Chương 1: Học inh-lịch rất đau lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lương Thị Sơ, năm này đã là học sinh lớp chín. Ngoại trừ cái quả đầu có dành cả thanh xuân để dài ra mà đợi hoài, đợi mãi, đợi hết nửa năm cũng vừa dài một tí thì bị cắt xoẹt là nhìn chả thể chấp nhận được, còn lại, ok!

Tính tình hiền lành, hiền như bụt, mặt ngây thơ như bạn Shiba, tất nhiên là Shiba hàng Nhật chứ chả phải là Shiba baylak. Okie, quay lại vấn đề, cái mặt hiền nè, tính tình hiền nè, lại nhỏ con nè, úi xùi ui nhỏ nhắn xinh xắn vừa tay cầm luôn ấy, ai cũng thích lắm á!

Bạn học được cực, môn nào môn nấy đều trên tám phẩy, là con ngoan trò giỏi, tinh thần thầy cô mà thấy bạn là cứ phơi phới hẳn ra, nhất là mấy cô. Khỏi phải nói phái nữ vô cùng bị thu hút bởi sự cư tê phô mai que của Sơ ấy.

" Sơ là Sờ ơ Sơ, Sờ là Sờ i si, bạn Sơ là một bạn ngu si, vì bạn học tiếng Anh buồn như con chuồn chuồn..."

Sơ có hai tật xấu. Một, đã kể trên. Học tiếng Anh ngu như bò.

Hai, hay chửi bậy.

" Câm mõm mày vào con ạ không là bố mày tọng cờ vào mồm đấy."

" Cờ là Cờ ơ Cơ, rờ là rờ ớt rớt, Cờ rớt là Rờ ôi rôi..." " Con chó đáng yêu, hôm nì yêu mi, cho một nghìn năm trăm tình yêu để bạn ngậm họng."

Nói rồi, đôi mắt đau đớn ứa lệ chớp chớp đầy xinh đẹp. Sơ nhìn con bạn mình, lạy lục như một con tó, chớp chớp mắt đầy đau đớn. Bình thường Sơ cũng chẳng cần phải hạ mình vậy đâu, nó có nói cờ rớt của Sơ là ai thì Sơ cũng mặc xác bố nhà nó. Nhưng Rối đang đi qua, ối xồi ôi Rối đang đi qua, đi đến bàn của Sơ đó. 

Sơ ngơ ngác. Và mặc xác con cùng bàn, nhìn Rối của bạn ấy chăm chú, chú chăm...

Bạn đưa cho Sơ một bài kiểm tra. 

Nhìn hàng đầu tiên, chữ viết đẹp lắm. Lương Thị Sơ.

Hàng thứ hai, grade: 5.0.

Hàng thứ ba, lời phê của cô giáo: Mong Sơ cố gắng chú tâm hơn vào bài học.

Mỉm cười. 

Mà sâu trong trái tim này, có một con Shiba đang khóc lóc ỉ ôi, ú ớ đau đớn. Đau, đau chứ sao không đau. Tại sao Sơ lại thích Rối, tại sao Rối lại là lớp trưởng, tại sao lúc quần nào phát bài kiểm tra tiếng Anh Rối lại cứ nhằm Sơ mà phát đầu tiên?

Tại sao, tại sao, tại sao?! 

Nhìn lại bài của Rối kẹp bên nách. 9.8. Rối bước đi, nhanh lắm. Để lại bóng lưng của một thằng cao mét bảy hai và cân nặng năm mươi bảy lại cho Sơ. Sơ ngắm nhìn mái tóc húi cua của Rối, rồi lại thở dài.

Rối đẹp trai. Và cư tê, và thông minh, và con nhà giàu. Giàu lắm, nhà bán vàng chứ, Sơ Thị Shiba hay gọi Rối là cậu Vàng, Rối Văn Vàng. Chúng ta có thể thấy, như bao nam chính khác, Rối cũng vậy, cha của hoàn hảo. Còn Sơ ấy, Sơ là cu pé mộng mơ, Sơ thích Rối ghê lắm á. Nói nhá, mũi cao, mắt hai mí, cằm vline, trán vừa cao vừa rộng. Ấy là biểu hiện của sự thông thái nhé, bạn ấy nói thẳng ra là dân chuyên Anh chứ chả đùa.

Nhưng mà dẹp phứt mấy cái gọi là tag nam chính ấy đi, Sơ này đâu phải là đơn giản cứ vầy thích Rối, thế lại chẳng phải là phù du như mấy bé bánh bèo nữ phụ à? Sơ là Sơ phải thế này thế nọ như mấy chị nữ chính trong truyện hắc bang ấy, mấy chị thích anh nam chính vì mấy anh cứ vồ vập mấy chị vì sự nạnh nùng păng giá của mấy chị.

Ừ thì Sơ cũng thế đấy.

Có điều mình hãy đổi lại chủ ngữ nhá. Và sử dụng word dù chưa thông thạo nhưng mà đánh delete chữ "thích" mà thành chữ "bơ" đoạn trên nha. Và câu chuyện đến đây vẫn chưa dừng lại đâu, nó còn tiếp tục với Sơ nữa, rất đau lòng, Sơ đã được chuyển về đội của mít tờ Đậu để thành couple đấu tranh với tiếng Anh.

" Cô bảo Sơ học tiếng Anh chán quá, bây giờ bắt đầu có chương trình đôi bạn cùng tiến, cho Sơ cơ hội học cùng bạn giỏi tiếng Anh nhì lớp, Khoa Đậu."

Bạn Văn Rối như sực nhớ điều gì, quay lại nói rất rõ ràng, nhẹ nhàng, thoải mái. Bạn Thị Sơ bây giờ đến mỉm cười cũng chẳng buồn nhếch miệng làm màu cái, Thị Sơ chả thèm nhìn Văn Rối làm quỷ gì nữa đâu. Ghét, sao mà lại ghét cái con người lúc nào cũng điềm nhiên thế nhở, Rối chẳng biết là Đậu thích Sơ bỏ xừ đi được, Rối cứ để đó, có ngày hối chả kịp!

Khoa Đậu nhìn Thị Sơ, cười tủm ta tủm tỉm. Gớm, cái điệu cười chao ôi là đểu cáng. Thị Sơ quay lại nhìn con bạn cùng bàn, Tố Như. Tố Như mặt bây giờ cũng méo xềnh xệch, điểm của Thị Sơ chính đáng ra bằng hai phần ba điểm của nó.

 Sơ cay cú.

Khốn thay, Sơ cay một chứ Sơ cay mười thì sau giờ ra chơi với bạn đồng hành là một hộp sữa và một cái bánh sandwich thì vào học bạn cũng phải ngậm ngùi tạm biệt con tó đồng hành cùng mình nửa học kì. Ngước cái mặt shiba xinh xắn lên nhìn bạn mình, chớp chớp hai cái, sau đó ngoắt mông đi, Sơ đau lắm. Còn Tố Như thì vẫn đang ngồi cười như con điên với thằng bàn bên.

Muốn vả cho lật mặt cái loại ấy. Thứ hám hơi trai.

Khoa Đậu đập đập tay lên ghế. Thế là Thị Sơ đã về đội của cậu Đậu bán sách. Cậu tên Khoa, họ Đậu, tên facebook nó là Khoa Đậu nên rồi mọi người quen gọi cậu thế luôn. Đậu đẹp trai, Thị Sơ chấm cũng được 9/10, nhà giàu, học giỏi, cao ráo cơ bắp, đặc biệt là rất thích Thị Sơ. 

Cái tag nam phụ số 1, cậu có đủ cả. Thị Sơ cũng kiểu thích thích cậu, nhưng đó là câu chuyện xưa diễm rồi.

Dù sao thì 9/10 làm gì có cửa mà đấu với 10^n/10 của Rối. Nên Khoa Đậu vẫn luôn nằm trong friendzone với Thị Sơ. Lắc đầu, Thị Sơ vứt cái phẹt cái cặp nhẹ hều của mình lên bàn, rồi bĩu môi nhìn Khoa Đậu. Khoa Đậu vẫn cứ kiểu cười tủm tỉm, chả biết cậu ta đang nghĩ gì, Sơ mặc xác cu cậu.

Nắng thu đẹp lắm.

Rất đẹp nếu hôm nay không có nguyên hai tiết Anh. Và Thị Sơ đang trải qua hai tiết Anh dài đằng đẵng. Vô vị, chán nản, gục mặt xuống bàn vì chả hiểu gì sất. Vừa gục mặt xuống bàn thì bị Khoa Đậu kéo đầu lên.

" Shiba ngu xi dậy học Anh đi, muốn bị 5 điểm nữa à?"

" Mặc xác tao."

Thị Sơ gắt gỏng giật tóc ra, đoạn nhìn lên Văn Rối. Văn Rối thẳng lưng ngồi học, đôi khi vuốt vuốt mái tóc húi cua cứng như rễ tre. Nói chung là thôi, ngủ không được thì mình cứ ngắm trai cho đời nó bớt buồn.

" Shiba mà không học ấy, là mai Đậu mách mẹ Shiba rằng con mẹ thích thằng lớp...tr..."

Sơ mở to mắt lên nhìn Đậu, nhảy xồm lên bịt mồm cậu bạn. Khoa Đậu cười đểu, nhấc mày lên đầy thách thức. Kiểu rất bố đời, rằng mày có học hay để tao về méc mẹ mầy.

Cay.

Đắng.

Thị Sơ mỉm cười, đôi mắt rực lửa. Khoa Đậu vẫn cười nhàn nhạt, cậu nhẹ nhàng lấy tập đề tiếng Anh lớp 3 ra đưa cho Thị Sơ. 

Thòi ra một tờ giấy, có ba chữ Bùi Băn Rối. Kéo ra đọc, Bùi Văn Rối đồng ý để Lương Thị Sơ ngồi cạnh Khoa Đậu với điều kiện Khoa Đậu dạy Thị Sơ cẩn thận.

Lật mặt giấy sau, ghi: hai tuần nữa kiểm tra lại.

Lại còn kí tên đàng hoàng nữa mới ức chế. Thị Sơ căm thù xé mẩu giấy thành từng mảnh, thảo nào, thảo nào... Hóa ra lớp trưởng ghét Sơ đến mức độ đẩy con Shiba này cho thằng tình địch vô cùng nặng kí này, lại còn kiểm tra nữa cơ đấy. Giỏi lắm, kiểm tra học tốt lên hay kiểm tra Thị Sơ này có phải lòng Khoa Đậu không à?

Lòng mề của Sơ Thị Shiba hôm học Inh-lịch này, bị Rối Văn Vàng xát muối nhiều đến độ chỉ còn nấu lên và thả vào bát cháo nữa là xong rồi.

Được, được lắm Rối ạ.

Rất được! 

Khoa Đậu thấy bạn cùng bàn của mình ánh mắt cháy bỏng nhìn chằm chằm vào tờ đề tiếng Anh lớp ba, miệng bỗng nhiên chẳng thể cười mỉm được. 

Chỉ là Sơ ngố chẳng hề biết, Rối bây giờ đang lén nhìn Sơ, đoạn nhếch môi lên một cái rất đểu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro