Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỉm cười với món quà mình vừa làm trên tay, Lisa bước ra từ một shop làm vòng tay ở trung tâm. Vừa đáp xuống sân bay Nhật Bản, cô đã nảy ra một ý định sễ làm một thứ gì đó để tặng nàng và cô đã đi một mình. Khí trời Nhật Bản còn lạnh hơn cả Hàn. Lisa co ro trong chiếc áo jacker, úp gần nữa khuôn mặt vào trong chiếc khăn len dày. Cô nhanh chóng trở về khách sạn nơi có Chaeyoung đang đợi mình.

- Chaeng à! Mình về rồi đây.

Thoáng đơ người khi căn phòng không có ai. Chẳng lẽ đi chơi rồi sao? Cô chạy ra khỏi phòng và đi tìm nàng khắp nơi.

- Ủa? Mọi người đâu hết rồi chị? _ Cô hỏi chị quản lí.

- Một “mớ” thì đi mua sắm, một “mớ” thì chắc đâu đó trong phòng đấy.

Lisa buồn cười với cách nói chuyện hóm hỉnh của bà chị. Cô tiếp tục đi tìm công chúa của mình, điểm dừng chân tiếp theo chắc là căn phòng của bà chị Mandoo

- Chị có chuyện gì muốn nói với em à Wifey?

- Chaeng à? Em… Em thích Jisoo phải không?

- ……….

- …………..

- Sao … sao chị biết chuyện đó? Chaeyoung thoáng ngỡ ngàng, nàng nghĩ mối tình đơn phương ấy nàng sẽ mãi giữ chặc cho riêng mình, tự tay chôn vùi nó bằng sức mạnh của thời gian. Nàng không nghĩ Jennie sẽ biết được.

- Từ một tờ giấy viết vội em quăng bỏ trong góc phòng, từ cảm xúc cơ mặt của em khi nhìn thấy Jisoo quan tâm chị.

- ….Uhm! …Phải… Em thích Jisoo

Tất cả như sụp đổ trước mặt Lisa, đôi tay cô rung rẫy như sắp đánh rơi chiếc hộp mình đang cầm. Hai tai ù đi, và xung quang chỉ là những tiếng ong ong đáng sợ. Nước mắt cô rơi bất chợt, theo trái tim như đang bị ai đó bóp nghẹt không thương tiếc. Phải rồi, chỉ có cô mơ mộng mà thôi. Cô đã hiểu lí do vì sao chưa bao giờ Chaeyoung nói tiếng yêu cô, thật đơn giản vì trái tim cô ấy không thuộc về cô. Lisa đi khỏi cái nơi đau lòng đó trong cái nghẹn ngào ở cổ họng.

- Chaeng…

- Khoan đã!… Uhm! Em đã thích Jisoo unnie, nhưng đó chỉ là chuyện của quá khứ. Chạy mãi theo một bóng hình không thuộc về mình khiến em cảm thấy mệt mỏi. Trong lúc đó thì Lisa là chỗ dựa vững chắc của em. Đừng nhắc đến chuyện này nữa, em nghĩ Lisa sẽ đau lòng lắm khi nghe được nó. Thấy chị với Jisoo unnie hạnh phúc, em rất mừng cho hai người. Chị đừng suy nghĩ nhiều quá đó.

- Cũng chính vì chị sợ em…

- Làm tổn thương Lisa?_ Chaeyoung  như đọc được mọi ý nghĩ của cô chị mình. Jennie chỉ lẳng lặng gật đầu.

- Sai rồi Wifey à… chị đừng lo, ngay lúc này đây em thật sự cảm thấy hạnh phúc vì Lisa ở cạnh em và em sẽ thay đổi mình vì cậu ấy…

- Phải vậy! Lisa là một cô gái tuyệt vời.

- Chắc chắn rồi. Gì mà vừa hạ cánh là đi đâu liền không biết. Thôi, em đi đây. Không biết cậu ấy về chưa nữa, em về xem sao.

- Uh! Em với Lisa phải hạnh phúc đó nhé.

Chaeyoung nở một nụ cười thật tươi, có lẽ Jennie đã thấy rất khó xử và lo cho nàng, nàng cảm thấy thật thoải mái khi nói được những lời đó. Đúng rồi, tất cả là nhờ Lisa tiếp sức cho nàng. Nàng trở về phòng, đôi mắt chợt ánh lên niềm vui khi thấy Lisa đang ngồi trên bệ cửa.

- Lisa à! Cậu đã đi đâu giờ mới về thế? Lưng còn đau lắm không? _ Nàng lon ton chạy đến ôm lấy eo Lisa nhưng vẫn rất nhẹ nhàng vì sợ vết bỏng lúc sáng.

- ………_ Lisa không nói gì, cô gỡ bàn tay đang ôm lấy mình và bỏ đi trong cái khó hiểu của nàng. Nàng sợ cái im lặng chết người từ Lisa. Một chút chạnh lòng trong cái khoảnh khắc Lisa gỡ tay nàng ra một cách dứt khoát nhưng sau đó là sự tò mò vì hộp quà được gói cẩn thận được đặt ngay ngắn trên bàn.

“Chaeyoung à! Đó là cả tấm lòng của tớ đó, dù không đẹp nhưng chị vẫn phải đeo nó. Nhớ đừng tháo nó ra nhé. Tớ yêu cậu!!!”

Nàng thấy buồn đến vô hạn. Nỗi buồn cứ lớn dần xâm chiếm toàn bộ nàng, khiến những giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Nàng không biết phải định nghĩa cảm giác ấy là gì và cũng không thể xoay sở với cảm cảm xúc mới lạ vừa ập đên.

Nàng xem Lisa là gì của mình?

Một người chị em ư?

Không phải thế.

Một người bạn thân thiết?

Hơn cả vậy…

Một người vừa cướp lấy trái tim nàng thì sao?….?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro