Chapter 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai vô tình chạm mặt nhau ngay trước cửa lớp. Thiên Yết vừa bước vào thì Cự Giải cũng đang định rời khỏi vì sự biểu tình từ cái dạ dày rỗng tuếch của mình. Trông thấy Yết, Giải gật đầu mỉm cười, nhẹ nhàng né người sang một bên rồi bước tiếp. Thiên Yết cũng không cảm thấy lạ, nếu là những ngày cũ, Giải sẽ quàng cổ bá vai cậu rồi lôi theo xuống nhà ăn để tìm thứ gì đó để bỏ bụng. Nhưng giờ thì cũng đâu còn là gì của nhau, cậu ta đối xử lạnh nhạt với cậu như vậy cũng đúng.

Mọi người trong lớp cũng cảm thấy rất lạ. Thường ngày, hai người này bám dính như sam, thế mà giờ đây họ chẳng thèm ngó ngàng gì đến nhau. Ai ai cũng tự hiểu rằng Yết và Giải hình như đã tuyệt tình tuyệt nghĩa, điều này đồng thời cũng mang đến một thứ không khí kì lạ cho lớp học.

Giờ giải lao, có một cậu bạn lon ton đến cạnh Yết, giọng có chút ái ngại hỏi.

- Này, tớ có thể ngồi đây được chứ?

Thiên Yết ngước nhìn rồi khẽ khàng gật đầu. Đôi mi dày khép lại long lanh ánh nắng từ bên ngoài chiếu qua cửa sổ. Khung cảnh rất nhẹ nhàng và đẹp đẽ, khiến cho trái tim cậu bạn kia bỗng nhiên lạc một nhịp.

- Chưa bao giờ nói chuyện với cậu cả. - Có chút đỏ mặt, cậu mở lời. - Giờ bắt chuyện chỉ sợ cậu không biết cả tên tớ.

- Xà Phu đúng chứ? - Thiên Yết cười nhẹ, hỏi. Tuy đúng là cậu không tiếp xúc nhiều với mọi người trong lớp, nhưng những cái tên thì Yết chắc chắn chẳng nhớ sót cái nào.

Xà Phu bây giờ mới có dịp quan sát kĩ Thiên Yết. Từ đó đến giờ, cậu ta toàn bị gán cho cái biệt danh là "hắc ám" vì việc không hề mở lời với ai ngoài Cự Giải, thêm cả cái tính khí thất thường có chút không thân thiện đấy nữa nên ai ai cũng ngại việc làm quen với Yết. Hôm nay vì cảm thấy rõ ràng sự rạn nứt giữa Cự Giải và Thiên Yết nên Xà Phu mới bạo dạn thử bắt chuyện với cậu ta. Nhưng cậu không ngờ rằng cậu bạn khó gần thường ngày này giờ lại nở một nụ cười đẹp và thân thiện ngoài sức tưởng tượng đến như thế.

Chợt Xà Phu trông thấy một ánh nhìn buồn bã bâng quơ của Thiên Yết. Cậu ngạc nhiên nhìn Yết, rồi lại đưa đôi mắt to tròn sang Giải, Xà Phu thở dài.

- Sao thế? - Yết giật mình, sợ rằng đã bị Xà Phu trông thấy dáng vẻ uể oải của mình, ngại ngùng hỏi.

- Cậu và Cự Giải cãi nhau sao? - Phu chống cằm, vẫn không rời mắt khỏi Cự Giải đang được vây quanh bởi những người khác.

Xà Phu nói trúng tim đen Yết, cậu cười trừ, cố kiềm nén sự buồn bã, nói.

- À, tôi và cậu ấy đã không còn là bạn nữa. - Tim Yết nhói lên, cứ như nó không muốn chính cậu là người nói ra cái sự thật tàn nhẫn này.

Thiên Yết quay đầu nhìn theo ánh mắt của Phu về phía cuối lớp chỗ Cự Giải. Đúng vậy, cậu ta rất thân thiện và tất nhiên luôn được lòng người khác. Vây quanh là những bạn gái xinh đẹp và các cậu trai đang cùng Giải cười đùa, trông rất nhộn nhịp, vui vẻ. Cự Giải đang cười khoái chí sau trò đùa của một cậu bạn. Yết âm thầm nhận ra có lẽ trước giờ cậu cũng chỉ là một cục đá ngáng đường Cự Giải hoà nhập với mọi người, bỗng chốc cảm thấy bản thân thật tội nghiệp và vô dụng đến nhường nào.

Xà Phu liếc mắt sang Thiên Yết, cậu ngẩn ngơ nhìn con người trước mặt. Trước đây Phu chưa bao giờ để ý rằng ngoại hình của Yết lại tuyệt với đến thế. Mái tóc đen mềm mại, đôi mắt sâu thẳm lọt thỏm vào hai hàng mi dày, làn da trắng cùng với vùng xương đòn nhô ra một cách phô trương và mời gọi. Ngay cả với Xà Phu, một chàng trai rất thẳng, lại cảm thấy vô cùng xuyến xao trước sự hoàn hảo của cậu ta.

- Tiếc nhỉ. - Xà Phu vẫn nhìn đăm đăm vào chiếc gáy đang quay về phía mình, miệng lẩm bẩm.

- Hửm? - Thiên Yết nghe không rõ, ngạc nhiên quay lại.

- À, không có gì...

Nơi cuối lớp, Cự Giải vui vẻ đang hoà mình vào cuộc trò chuyện, nhưng mắt bỗng nhiên vô tình lia thấy Thiên Yết đang cười nói với một tên con trai lạ lẫm khác. Sẽ chẳng có gì khiến cậu bận tâm trừ việc đôi mắt của tên đó liên tục ném những nhìn hau háu lên mọi nơi trên cơ thể Yết mỗi khi cậu không để ý, như muốn ăn tươi nuốt sống cậu ta vậy.

Giải chau mày, mặt đanh lại, mắt le lói những ánh lửa giận dữ. Mọi người xung quanh chợt dừng lại cuộc nói chuyện đang rôm rả, để ý ánh nhín của Giải về phía Thiên Yết. Một cô gái thở dài, nói.

- Coi kìa, giờ Xà Phu lại lon ton đến bắt chuyện với Thiên Yết.

- Cũng đúng, cậu ta có bao giờ để ai phải cô đơn một mình đâu.

- Tốt bụng thế sao? - Cự Giải nghe thấy, ngạc nhiên hỏi.

Tất cả nhìn nhau rồi gật đầu. Xà Phu trong lớp nổi tiếng tốt bụng, mỗi khi ai gặp khó khăn, dù là những thứ nhỏ nhặt, cậu ta đều góp một tay giúp đỡ, không đòi hỏi trả ơn. Nhưng dưới mắt của Cự Giải, việc nhìn chăm chăm vào Thiên Yết với ánh mắt như thế, thật sự là không đúng đắn tí nào.

- Mà này. Cậu bỏ rơi Thiên Yết như thế, để cậu ta một mình không sao chứ?

Giải giật mình nhận rồi tự mình cảm thấy hụt hẫng. Phải rồi. Chính cậu là người đã đề nghị chấm dứt mối quan hệ này mà. Vì thế nên đâu còn tư cách gì mà ngăn cản, cấm đoán Thiên Yết làm quen với những người mới?

Việc này Cự Giải đã có nghĩ đến, những thói quen này quả thật rất khó bỏ, và cả người kia cũng chẳng dễ dàng gì để có thể buông tay.

____________________

Tới lượt Xà Phu là người bám chặt lấy Thiên Yết. Giờ giải lao, ra chơi hay cả lúc tan học, Phu luôn tìm tới Yết, và rồi cả hai cùng nhau nói những câu chuyện phiếm, như ban nhạc này, cô người mẫu kia,... Thiên Yết cảm thấy cậu và người bạn mới này khá ăn ý, tuy là sở thích có hơi khác nhau, nhưng những cuộc nói chuyện giết thời gian đó dần dần xua đi được nỗi cô độc trong Yết. Nhưng Xà Phu cũng không phải là một người sống nội tâm, cậu có rất nhiều bạn ở các lớp khác, cho nên thời gian để Phu ở cạnh Yết không dài. Mỗi lần phải chào tạm biệt Thiên Yết, Phu đều cảm thấy rất luyến tiếc, nhưng hễ thấy được nụ cười nhẹ nở trên môi Yết mỗi khi vẫy tay tạm biệt cậu, khiến Phu cảm thấy dịu đi phần nào.

Yết thì khác, cậu chỉ cảm thấy thiếu trống vắng hơn một chút, cũng không thấy phiền. Dù sao đối với cậu, có bạn cũng tốt hơn là phải lui thủi một mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro