Những câu đối của Thi Sĩ Lê Đại (1875 - 1951)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Lê Đại tự Siêu Tùng, hiệu Từ Long; sinh tại làng Thịnh Hào, huyện Hoàn Long, tỉnh Hà Đông (nay là thuộc phường Hàng Bột, quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội). Năm 1907, ông tham gia sáng lập trường Đông Kinh nghĩa thục. Năm 1908, Lê Đại bị nhà cầm quyền Pháp đày ra Côn Đảo. Năm 1925, Lê Đại được phóng thích. Ông trở lại Hà Nội, mở cửa hiệu chuyên viết thuê đối. Tương truyền, trong số người bị bắt tại vụ đầu độc Hà Thành còn có Hoàng Tăng Bí, ông này chỉ bị giam giữ ít lâu ở Hà Nội. Rồi Hoàng tăng Bí được nhạc gia Cao xuân Dục nhận lãnh, đưa về theo học tại Huế, thi đỗ phó bảng. Nguyễn sĩ Sác đỗ tiến sĩ. Lê Đại được tin này giận lắm, làm đôi câu đối:

Quách thây chúng nó, thi mà chi, đỗ nữa mà chi, nào những khi rượu đầy bàn, đờn đầy vách, sách đầy án, bạn đầy nhà, nghêu ngao trăng gió bốn mùa, chơi đã đủ mùi, thôi có lạ chi phường mặt trắng
Còn có bọn ta tù chả sợ, đầy cũng chả sợ, cho đến lúc miệng như tép, mép như rồng, tiếng như cồng, mắt như chớp, xốc vác non sông một gánh, làm con nên việc, bấy giờ sẽ hỏi bạn non xanh
Câu đối "tự đề" sau đây của Lê Đại đủ nói lên khá đầy đủ tâm tình, tư tưởng của một thế hệ nhà nho bấy giờ:

Suốt một đời không được điều gì, nhưng nghĩ cũng chẳng hỏng điều gì, lòng tự nhủ lòng, đối ảnh thường soi gương bạch phát
Khắp trong nước đều biết mình cả, mà thực chưa ai biết mình cả, mặt cùng gặp mặt, tri tâm hoạ có bạn hoàng tuyền!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro