Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đám cưới lần này quả thật còn to hơn tưởng tượng của Sakura gấp trăm lần. Cả Tomoyo, Eriol và ba mẹ của Sakura cũng đến. Tomoyo vừa nhìn thấy Sakura đã bật khóc ôm chầm lấy cô, bảo rằng cô bé rất nhớ cô, rất lo cho cô. Sakura nhìn thấy bạn khóc, trong lòng rất cảm động. Trên đời này, có được tình bạn như thế, chắc chắn Sakura đã phải tu mấy kiếp rồi. Eriol dường như chăm sóc Tomoyo rất tốt. Tomoyo nói rằng Eriol gần đây có kinh doanh. Sự nghiệp lên như diều gặp gió. Chắc chắn không lâu nữa sẽ lập thêm nhiều công ty, hợp nhất thành tập đoàn lớn mạnh. Ba mẹ Sakura cũng rất khỏe. Nhìn thấy Sakura vẫn khỏe mạnh, mắt họ dường như có chút rưng rưng. Quỷ Vương dường như vẫn xem trọng tình bạn năm nào, chỉ sai người chăm sóc khách mời của Sakura thật tốt, đến gặp thông gia một lần, nhưng cũng nhanh chóng rời đi. Sakura thắc mắc hỏi ba cô, nhưng ba Sakura cũng lắc đầu, không nói gì, bảo cô đừng lo.

Đám cưới là của Sakura và Syaoran, thế nhưng mọi người nhất định không để 2 người động tay động chân gì. Việc duy nhất chỉ có trang trí phòng tân hôn. Nhưng khốn nỗi phòng này do Syaoran tự mình thiết kế, căn phòng này cậu đã sống bao nhiêu năm, Sakura cũng không nỡ thay đổi.

Cuối cùng ngày cưới cũng đến. Cư dân địa ngục được thông báo tiệc cưới sẽ kéo dài 7 ngày liền. Ánh sáng ma sẽ được thắp sáng cả 7 ngày để chào mừng sự kiện này. Sakura mới nghe tới số 7 thôi đã kinh hồn bạt vía. 7 ngày. Sống sót được qua lễ cưới này Sakura quả thật không có niềm tin. Cũng may Syaoran biết được lo lắng của Sakura, đã thì thầm với cô rằng thực ra 7 ngày là để cư dân ở đây ăn mừng thể hiện niềm vui khi thái tử của họ kết hôn thôi. Cô và anh chỉ có nghĩa vụ tiếp đại thần bên cạnh Quỷ Vương trong một ngày.

Tomoyo ở trong phòng, trang điểm cho Sakura. Khuôn mặt cô bé không khỏi ánh lên nét vui sướng. Sakura quả nhiên đã lớn rồi. Cô không còn là cô bé con suốt ngày chắn trước mặt Tomoyo, bảo vệ cô nữa. Sakura của cô bây giờ đã trở thành một thiếu nữ thật xinh đẹp rồi.

-"Sakura. Tớ rất vui."

Sakura không nói gì, chỉ cười đáp lại Tomoyo. Quả thật lúc này, Sakura không thể dùng lời lẽ nào diễn tả niềm hạnh phúc của mình. Hôm nay chính thức là ngày cô trở thành vợ Syaoran. Syaoran mấy hôm nay đã không dấu nổi vui sướng, thậm chí cả ngày còn cố ý đi qua phòng, ghé vào với Sakura mấy phút rồi nuối tiếc đi tiếp tục công cuộc mua chuộc của mình.

-"Tomoyo. Cậu với Eriol dạo này thế nào?" Sakura bình thản hỏi. Nhắc đến chuyện của mình, Tomoyo không dấu nổi phấn khích, khoe loạn xạ. Cô bé nói định chờ Sakura về rồi sẽ làm đám cưới. Gọi là song hỉ. Sakura bật cười khan một tiếng. Về? Quả thật cô chưa xác định đến ngày đó nữa. Tomoyo vẫn không nhận ra chút lạ lẫm trong giọng cười của Sakura, vui vẻ ngâm nga hát.

-"Sakura. Cậu chắc chắn đang hạnh phúc lắm. Ngay cả tớ cũng hạnh phúc thay cho cậu."

-"Tất nhiên rồi."

Tomoyo giật nảy người, còn Sakura thì gai cả sống lưng, tóc gáy dựng đứng cả lên. Ely vòng tay ôm lấy Sakura tử bên sau, le lưỡi trêu Tomoyo đang hoảng hồn. Không hoảng không được. Nữ nhân Ely quả thật rất xinh đẹp. Thế nhưng chiếc Kéo to kềnh cô đeo sau lưng lại chẳng đẹp chút nào. Nó góc cạnh, sắc nhọn. Tomoyo lắp bắp

-"Cô... Cô là ai thế?"

-"Là tình nhân của Sakura."

-"Ely."

Sakura nghiêm giọng, còn Ely cười ngả ngớn.

-"Ai da da. Sakura của tôi thật sự là sắp lấy chồng rồi. Hai con người tôi yêu sắp lấy nhau mất rồi."

-"Hai... hai người sao? Yêu nữa sao?"

Tomoyo mếu máo, lắp bắp. Cái người đang cười gian xảo trước mắt cô thật đáng sợ làm sao. Thật khiến người ta gai người.

-"Nữ thần báo tử vốn dĩ rất biết thưởng thức cái đẹp mà."

Sakura lắc lắc đầu, chiếc khăn voan đen lượn lượn.

-"Ely. Đừng có đùa nữa."

Ely lúc này mới chịu thả Sakura ra, cười với Tomoyo. Sakura rất thú vị. Bạn của Sakura cũng rất thú vị. Tomoyo bấy giờ mới hiểu nãy giờ cô chỉ bị trêu đùa thôi. Thế nhưng cũng đã sợ chết khiếp rồi. Nữ Quỷ kia thật là độc ác quá a.

Ngày cưới quả thật vất vả. Sakura dù chỉ phải tiếp những đại thần, thế nhưng số đại thần này quả thật không ít. Điều này làm Sakura toát cả mồ hôi. Bên cạnh Quỷ Vương quả thật không ít những nhân tài. Chẳng trách ông ta dương dương tự đắc, cho rằng con trai ông ta không thể hạ gục ông ta.

Thả phịch người xuống giường, Sakura gần như kiệt sức hoàn toàn. Tay chân mỏi rã rời. Lấy chồng sướng đâu chẳng thấy chưa gì đã thấy mệt. Bộ váy cưới màu đen hở vai còn chưa cởi bỏ. Sakura lúc này quả thật không còn chút sức lực nào nữa. Cô nhắm nghiền mắt lại, thả lỏng người.

Lúc Syaoran bước vào phòng thì Sakura đã ngủ say. Đồ cưới của Syaoran khá cầu kì nhưng chỉ độc một màu đen. Váy cưới của Sakura tuy cũng độc một màu đen, thế nhưng lại đính rất nhiều kim cương lấp lánh. Syaoran thì cứ phải gọi là đen một màu. Vừa bước vào phòng, Syaoran đã đưa tay mở một cúc trên cùng cho thoáng. Quả thật đám cưới không đơn giản chút nào. Được huấn luyện như cậu mà còn bơ phờ nữa, chẳng trách Sakura vừa vào phòng một chút đã ngủ ngay được như thế.

Nhìn Sakura, Syaoran bất giác mỉm cười. Mệt mỏi dần tan hết. Sakura bây giờ đã chính thức là vợ cậu, là Thái Tử phi của địa phủ. Syaoran cảm thấy trong người cứ lâng lâng như dùng chất kích thích vậy. Sakura của cậu. Vợ của cậu.

Sakura đang ngủ thì thấy người trở nên nhẹ bẫng. Gắng gượng mở mắt ra, cô đã nhìn thấy Syaoran đang giúp mình thay y phục. Sakura mỉm cười với Syaoran, ánh mắt còn có chút mơ màng, đưa tay quàng lấy cổ cậu. Syaoran để mặc cho Sakura ôm, nhẫn nại giúp Sakura mặc đồ ngủ. Sau đó chiếc váy cưới tiện tay được vứt sang một bên, Syaoran nằm xuống cạnh Sakura, thì thầm.

-"Mệt không?"

Sakura không nói gì mà chỉ cười. Nụ cười mơ màng của cô như in hằn vào tâm trí Syaoran. Dù chỉ có ánh đèn lờ mờ của phòng ngủ, Syaoran cũng cảm nhận được cái chấn động khe khẽ của tim. Sakura rúc vào ngực Syaoran, mắt lại nhắm xuống. Lúc này cô thật sự cảm thấy rất mệt rồi. Chỉ muốn ngủ. Syaoran cũng biết vợ mệt, chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc cô, hôn lên trán cô, chúc ngủ ngon rồi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro