Câu đối tuyệt mệnh của chí sĩ Nguyễn Đức Công (1874 - 1916)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Nguyễn Đức Công hay còn gọi là Hoàng Trọng Mậu, tự là Báu Thụ. Ông sinh tại xã Cẩm Trường xưa, nay thuộc xã Nghi Trung, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An. Việt Nam Quang Phục hội ra đời, ông là sáng lập viên. Sau trận Tà Lùng, ông bị Pháp bắt. Tại nhà lao Hỏa Lò, thực dân Pháp dụ dỗ nếu thu phục thì miễn tội, nhưng ông không chịu mà chịu xử bắn. Đặc biệt là ngày ra pháp trường, trước khi bị bắn, thực dân Pháp cho cố đạo đến rửa tội theo luật thông thường của chúng, thì ông đã nói: "Chúng tôi là người mất nước đi cứu nước. Có tội gì mà phải rửa. Mời ông đi chỗ khác" và đọc ngay câu đối tuyệt mệnh trước mũi súng quân thù:

"Ái quốc hà cô, duy hữu tinh thần lưu bất tử
Xuất sư vĩ tiệp, thả tương tâm sự thác lai sinh"
Nghĩa:

Yêu nước tội gì, duy có tinh thần là chẳng chết
Ra quân chưa thắng, xin đem tâm sự gửi mai sau
Liễn viếng của Đặng Đoàn Bằng viết:

"Từ dắt tay dời Đông, bỗng trong bảy năm mưa gió ngàn trùng, quan san muôn dặm, mỗi ở nơi gian hiểm, mật làm rượu, gai làm giường, bấm bụng nói thầm; sinh ở đời này, thà giống trống mà bay, không làm giống mái mà nấp
Đến chia áo đi Tây, đã một năm rưỡi, tin nhà đã vắng, móng hồng không còn, bỗng trong giấc chiêm bao, tiếng như lôi (sấm), mắt như lửa, gọi tôi mà bảo: Đã người nam tử, thà hòn ngọc mà nát, không làm hòn ngói mà nguyên"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro