Chương 3.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông vào học vang lên.

Lại là tiết Quản Lý Tài Nguyên Nhân Lực.

Giáo sư Hwang bước lên bục giảng, đặt tài liệu giảng dạy sang một bên, không nói gì, ánh mắt lướt khắp lớp như đang dò xét một điều gì đó.Các sinh viên cảm thấy có gì đó kỳ là, đều ngẩng đầu nhìn ông.

"Lalisa."

Giáo sư Hwang cuối cùng cũng nhìn thấy Lisa đang đặt hai chân lên bàn ngồi ở cuối lớp.

Nhanh chóng, cậu ta thu hai chân xuống, dứng dậy:

"Vâng, thưa thầy."

Giáo sư Hwang lấy ra một văn bản:

"Bài viết rất tốt."

Lisa ngẩn người ra:"Bài viết?Mẹ kiếp, bài viết nào?"

"Lần trước bài viết của cậu là Download trên mạng xuống, tôi phê bình cậu, muốn cậu nộp lại một bài khác.Bài viết mới này của cậu tôi xem qua rồi, viết rất tốt, nhìn ra rằng người viết đã rất cân nhắc và đọc rất nhiều tài liệu liên quan."Giáo sư hwang không nói ra rằng, lúc đầu ông nghi ngờ bài viết này là Download, cho nên tốn mất nửa buổi tối dùng các công cụ để tìm kiếm nguồn gốc của bài viết, nhưng kết quả là bài viết thật sự là nguyên tác.

Các sinh viên xôn xao.

Học cùng lớp với Lisa 3 năm, đã quen nghe thầy giáo mắng cậu ta cậy nhà giàu không biết phấn đấu, đây là lần đầu tiên nghe thấy điều bất ngờ như vậy.

Không lẽ hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây?

"Chỉ có một vấn đề---"Giáo sư Hwang nghi ngờ, "có phải cậu viết không?"

Lisa cười.

Nụ cười vẫn lạnh nhạt như bình thường.

"Thầy nghĩ thế nào?"

Một câu nói làm cho giáo sư Hwang ngỡ ngàng.

Ông lưỡng lự đẩy cặp kính của mình:"Đương nhiên, cũng có thể là cậu viết, nếu như thật sự là cậu tự mình viết, tôi sẽ rút lại nghi vấn vừa rồi."Với sự hiểu biết của mình về Lisa , giáo sư không nghĩ rằng cậu ta nghiêm túc như vậy để viết bài này, bài viết này cũng gần như đạt đến trình độ để phát biểu trên các tạp chí kinh tế rồi.

Lisa không có hứng thú, quay mặt ra cửa nhìn trời nhìn đất, lạnh lùng nói:

"Không sai, cái đó không phải do em viết...."

"Bài viết là của Lisa! "

Một nữ sinh đứng bật dậy, tiếng nói rất vội vã.Vừa nói, cô vừa ho liên hồi, mặt đỏ lừ, cơ thể đang run lên.

Lại---là---Chae---young---! !

Các sinh viên trong lớp xôn xao. Sooyoung chán chường gục mặt xuống bàn, đột nhiên hiểu rằng, thì ra ngày nào Chaeyoung thức đêm là để giúp Lisa làm bài tập! ! Jennie ngồi im quay bút, không nói gì.

jihyo lạnh nhạt nói lớn:"Không biết xấu hổ! "

Khoảng cách của Chaeyoung và Lisa rất gần.

Giữa họ chỉ là một chỗ ngồi trống.

Lisa quay mặt sang

cậu nhìn cô.

Phải kiên trì!

chaeyoung cố gắng nắm tay lại, khắc chế một cơ thể đang run lên cảm lạnh.Cô nhìn thẳng vào giáo sư Hwang:

"Ý tưởng của bài viết là do Lisa đề ra, chỉ là em giúp bạn ấy sắp xếp lại thôi."

Nói dối có là gì.

So với việc để cho cậu đủ điểm, kể cả phải nói dối mười lần cũng chẳng có vấn đề gì.

Chaeyoung tự nói với bản thân như vậy.

Nhưng mà---

Ánh mắt lạnh nhạt của các bạn cùng lớp đổ dồn về phía Chaeyoung.

"Em nói, bài viết này do em viết phải không?"

Giáo sư Hwang đi đến trước mặt Chaeyoung, khuôn mặt của cô gái đỏ lên, dấu vết nói dối rất rõ ràng.Cho nên, ông rất khó tin rằng bài viết là của Lisa.

"Không phải! "

Chaeyoung đứng thẳng người lên, dùng tất cả sức mạnh để khống chế những đợt ho:"Bài viết là của Lisa ! Chỉ là người đánh máy là em."

Giáo sư Hwang cười:"Lisa đã tự thừa nhận rồi...."

"Cậu ta thừa nhận là--bài viết không phải cậu ấy "viết".Vâng, cậu ấy không cầm bút, cho nên không phải là cậu ấy "viết".Tuy nhiên, một bài viết quan trọng nhất là tư tưởng không phải à?Em chỉ là người đánh máy thôi.

Cô mệt mỏi......

Cô lại bắt đầu ho mãnh liệt.

Giáo sư Hwang cười, đây là sự việc thú vị nhất mà ông chứng kiến từ khi bắt đầu bước lên bục giảng:"Lalisa, cậu tự nói đi, ý tưởng trong bài viết có phải của cậu không?"

Ánh mắt của Lisa vẫn đặt lên người Chaeyoung. Ánh nắng sớm chiếu vào phòng học, cậu và cô đều bị ánh nắng chiếu rọi cùng nhau.

"Không phải."

cậu trả lời rất dứt khoát.

Cả lớp cười lớn!

Các sinh viên cười đến mức nước mắt sắp chảy ra.

Chaeyoung nhỏ bé và đáng thương, cố gắng làm bao nhiêu việc cho Lisa, nhưng mà người ta không tiếp nhận.Thiếu nữ cổ tích là thiếu nữ cổ tích, hiện thực là hiện thực.Kiểu người máu lạnh như Lisa, gặp phải cô ta chỉ là tự tìm đường chết.

Sooyoung không nhẫn tâm nhìn Chaeyoung lúc đó.

Các ngón tay buông lỏng....

Tất cả sức mạnh của Chaeyoung đã dùng hết lúc đó, cô dựa tay lên bàn, đột nhiên như muốn khóc.Đồ ngốc, sẽ không đủ điểm à! Nếu như tiếp tục không đủ điểm nữa, có thể sẽ không nhận được bằng tốt nghiệp.....

Cô ngẩng đầu lên, nhìn Lisa.

Có còn cơ hội thay đổi lại không?Chỉ sợ rằng chỉ có một cơ hội đó, không biết chừng bài viết.....

Lisa nhìn thấy một đôi mắt như vậy.......

Đôi mắt sáng, đượm buồn, yếu đuối nhưng cũng đầy mạnh mẽ!

cậu lạnh lùng, đưa tay đặt lên vai cô, dùng lực kéo mạnh cô vào trong lòng mình.

cậu cúi đầu xuống.

Hôn vào môi cô!

Giáo sư Hwang đứng trước mặt cậu và cô!

Các sinh viên trong lớp đang nhìn họ!

Lisa hôn Chaeyoung.

Các sinh viên lớp B Kinh Tế Ngoại Thương gần như ngừng thở.

Không khí cực kỳ yên tĩnh.

Lisa hôn Chaeyooung, dùng tay giữ chặt đầu cô, cậu hôn rất sâu, các sinh viên thậm chí còn nghe thấy tiếng động. Chaeyoung kinh ngạc mở to đôi mắt, trong giây lát cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đôi môi của cậu nóng bỏng.

Trong lòng cậu , Chaeyoung có thể nghe thấy nhịp tim "bịch, bịch" của cậu, a, tiếng đập quen thuộc mà lâu lắm rồi cô đã không được nghe.

Cô nhắm mắt lại, đôi tay ôm vào lưng cậu .Cứ để cô trong lòng cậu như vậy, cọi như không có chuyện gì, coi như tất cả đều đẹp đẽ như trước đây.

Lisa bỏ cô ra.

"Ngày mai, hẹn hò nhé."

Đây chỉ là một mệnh lệnh, mà không phải là thỉnh cầu.Tiếng nói của cậu lạnh lùng, như là người vừa nhiệt tình hôn cô không phải là cậu.

° ° °

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro