Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau sự việc ở sân bóng rổ, các sinh viên cùng lớp đều coi Chaeyoung như người vô hình.Không có ai nói chuyện với cô, không có ai quan tâm đến cô, cô mỉm cười chào mọi người chỉ coi như là năm nay gián, muỗi đến sớm hơn một chút.Thật ra mà nói, thường xuyên ở bên cạnh người điên người khác sẽ nghĩ rằng bạn cũng là kẻ điên.Hành vi của Chaeyoung là cho mọi người coi cô như là một kẻ điên.

Lấy bóng đánh người rõ ràng làLisa không đúng, đánh Hyunjin dã man như vậy, thậm chí còn đánh người được các bạn trong lớp tôn trọng nhất-Jennie! Còn Chaeyoung lại giúp Lisa, thay cậu ta xin lỗi, thay cậu ta chạy 10.000m, cô ta nghĩ rằng như vậy có thể thu hút sự chú ý của mọi người, có thể làm cho bản thân trở thành "Thiên Sứ tốt bụng" chăng?Đáng ghét, rõ ràng cô ta đang muốn đối địch với các bạn cùng lớp!

Thánh Du lại không phải là truyện cổ tích thiếu nữ.

Lisa mặc dù rất đẹp, nhưng hành vi của cậu ta quá điên rồ ngạo mạn, chẳng coi ai ra gì, về lý mà nói nên chịu sự trừng phạt.Nhưng tất cả đều đã bị Chaeyoung phá hoại! Cô ta có lẽ là loại con gái nhìn bên ngoài thì thuần khiết nhưng bên trong thì đầy dã tâm, bị gia thế của Lisa thu hút, mới dùng tất cả mọi thủ đoạn để thu hút sự chú ý của cậu ta.

Cho nên, các sinh viên trong lớp quyết định lạnh nhạt với Charyoung.

Trong lớp học, Sooyoung vừa uống sữa vừa nhìn trộm Chaeoung đang ngồi ở một góc đọc sách.Hình như cô đang bị ốm, sắc mặt xanh xao, không ngừng ho, làn môi thâm lại, trông rất đáng thương.

Hôm đó trong ký túc xá, Chaeyoung yếu ớt đẩy cửa bước vào, dáng vẻ mệt mỏi sau khi chạy 10.000m của Chaeyoung làm cho cô quên luôn lời thề"không bao giờ quan tâm đến Chaeyoung nữa".

Sooyoung dìu Chaeyoung vào giường, không nhịn được mắng cô:"Rất mệt mỏi phải không?cậu bị điên à, tại sao lại phải chạy thay cô ta ?cậu có biết rằng các bạn cùng lớp nói cậu thế nào không?"

"Xin lỗi......."

Chaeyoung miễn cưỡng cười, nụ cười yếu ớt làm cho cô mềm lòng.

"Sau này đừng có quan tâm đến Lalisa nữa, có nghe thấy không?"sooyoung thở dài.

Chaeyoung thẫn thờ nhìn cô.Sau một lúc, cô nói:

"Xin lỗi, mình không thể không quan tâm đến cậu ấy."

Sooyoung trợn tròn mắt:"Tại sao----?"

Chaeyoung không nói gì cả, cô nằm trên giường sắc mặt xanh xao, ánh mắt phảng phất một nỗi buồn.

"Nói đi, tại sao?"Sooyoung nói to, "Không lẽ cậu yêu cô ta rồi à! Thật đáng buồn cười! cậu mất trí à! Lẽ nào cậu muốn như Jihyo, Nancy, vì Lisa mà tranh đấu nhau trở thành trò cười cho mọi người à?Tên Lisa này được chiều quá nên hư rồi, hắn chẳng yêu được ai thật lòng đâu! "Hơn nữa, Lisa có cái gì tốt?May mà tiết thể dục jihyo không đến, nếu không hôm nay trong phòng sẽ không yên tĩnh thế này đâu.

"Cảm ơn cậu , sooyoung, "Chaeyuong cố gắng mỉm cười với cô, "Mình hiểu, cậu muốn tốt cho mình."

"Đừng nói vớ vẩn nữa! "Sooyoung càng nói càng tức giận, "Mình hỏi cậu một câu, sau này gặp sự việc tương tự như vậy, cậu có còn làm bất cứ điều gì cho cô ta không?"

Chaeyoung cười đau khổ.

Soooung cảm thấy cô chỉ là cười đau khổ, mà căn bản không hề do dự.

"Ừ, mình sẽ vẫn làm như vậy."Chaeyoung nói, ánh mắt cô từ đau khổ chuyển sang một kiểu tình cảm sâu sắc, "xin lỗi, Sooyoung."

Xin lỗi làm cái quái gì nữa đây.

Sooyoung tức giận bước đi, nằm trên giường của mình, lấy gối úp lên mặt.À-----! Cô nguyền rủa, đáng ghét! Mình sẽ không bao giờ quan tâm đến Chaeyoung nữa!

Sooyoung lại đau khổ quay sang nhìn Chaeyoung, sữa uống như không còn mùi vị nữa.Không biết cô ấy định làm trò gì nữ, hôm đó chạy hết 10.000m cơ thể đã hết sức mệt mỏi rồi, lại 2 hôm liền thức đêm đến 2 giờ sáng, chẳng hiểu làm gì nữa.

Như thế sẽ rất có hại cho sức khỏe.

Sooyoung chán chường đặt hộp sữa lên bàn, quay sang nói vớiJennie:

"Chaeyoung hình như bị ốm."

Jennie không ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói:"Cô ấy không còn là trẻ con nữa, sẽ tự biết lo cho bản thân."

"Ừ."

Sooyoung thở dài, tiếp tục uống nốt hộp sữa.Nếu như...nếu như sau này Chaeyoung không mù quáng yêu Lisa nữa, cô sẽ tha thứ cho Chaeyoung, rốt cuộc chính mình nói là muốn làm bạn của cô ấy....Ừ, cứ như vậy!

Sooyoung lướt nhìn khắp phòng, rồi nhìn ra bên ngoài.

Lisa được vài cô gái lớp khác vây xung quanh, các cô gái cười tươi như hoa, hoặc là thuần khiết, hoặc kiều diễm, hoặc dịu dàng, mỗi người đều là các mỹ nhân xuất chúng. Lisa khoác vai một trong số đó, cậu ta cười lớn, giọng cười rất ngạo nghễ, tiếp theo đó cậu ta cúi đầu xuống hôn cô gái.Cô gái hết sức tự hào, các cô gái khác ánh mắt tỏ rõ vẻ đố kỵ.

cậu ta sẽ không thể thích một cô gái như Chaeyoung.

Sooyoung gật đầu.

Chaeyoung rất nhanh sẽ tỉnh ngộ thôi.

Nhưng mà-----

Sooyoung đoán sai mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro