt nhìn bầu trời cuối ngày với một màu đỏ rực của ánh hoàng hôn. Những cơn gió mát mẻ lùa vào lớp học, thổi tung cả mái tóc đen mềm của cậu.

Thiên Yết lần đầu sau một khoảng thời gian cảm thấy vô cùng thoải mái, cậu chỉ ước sao cho thời gian ngưng đọng lại tại đây. Đôi mắt mơ màng lim dim, cơn buồn ngủ ập tới. Thiên Yết khép dần mắt lại, ý thức đang dần phai đi...

Một bàn tay lạnh toát bất ngờ tóm láy gáy sau khiến Thiên Yết giật mình, mở trừng mắt bật dậy. Đứng ngay sau cậu nãy giờ là Cự Giải đang nở một nụ cười, giọng nói quen thuộc khiến cho tim Yết như lệch nhịp.

- Cậu đã hay giật mình, lại còn phản ứng không giống ai.

Thiên Yết hằn học nhìn, toan đứng dậy thì bị Cự Giải ghì tay lên vai ngăn lại. Trong lòng bỗng trào dâng lên một sự giận dữ, Yết vội hất vai, để tay Giải trượt trong không trung.

Bộp!

Cự Giải thực sự không thể chịu nổi việc Thiên Yết liên tục né tránh mình. Cậu túm lấy hàm Yết, nâng mặt cậu ta lên rồi ghé sát mặt tới, đôi mắt lộ rõ sự mất kiên nhẫn, giọng buồn bã bày tỏ.

- Cậu thực sự không muốn nhìn thấy tôi nữa sao?

Yết vô thức rùng mình, cậu chưa bao giờ thấy khía cạnh này của Cự Giải, cái dáng vẻ thất vọng não nề xen lẫn sự thảm hại ấy.

- Bỏ ra. Tên khốn này..!!!

Từng câu từng chữ Thiên Yết thốt ra, Cự Giải càng mạnh tay bóp chặt hơn, cuối cùng không thể khiến cho Yết nói thêm được từ nào cả.

- Tôi làm tất cả chỉ là vì cậu thôi. Thế mà cậu lại trốn tránh tôi. Thật sự khiến tôi đau lòng.

Thật sự trông quá thảm hại. Cả hai người. Thiên Yết cố gắng gỡ bàn tay to lớn đang bóp chặt miệng mình. Cậu còn không dám nhìn vào đôi mắt nâu long lanh như hai giọt nước đang thì thầm trách móc cậu ngay trước mặt. Chúng khiến cậu cảm thấy thật tội lỗi. Nhưng mà từ khi nào Yết lại biến thành kẻ tàn nhẫn, kẻ có tội? Trong chuyện này cậu mới là kẻ bị cắm sừng, là nạn nhân cơ mà?

Thiên Yết luôn khăng khăng là bản thân mới là kẻ phải chịu đau chịu khổ nhất. Với suy nghĩ chắc như đinh đóng cột ấy, Yết cố hết sức vung chân đạp vào bụng Cự Giải một đạp thật mạnh.

"Không phải thương tiếc gì cả. Nhất là cho loại người như cậu!" Yết gào thét trong tâm trí, mong sao Cự Giải sẽ vì đau mà chịu buông tha cho cái hàm tội nghiệp của cậu.

Nhưng không, Cự Giải vẫn cúi gằm mặt, đứng im như đá không hề động đậy dù chỉ một chút, cứ y như cái ngày mà cậu gan lì chịu đựng từng cú đấm thô bạo của Yết. Gió lại một lần nữa hung hãn lùa mạnh qua lớp học, thổi những sợi tóc mềm mại của Giải tốc lên. Để lộ một đôi mắt vô cùng sầu não xen lẫn những tia giận dữ đỏ ngầu, khiến cho cả tứ chi của Thiên Yết như đông cứng lại. Chính đôi mắt đó đến sau này vẫn còn ám ảnh lấy tâm trí của cậu. Lần đầu tiên, Yết chứng kiến con người luôn giữ được cái dáng vẻ điềm tĩnh kia, giờ đây lại lộ ra những thứ biểu cảm, cảm xúc tiêu cực như thế.

Cuối cùng, Cự Giải thả rơi tay trong không trung, cũng chịu buông tha cho cái hàm bị bóp đến đỏ lên của Yết. Yết vẫn còn hoang mang vì những lời nói, vì gương mặt đau khổ của Giải. Có vẻ đánh cậu ta chục cú đấm, cũng không bằng làm tổn thương Cự Giải về mặt tinh thần.

Thực ra, lúc đầu Thiên Yết không định trốn tránh Cự Giải lâu đến như thế, cậu cũng không nghĩ là chỉ vì một cô gái không đáng mà làm rạn nứt tình bạn hơn chục năm của hai người. Chỉ là cậu cảm thấy thật khó xử, cả về lòng tự trọng lẫn sự sĩ diện. Yết đã mong Cự Giải mở lời trước, sau đấy giải thích cho hợp tình hợp lí thì cậu chắc chắn sẽ tha thứ, sẽ lại trở về là đôi bạn thân thiết khiến bao người ghen tị như trước. Thế mà Cự Giải chẳng thèm bắt chuyện với cậu, làm bạn lâu đến thế mà cậu ta không biết cái tính hay xấu hổ của cậu sao? Càng ngày, khoảng cách như lớn dần, Thiên yết cuối cùng cũng cụt đường lui. Tâm trí của cậu tràn ngập sự lo lắng khi nghĩ đến việc Cự Giải bắt đầu căm ghét, bỏ rơi mình.

Thế mà hôm nay, Cự Giải tự động tìm đến cậu, nhưng lại toàn làm những hành động khó hiểu. Thiên Yết bắt đầu cảm thấy đề phòng sự kì lạ đến bất ngờ của Giải. Cho dù có là bạn thân lâu năm, thì một thằng đàn ông chân chính sẽ không hành động như thế với một người đàn ông chính hiệu khác. Mọi thứ đang trở nên gần gũi quá mức!

Cự Giải thả lỏng cơ thể, chau mày khi để ý thấy Thiên Yết lại lúng túng cố ý né tránh ánh mắt của mình, cậu cảm thấy như thế này có vẻ vẫn chưa đủ sức thuyết phục. Suốt một tuần qua không được ở cạnh Thiên Yết, Cự Giải đã phải rất kiềm chế hết sức. Cậu quá hiểu Thiên Yết, cậu ta sẽ không bao giờ chịu mở miệng xin lỗi trước vì cái suy nghĩ ngoan cố không chịu hiểu, lẫn cả cái tính xấu hổ đấy. Thế nên, Cự Giải đã cố ý tránh xa Thiên Yết một chút, dành thời gian suy nghĩ cho cả hai, nhưng chủ yếu vẫn là để Thiên Yết nguôi giận , nghĩ thông suốt rồi Cự Giải sẽ tìm dịp thích hợp để mở lời xin lỗi cậu ta.

Suy nghĩ của hai người, tuy là cùng nghĩ về một vấn đề, đều là bắt nguồn từ mong muốn muốn người kia chủ động trước, nhưng chúng lại phát triển theo những chiều hướng khác nhau. Chẳng những thế, cả hai còn là những kẻ luôn bận bịu với những suy nghĩ chủ quan của bản thân, càng nghĩ nhiều càng lo nhiều. Từ đó đâm ra những mối lo âu, sợ hãi rằng đối phương đang dần rời bỏ mình. Trong khi, chính họ lại là người tự tạo ra những nỗi sợ vô hình trong tâm trí của mình và của chính người kia.

Đôi khi, những suy nghĩ có phần giống nhau lại mang lại một số phiền phức nhất định.

Đinh ninh nghĩ rằng Thiên Yết vẫn còn giận dỗi, Cự Giải chỉ biết ôm đầu thở dài. Trong đầu cậu bỗng vụt qua một suy nghĩ sáng chói, đã giận rồi thì cần gì phải kiêng nể nhỉ? Đây thật là cơ hội trời cho cực kì hiếm có mà. Cậu có thể làm những thứ mà trước đây cậu luôn muốn có được cơ hội để thực hiện. Thứ tình cảm này khiến Cự Giải trở nên điên dại, càng gồng mình chịu đựng và kìm nén, càng khiến cậu thèm khát những thứ khiến mình phải đau khổ thế này. Nhất là Thiên Yết.

- Cậu có biết tôi đã phải cố gắng kìm nén những thứ gì khi ở bên cạnh cậu không? - Cự Giải chống một tay lên bàn, tay kia vịn vào lưng ghế Yết đang ngồi, ép cậu ta kẹt cứng trong cánh tay to lớn, rắn rỏi của cậu, đôi mắt bỗng chốc ánh lên sự kiên quyết đến đáng gờm.

- Thôi mấy cái trò sướt mướt đó đi! - Thiên Yết giãy nãy, mất bình tĩnh gào lên - Tránh ra! - Cậu một lần nữa toan đứng dậy, nhưng liền bị Cự Giải ấn mạnh người xuống, Giải trừng mắt, giọng dịu dàng nhưng đầy vẻ ra lệnh - Giờ cậu có để tôi kết thúc lời nói của mình không?

Thiên Yết nuốt nước bọt, thầm đặt câu hỏi rằng tên khốn đứng trước mình có thực là Cự Giải dịu dàng, luôn liên mồm lo lắng cho cậu ngày nào không? Dù đang rất hoảng sợ, nhưng Yết vẫn cố gắng ra vẻ điềm tĩnh gật đầu cái rụp.

- Tốt! - Cự Giải nở một nụ cười chua chát - Thật sự thì mỗi khi gần cậu, tim tôi đập rất mạnh. - Giải thành thật đến phát sợ, khiến Yết điếng người.

- Người duy nhất tôi đối xử dịu dàng đến mức này chỉ có mình cậu thôi. - Thiên Yết nghe rõ như nuốt từng con chữ, cậu tròn mắt ngơ ngác nhìn Cự Giải.

- Đừng nói tôi là cậu không cảm thấy tí gì nhé? - Cự Giải chau mày.

Thiên Yết không biết đáp thế nào. Cậu không phải là ngu đến nỗi không ngửi thấy mùi kì lạ, mà chỉ là hễ nghĩ đến cái tính thích chăm lo cho người khác đã là đặc trưng của Cự Giải từ khi cả hai còn nhỏ thì Yết liền dẹp mọi nghi ngờ sang một bên. Yết không muốn giữa hai người có những nỗi nghi hoặc mà chính cậu cũng cảm thấy buồn cười.

Và giờ, sự buồn cười mất cảnh giác ngày nào đã đẩy cậu vào tình thế cười ra nước mắt này đây.

- Phải rồi. Cậu thì biết gì chứ. Cậu lúc nào cũng vậy, chẳng bao giờ chịu hiểu tôi, lại còn dẫn bạn gái đến ra mắt tôi. - Cự Giải lần này đặt tay lên ngực Thiên Yết. Trời sắp vào hè vô cùng nóng bức, lại thêm cái tình huống xấu hổ chết người này, dù gió có liên tục lùa vào, thì mồ hôi của Thiên Yết cứ thay nhau túa ra, ướt đẫm cả một vùng sơ mi trắng. Giải liếc nhìn xuống nơi mà tay cậu đặt vào, rất ẩm ướt và vô cùng lộ liễu - Tôi thật sự rất tức giận, tâm trí đã muốn bóp chết cả hai người ngay lúc đó.

Cự Giải ngẩng đầu, nhìn thật sâu vào đôi mắt đen đang mở to chết lặng của Yết, như đang thì thầm một lời cảnh cáo đầy ám khí.

- Vậy... cậu hôn cô ta, là vì...

- Là vì tôi yêu cậu.

Ngay sau khi thốt ra một câu tỏ tình đầy bất ngờ, Cự Giải không thèm đợi phản ứng của Thiên Yết, liền hung bạo xông tới, kề lên môi Yết một nụ hôn nồng nhiệt. Bị tấn công bất thình lình, Thiên Yết sửng sốt, trợn tròn cả hai mắt, cậu có thể cảm thấy lưỡi Cự Giải nóng ẩm nhanh chóng lần mò tới răng, rồi tìm thấy chiếc lưỡi rụt rè, nhạy cảm của cậu. Bàn tay ngang tàn của Cự Giải lén lút thò vào trong tấm áo ướt đẫm của Thiên Yết, sục sạo khắp nơi trên cơ thể cậu. Mỗi lần Giải chạm vào bất cứ đâu, Yết đều giật nảy cả người. Nụ hôn dài của cậu ta khiến Yết như ngạt thở. Không những thế, Giải không hề rời mắt khỏi sự sợ hãi đang hiện diện trong đôi đồng tử đen láy của cậu. Đó chính là điều đáng sợ hơn cả, Yết cảm thấy như bị thôi miên, cả người dần nhũn ra, mọi thứ mờ dần đi, ý chí chống trả như bị ép buộc phải dập tắt

Cự Giải cảm thấy thực sự rất thoả mãn, đây chính là những thứ cậu đã muốn làm từ rất lâu rồi. Được gần gũi với người mình yêu thế này, Giải cuối cùng cũng đã có thể hiểu được những xúc cảm trong vài cảnh hôn hít trên phim hay của các cặp đôi thường hay bắt gặp trên đường. Trông thấy Yết yếu ớt nằm gọn trong vòng tay của cậu thế này, Giải thấy vô cùng hài lòng. Từ nhỏ cho đến lúc trường thành, Cự Giải đã âm thầm tập cho Yết một thói quen luôn được cậu chăm sóc, để rồi khi mà cậu ta quá quen với sự hiện diện đó, Giải sẽ giả vờ bỏ đi, chắc chắn Yết sẽ chẳng thể nào chịu được.

Khiến cho người mình yêu không thể sống mà thiếu mình như thế này, Cự Giải thật là một con người khó lường, ích kỉ và độc chiếm. Việc Thiên Yết trước giờ chỉ có duy nhất Giải là bạn thân, phần lớn cũng là do cậu ta gây ra. Giải không thể chịu nổi việc đứa con gái gian xảo kia lợi dụng Yết, nhưng khi những đứa con trai khác vây quanh cậu, điều đó càng làm cậu ta tức giận sôi máu. Vì thế nên bằng những hành động âm thầm ngăn cản cực kì nhỏ nhặt, càng ngày Cự Giải càng có thể khiến cho tất cả mọi người dần xa lánh Yết, khiến cậu trở nên cô độc và cuộc đời chỉ quanh quẩn bên Cự Giải. Giải luôn luôn khăng khăng cái ý nghĩ rằng Thiên Yết chỉ cần mỗi cậu là đủ, đúng, chỉ mình cậu thôi.

Nói Thiên Yết mù quáng, có lẽ đã nhầm, cái kẻ luôn tỏ ra sáng suốt, điềm tĩnh kia mới thật sự là người lạc lối trong tình yêu.

Cự Giải lần này mới thật sự buông tha cho đôi môi của Yết, cậu dùng ánh mắt luyến tiếc nhìn chòng chọc vào nó, miệng cười thoả mãn chọc nghẹo.

- Cậu hôn quá tệ! Cắn trúng cả lưỡi tôi!

Thiên Yết ho sặc sụa, ứa cả nước mắt, đây là nụ hôn đầu tiên của cậu, tuy không phải như bọn con gái luôn coi trọng lần đầu được hôn nhưng cậu cũng không ngờ nó lại quá đáng sợ, quá khủng khiếp, lại là với một thằng đàn ông. Người Yết run bần bật cả lên, cậu chưa bao giờ phải trải qua điều này trước kia, nụ hôn ác liệt, áp đảo cả đối phương của Cự Giải khiến Yết như sắp chết ngạt. Càng ghê tởm hơn, khi Yết chợt nhớ rằng đôi môi đó của cậu ta cũng đã từng trao đi những cái hôn nồng cháy như thế này với bạn gái cũ của cậu, biết đâu còn với rất nhiều cô gái khác, vì Cự Giải là một chàng trai tốt mã lại khá được lòng phái nữ trong trường. Mồ hôi cứ thi nhau túa ra, khiến gò má Yết đỏ ửng cả lên trong ánh hoàng hôn, nhưng đôi mắt cậu vẫn giữ mãi một vẻ căm phẫn nhìn vào tên khốn kia.

- Thôi đi! Cậu có làm gì tôi vẫn không tha thứ cho cậu! Cậu có giỏi thì làm đi! - Thiên Yết phút chốc mất bình tĩnh, gào lên không suy nghĩ - Tôi sẽ...!!!

Chưa kịp dứt lời cảnh cáo, mắt Yết đã lia nhanh tới bàn tay to lớn của Cự Giải vừa rút ra khỏi ngực, liền nhanh chóng túm lấy lưng quần cậu, tháo dần chốt của chiếc dây nịt đen vang lên những tiếng lách cách. Giải không hề rời mắt khỏi Thiên Yết dù chỉ một giây, lời nói đầy thách thức của cậu ta đã làm cháy lên dục vọng trong Giải. Quá bất ngờ, Thiên Yết dùng cả hai tay nắm lấy cổ tay cứng như đá của cậu ta, mắt ráo hoảnh, khuôn mặt đỏ ửng nhanh chóng lộ lên một vẻ hoảng sợ tột độ, giọng hốt hoảng cảnh cáo những cũng xen lẫn một chút van nài đến tội nghiệp.

- Đừng làm thế!! Đây là cưỡng bức!! Là cưỡng bức đó!! Dừng lại đi, nếu không tôi sẽ tố giác cậu!!

Giải chẳng cảm thấy tí gì cả, có vẻ như những lần mất ngủ liên miên đã khiến cho sức khoẻ Thiên Yết tụt giảm đáng kể. Giờ cậu cảm thấy như Yết này với cái người mà đã phang vào mặt mình những cú đấm tàn nhẫn hồi đó, thì như hai bản thể hoàn toàn khác nhau. Nhưng mà không sao, Cự Giải rất yêu dáng vẻ mạnh mẽ, lạnh lùng lúc đó của Yết, nhưng càng phấn khích hơn cả trước bộ dạng yếu đuối, không thể làm gì để bảo vệ bản thân ngay lúc này của cậu ta.

- Cậu thích nói việc cậu bị cưỡng bức bởi một thằng con trai ra ngoài lắm sao? Lúc đó thì mọi người sẽ nhìn cậu với ánh mắt như thế nào? - Cự Giải nở một nụ cười đểu giả, đầy thách thức tới kẻ bất lực kia.

Nhận thấy mình quá đuối sức, Thiên Yết bắt đầu đạp chân vào Cự Giải. Cậu tự động viên bản thân rằng không thể nằm dưới như một kẻ yếu đuối mà chịu khuất phục dưới cơ thể to lớn của của tên khốn này. Bỗng nhiên, Thiên Yết giật nảy mình, ngoài cửa lớp, phía bên kia của hành lang chợt vọng đến một giọng nói quen thuộc đang huyên thuyên không ngớt. Lúc này mọi dây thần kinh của Yết như dừng lại, trong đầu cậu chỉ còn tồn tại một ý nghĩ là phải thoát ra khỏi tình huống này càng sớm càng tốt. Quay sang Cự Giải hình như đã nghe ngóng được tiếng người nói chuyện, cậu tự nghĩ giờ này còn người lang thang ở đây chỉ có thể là giáo viên, mà không chỉ có duy nhất một người, nếu mà để họ bắt gặp thì thế nào cũng bị đuổi học.

- Bèn vậy thôi..

Cự Giải tự lẩm bẩm một mình rồi thở dài, bỏ tay ra khỏi chiếc thắt lưng vẫn đang được tháo dở dang. Chưa bỏ tức, Thiên Yết liền lợi dụng lúc sơ hở, định vung chân đạp một phát nhắm vào hạ bộ của Cự Giải, nhưng lại bị cậu ta nắm cổ chân chặn lại, Giải nghiêm nghị nhìn cậu lạnh lùng nói.

- Sao cậu chẳng bao giờ biết tự bảo vệ sức khoẻ cho bản thân vậy? Cậu giờ còn yếu hơn cả sên, thế mà cũng đòi chống lại tôi sao? - Giải liếc nhìn một lượt khắp người Yết - Thay vì cứ chăm chăm trả thù tôi, sao cậu không lo chỉnh chu lại bộ dạng của mình đi?

Nói rồi Cự Giải thả chân Thiên Yết, để nó lơ lửng trong không trung. Cậu nhìn vào vẻ mặt chưng hửng của Yết rồi cười nhẹ. Thiên Yết mở to đôi mắt, đó chính là nụ cười dịu dàng nhất mà cậu từng thấy của Giải, hay là do trước giờ cậu chưa từng để ý đến? Chẳng nhẽ cậu ta luôn nhìn cậu bằng ánh mắt dịu dàng đó sao? Bỗng dưng, tim Thiên Yết đập mạnh một nhịp, cậu có thể cảm thấy nó rất rõ ràng.

Nhìn theo bóng dáng Cự Giải lặng lẽ rời khỏi căn phòng, Thiên Yết bỗng nhiên tức giận, tự phủ nhận một cách tiêu cực.

- Không, không thể nào!! Tên khốn đó...

Giờ chỉ còn mỗi Thiên Yết ngồi một mình trong căn phòng lộng gió. Ánh hoàng hôn hắt vào thành những mảng lớn màu đỏ rực, đổ lên người Thiên Yết một màu sắc vô cùng huyền bí và rực rỡ.

Nhìn Cự Giải bỏ đi, đúng là tim Thiên Yết lại cảm thấy vô cùng trống trải...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro