Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yeonie, mình quyết định phải phá hư tình cảm của cậu và hồ ly tinh Hahm Eunjung!" Park Jiyeon vừa mở cửa thì Hyomin bước vào nghiêm trang tuyên bố. 

Park Jiyeon cũng không có sức để châm biếm, đức hạnh như Hyomin thì có thể đánh hồ ly tinh sao? Park Jiyeon bỏ qua những...ngôn từ buồn cười này của Hyomin. 

"Hahm Eunjung đâu?" Hyomin phát hiện ra Eunjung không ở phòng khách, khẩn trương đến nhanh chóng vào phòng ngủ, không phát hiện ra hình bóng của Eunjung, cô mới hơi yên tâm. 

"Eunjung không phải là bạn gái tôi." Park Jiyeon thấy con mắt Hyomin sưng đỏ, trên mặt còn có chút vết nước mắt, kẻ ngu ngốc sẽ không trốn dưới tầng khóc chứ? Có chút không đành lòng nên Park Jiyeon đành mở miệng làm sáng tỏ quan hệ với Eunjung. 

"Hả?" Lúc vừa lên thang máy tâm lý còn tranh đấu một chút, vừa nghĩ đến phải vung đao đoạt yêu với hồ ly tinh thì Hyomin có một chút cảm giác tội lỗi. Đương nhiên chút cảm giác tội lỗi kia so với Yeonie quả thực nhỏ đến đáng thương. 

"Ngu ngốc." Park Jiyeon nhìn vẻ mờ mịt của Hyomin nhẹ nhàng thốt ra, ngữ khí không ghét bỏ giống bình thường, trái lại có chút mềm nhẹ. Hyomin tuy rằng ngốc nhưng lại rất mẫn cảm đối với cảm xúc của Park Jiyeon. 

"Còn nói người ta ngu ngốc, đều là bị Yeonie nói ngốc!" Hyomin nói thầm. 

"Được rồi, đi tắm, tắm xong phải đi ngủ." Đã là người lớn, thời gian Hyomin làm việc và nghỉ ngơi lại giống con nít, đều đúng 9 giờ thì đi ngủ, hiện tại đã sắp 11 giờ. 

Đây không phải là lần đầu tiên Hyomin ngủ ở nhà Park Jiyeon. Tuy không có chìa khóa nhà Park Jiyeon nhưng bình thường cô toàn tới cắm rễ nhà Park Jiyeon không đi. Thậm chí ở nhà Park Jiyeon, quần áo của Hyomin còn nhiều hơn của Park Jiyeon. 

"Được được." Hyomin vui vẻ vào phòng tắm, người đơn giản chính là dễ vui vẻ, sau khi biết Eunjung hiện tại không còn là bạn gái của Park Jiyeon thì tâm trạng của cô tốt vô cùng. 

Park Jiyeon thấy vậy thì không khỏi có chút cảm thán, đúng là người đơn giản có thể vui vẻ vô tâm vô phế? 

Không lâu sau, Park Jiyeon chợt nghe thấy từ phòng tắm truyền đến tiếng hát vui vẻ, đứa trẻ lớn người kia không biết từ lúc nào bắt đầu thích vừa tắm vừa hát, còn thích bài của IU. Park Jiyeon nghĩ, nếu IU nghe được chắc sẽ khóc mất. Kỳ thực người thích ca khúc của IU là Park Jiyeon, Hyomin biết Park Jiyeon thích nghe cho nên đã học, nhưng chất giọng "thánh thót" eo éo kia hát lên thì có cảm giác chẳng ra gì cả. Cho nên mới nói, Hyomin chính là điển hình của vẽ hổ không thành lại ra chó. 

Tiếng của Hyomin đột nhiên ngừng lại, nàng đột nhiên nhớ tới cảnh tượng cách đây không lâu thấy ở nhà Kim Jennie, nhớ tới chuyện thân mật chị họ làm trên người chị, sắc mặt ửng đỏ. Cô rất muốn cùng Yeonie làm chuyện mà hai chị họ làm, chị nói rất thoải mái, không biết thật hay không. 

Hyomin tắm xong không mặc áo ngủ công chúa phấn hồng dễ thương như bình thường, mà quấn khăn tắm đi ra, cô loáng thoáng nhớ kỹ TV từng diễn như thế. 

Park Jiyeon thấy Hyomin đi ra, cư nhiên chỉ quấn khăn tắm, lộ ra bờ vãi trắng nõn khêu gợi, nơi no đủ được bao dưới khăn tắm kia quả thực khiến người ta không thể nhìn thẳng. Hyomin ngoại trừ não có chút nhỏ thì thân thể xác thực phát dục quá tốt. 

Park Jiyeon thu lại ánh mắt, có chút mất tự nhiên. 

"Sao cậu không mặc áo ngủ?" Park Jiyeon nhớ Hyomin rất thích bộ đồ công chúa, hôm nay thế nào lại không mặc? 

"Chút nữa mặc." Hyomin hơi đỏ mặt đỏ nói, không biết vì sao, lúc Yeonie nhìn về phía mình, nàng cảm thấy tim đập rất nhanh. 

Park Jiyeon thấy Hyomin đỏ mặt có chút kỳ quái. 

"Cậu đang sốt sao?" Park Jiyeon có chút lo lắng kéo Hyomin lại, giơ tay áp lên trán Hyomin, sợ Hyomin vừa nãy ở dưới bị gió lạnh thổi bị cảm. 

Hyomin từ nhỏ đã là cục cưng khỏe mạnh thế nào sẽ cảm lạnh, chỉ là đó là chuyện từ lúc còn nhỏ. 

Chưa có ai truyền thụ kiến thức phương diện này cho Hyomin, nhiều lắm là Kim Jennie đôi khi nói một ít kiến thức không lành mạnh, nhưng những tri thức kia không thể khiến Hyomin liên kết thành một hình ảnh rõ rệt. Nhưng hôm nay tận mắt thấy quá trình Jisoo và Jennie thân thiết, Hyomin như được lột bỏ màn che, mọi thứ trở nên rõ ràng. Con người trời sinh đa số đều có hiếu kỳ đối với chuyện này, đặc biệt nếu có người mình thích , sự hiếu kỳ, suy nghĩ sai lệch cũng tự nhiên mà phát sinh theo. 

Đương nhiên Park Jiyeon tự nhiên không biết thiếu niên nhi đồng trong lòng bản thân đã trưởng thành trong vô thức, cùng với cơ thể sớm đã trưởng thành gợi cảm, sở hữu sự nữ tính mê hoặc kia, thậm chí so với phái nữ khác còn rất có quyến rũ hơn. 

Không ai truyền dạy, vì vậy nên cũng không cảm thấy thẹn thùng. Hyomin đưa tay nhẹ nhàng cầm tay Park Jiyeon đang dán trên trán sau đó đặt lên ngực mình. 

Park Jiyeon vô cùng kinh ngạc ngây ngẩn cả người một chút, nàng cho tới giờ chưa từng nghĩ Hyomin sẽ làm chuyện như vậy. Park Jiyeon chưa bao giờ xem Hyomin là phụ nữ trưởng thành mà đối xử, vẫn nghĩ đây là cô gái vừa ngốc vừa thích khóc vài năm trước. Hôm nay cô gái này làm chuyện không phải của trẻ con, tâm tình Park Jiyeon có chút phức tạp. 

"Ai dạy cậu?" Park Jiyeon nhíu mày hỏi, nàng lập tức nghĩ tới bà chị họ bất lương kia. 

Hyomin lắc đầu, không muốn Yeonie trách chị, nhưng miệng nói ra thì lập tức lộ, "Mình chỉ muốn Yeonie sờ thử, chị nói sẽ rất thoải mái." 

Sắc mặt Park Jiyeon âm trầm một chút, quả nhiên là Kim Jennie, người phụ nữ này càng ngày càng không đúng mực. 

"Tránh xa nàng ra chút." Park Jiyeon ra lệnh, nàng đột nhiên nhớ đến tay chính mình ở trước ngực Hyomin, nàng muốn rút về, thế nhưng xúc cảm no đủ mềm mại kia làm cho Park Jiyeon thấy xa lạ nhưng có chút luyến tiếc không nỡ buông. 

"Chỉ cần Yeonie không đuổi người ta, người ta sẽ không đi tìm chị." Hyomin nhẹ nhàng nói ra, lòng bàn tay của Yeonie nóng quá, cách cái khăn tắm vẫn có thể cảm giác được độ nóng. Hyomin nghĩ, nếu như không có khăn tắm thì có thể càng nóng hơn hay không? Hyomin lôi khăn tắm xuống, thứ tròn trịa trắng nõn như quả bóng kia bại lộ trước mắt Park Jiyeon, Park Jiyeon theo bản năng tầm mắt, mẹ dặn không nhìn điều sai trái! 

"Yeonie, cậu không thích sờ người ta sao?" Hyomin hỏi, nàng nhớ kỹ chị họ không chỉ hôn ngực chị, đồng thời ngón tay còn nắn ngực của chị đến biến hình, cảm giác như rất thích. 

Park Jiyeon nghe Hyomin nói sảng khoái như vậy thì sắc mặt ửng đỏ, bất quá nhìn mặt Hyomin vẫn ngây thơ bằng phẳng như trẻ nhỏ... Hyomin thực sự biết hàm nghĩa của những hành động này sao? 

"Hyomin, cậu biết bản thân đang làm gì không?" Park Jiyeon hỏi. 

"Mình biết, mình muốn lên giường cùng Yeonie, giống như chị và chị họ vậy." Dựa vào bản năng, Hyomin nhẹ nhàng cầm lấy tay Park Jiyeon chuyển động, ngực mẫn cảm lập tức đứng thẳng, còn mang theo cảm giác hơi tê dại, hình như thực sự rất thoải mái, lần đầu tiên Hyomin nghĩ chị không hề lừa mình. 

Kim Jennie và Kim Jisoo? Park Jiyeon bị tin tức Hyomin để lộ làm kinh ngạc., Park Jiyeon hoàn toàn không chú ý tới động tác của Hyomin, nàng còn đang tiêu hóa tin tức này. Kim Jennie không sợ Kim Sooyoung sao? Dám động vào chất nữ bảo bối của Kim Sooyoung? Bất quá chị họ từ trước đến nay làm việc không hề cố kỵ. Nhưng không phải Jennie luôn chỉ chơi đùa với đàn ông sao, thế nào đột nhiên sửa đổi tính hướng? Hơn nữa hai người cho dù có dây dưa thì khẳng định sẽ không bị loại người trì độn như Hyomin phát hiện. Chẳng lẽ là khi các nàng lên giường bị Hyomin thấy được? Sau đó Hyomin học theo? Nghĩ tới đây Park Jiyeon mới phát hiện ra lòng bàn tay bị Hyomin cầm hình như có một điểm tròn nhỏ đứng thẳng. 

Park Jiyeon nhìn về phía Hyomin, phát hiện sắc mặt Hyomin có chút đỏ ửng, tựa hồ có chút động tình. Park Jiyeon như bị điện giật, rút tay của mình về. Nàng chưa thể thoáng cái coi Hyomin từ trẻ em thoáng cái chuyển hóa thành phụ nữ trưởng thành, thậm chí đã bắt đầu khai phá dục vọng của bản thân. 

Trong lòng Hyomin có chút mất mác, mờ mịt nhìn Park Jiyeon, Yeonie không thích mình sao? 

"Nhanh cầm áo ngủ mặc. Đi ngủ!" Park Jiyeon tức giận nói, thế nhưng trong lòng không giống thế, có loại cảm giác mất mác nồng đậm, song với đó lại có cảm giác vui vẻ. 

"Ừm..." Hyomin không thể làm gì khác, nghe lời đi mặc áo ngủ, ngoan ngoãn nằm ngủ bên người Park Jiyeon, thuận tiện ôm lấy Park Jiyeon, rồi trực tiếp nhanh chóng ngủ mất. 

Park Jiyeon chưa thay áo ngủ. Nhìn đồi núi chập trùng Hyomin, nàng thế nào cũng không thể bỏ qua. Lý trí nói với nàng đừng dây dưa không rõ với Hyomin, thế nhưng nàng lại luyến tiếc. Nếu thực sự đẩy Hyomin ra, phải tiếp tục lừa Hyomin rằng Eunjung là bạn gái của mình, loại tâm lý mâu thuẫn này làm cho Park Jiyeon có chút giằng xé. Nàng ao ước mình có tính cách không kiêng nể gì của Kim Jennie, nếu mình có thể giống Kim Jennie một chút có thể sẽ sẽ không rối rắm như vậy. 

Park Jiyeon nhìn khuôn mặt mỹ lệ của Hyomin, công bằng mà nói, Hyomin lớn lên xác thực không tệ, da không chút tì vết. Park Jiyeon giận chó đánh mèo nhéo mũi Hyomin đang ngủ say. 

Hyomin không thở được, không thể không tỉnh lại, nàng mờ mịt nhìn Park Jiyeon. 

"Yeonie, không ngủ được sao?" Hyomin rõ ràng rất buồn ngủ, nhưng vẫn cố mở mắt ra quan tâm hỏi. 

Thấy Hyomin như vậy, Park Jiyeon mềm lòng thành một mảnh. Buông mũi Hyomin ra, vỗ nhẹ nhẹ một chút lên mặt Hyomin. 

"Ngủ đi." Park Jiyeon đưa tay ôm lấy Hyomin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro