Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng xem Lisa là gì của mình?

Một người bạn ư?

Không phải thế.

Một người chị em thân thiết?

Hơn cả vậy…

Một người vừa cướp lấy trái tim nàng thì sao?…?

Sân bay Inchoen vẫn ồn ào náo nhiệt và đông đúc với từng đợt người ra đi và trở về. Blackpink vẫn là tâm điểm chú ý với style sân bay không cầu kì nhưng luôn nổi bật. Chaelice vẫn đi cùng nhau, mỉm cười chào những ống kính đang tia về phía mình.

- Có một nhà khoa học phát minh ra chiếc máy nói dối, chế tạo thành công ông đem nó thử cho cậu con trai mình. Một ngày nọ, cậu con trai đi học về trễ, ông mới cho cái máy hỏi nó “Sao con đi học về trễ quá vậy?” cậu con trai mới trả lời “Con đi mượn sách ở nhà bạn.”. Thế là cái máy nắm đầu đánh cậu con trai te tua. Ông nhìn con trai nói “Con dám nói dối bố hả? Hồi nhỏ bố không bao giờ nói dối một ai đâu.” lập tức cái máy cũng nắm đầu ông đánh nằm bẹp dí. Bà vợ từ trên lầu đi xuống xót con mình bèn nói “Sao anh đánh con te tua vậy? Dù gì nó cũng là con anh mà” cái máy lại tiếp tục đạp bà vợ văng vô tường nằm đè lên người chồng quý hóa của mình.

- Hahaha! Trời ơi Lisa à… Haha _ Chaeyoung cười nắc nẻ với câu chuyện của Lisa, sao cậu ấy có thể hài hước được như thế không biết. Chaeyoung đánh vào vai Lisa vì đã làm nàng cười quá nhiều.

- Vui quá hả?

- Sau này tớ cũng sẽ chế tạo ra cái máy đó, cậu đừng hòng nói xạo tớ một lời nào.

- Tớ sợ cậu cũng giống bà vợ đó cũng bị đánh te tua thôi _ Lisa kéo nàng vào cái ôm thân mật dù đang đứng trước hàng trăm người.

- Tớ không có hư mà _ Nàng sóc chuột bĩu môi và dậm chân thật dễ thương. Lisa thề rằng nếu đang ở dorm cô sẽ không để nàng yên ổn như thế này.

- Ờ! Cậu không có “hư”.

- Yah! Cậu đang đá đểu tớ đó hả? … Soo lùn unnie, em đâu có hư đúng không? _ Chaeyoung bực tức kéo Jisoo đang đi phía trước để tra khảo.

- Em vừa nói ai lùn? Em cao dữ lắm he? _ Đã biết bà chị kị ai nói mình lùn thế mà vẫn chọc cho bằng được.

- Ít ra em cao nhất nhóm còn gì!

- Em chán sống rồi sóc chuột! _ Jisoo nghiến răng đe dọa. Nàng vẫn liều lĩnh hất mặt mình và chỉ sang Lisa như “em có Lisa ở đây, chị đừng hòng đụng tới em”

- Chị mà ăn hiếp Chaeng của em, em xử 2 cái mandu của chị.

- Gì…gì… _ Mặc cho Jisoo ấp úng chưa kịp nói gì đứng đó, nàng và Lisa đã lấy passport và vong trước. ( bá đạo ghê kkk)

Nàng ngáp ngắn ngáp dài khi máy bay đã bắt đầu khởi động. Bây giờ nàng chỉ muốn dựa vai Lisa mà ngủ cho thật đã.

- Chaeyoung à! Uống chút nước nha!

- Ừm! Trà nóng là được rồi.

- Okay!

Lisa hướng về người tiếp viên, ra hiệu  làm đúng như yêu cầu của nàng. Do là một nhân viên mới và có chút hồi hộp khi tiếp xúc với Blackpink nên tay chân cô vẫn còn run lẫy bẫy dù đang cầm cốc trà đưa đến Chaeyoung. Cốc nước bất cẩn rơi vô định hướng làm Chaeyoung nhắm chặt đôi mắt mình và chịu đựng cái nóng rát, nhưng nàng chỉ cảm nhận được cơ thể của một người đang ôm lấy nàng. Là Lisa đã nhanh chóng ôm chặt nàng và hứng chịu tất cả. Không gian bất động, con người cũng khẽ động, Lisa  rên khẽ vì chịu đựng cái bỏng rát thấu xương.

- Tôi…tôi…_ Cô nhân viên hoảng sợ, lắp bắp không nên lời. Cô sợ mình sẽ hứng chịu một hình phạt không nhẹ. Nhưng Lisa lại bình thản mà quay lại khẽ cười với cô ấy

- Em không sao đâu, chị đừng lo. Hãy cẩn thận hơn nhé! _ Lisa đưa tay ra sau vừa chạm vào lưng mình nhưng chỉ vừa chạm tới là cô phải bất lực mà rút tay lại. Kiềm nén cơn đau của mình cô quay sang hỏi han người con gái bên cạnh.

- Người yêu của tớ vẫn ổn đúng không? Có đau chỗ nào không?

- ………..

- Cậu sao vậy? Lisa lo lắng khi Chaeyoung nhìn cô bằng đôi mắt ngấn nước đỏ ngầu. Nàng đã đau ở đâu ư?

Lisa cuống cuồng xem xét khắp nơi trên người nàng, cô muốn đảm bảo Chaeyoung không có một vết thương nào, cô lo lắng đến độ quên đi vết thương của mình.

- Tên ngốc! Cái tên ngốc…_ Nước mắt cứ thi nhau trào ra một cách tự nhiên và Lalisa đã hiểu chuyện gì. Cô ôm lấy nàng như để trấn tĩnh

- Tớ không sao mà! Đừng khóc Chaeng à!

- Cậu đừng nói dối tớ, ai mà ngốc như cậu chứ? Cứ mặc kệ tớ đi, sao lại để mình chịu đau chứ? _ Chaeyoung cũng vòng tay ôm lấy đôi vai Lisa, một cách cẩn thận tránh né vết bỏng.

- Vì tớ không muốn cậu chịu bất kì tổn thương nào hết, như vậy còn đau hơn cái cảm giác đau mà tớ đang chịu đựng, có hiểu không? Nhõng nhẽo quá!!!

- ………

- ……….

- Cậu không sao chứ? Để tớ xem nào.

- Tớ…..

- Đừng bướng!

Chaeyoung xoay lưng Lisa, vạch chiếc áo thun lên nhẹ nhàng hết sức có thể. Lisa tuy rất đau nhưng vẫn cố cắn răng mà chịu đựng. Vết bỏng loang gần nữa tấm lưng trắng mịn ấy, nàng khẽ thấy tim mình đau nhói, nàng vẫn mít ướt không kìm chế được nước mắt của mình. Nàng xoa thuốc thật nhẹ và đều lên vết thương ấy.

- Đau không?

- Không đau lắm.

Chaeyoung biết rõ cái con người đang nói dối nàng, rõ ràng là đau đến không thể chạm vào. Nàng thấy thương Lisa nhiều hơn, trái tim nàng lại rung động vì những thứ Lisa dành cho nàng. Cả hai lại chìm vào những khoảng lặng. Máy bay cứ lướt đều qua những tầng mây trắn xốp như những mớ kẹo bông gòn. Từng tia sáng mặt trời soi rọi vào chiếc ô kính bé tí. Chaeyoung cũng dần thiếp đi trên vai Lisa, đâu đó đọng lại những giọt nước mắt khẽ rơi. Lisa mỉm cười nhìn người yêu mình, lau nhẹ giọt nước mắt ấy rồi cũng tựa vào nàng mà ngủ mất. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro