Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các sinh viên lớp 2 Kinh Tế Đối Ngoại đã quen với việc Lisa đi học đầy đủ, mặc dù lần nào cậu cũng đến muộn, hơn nữa lần nào cũng dùng chân đá vào cửa để mở ra.

Các sinh viên trong lớp cũng dần dần quen với việc chaeyoung giúp lisa chép bài, khi thầy giáo hỏi cô thì thầm giúp cậu trả lời, lisa đánh nhau với người khác cô đến can đồng thời xin lỗi thay cậu, khi lisa bắt nạt cô dường như cô luôn nở một nụ cười tỏ vẻ không có chuyện gì.

Cho nên khi đến tiết Tài Nguyên Nhân Lực, lisa nộp bài luận, rồi rất lưu loát trả lời câu hỏi về bài luận của thầy giao, các sinh viên cũng chỉ biết trợn tròn mắt, không thể hiện thái độ kinh ngạc quá lớn.

Lisa và chaeyoung đang yêu nhau ư?

Những người "bạn gái cũ" của lisa ở học viện Pháp Luật đến phòng học của lớp họ, dùng ánh mắt tò mò nhìn chaeyoungg 5 phút, rồi hỏi cô về chuyện đó.

Kết quả của họ là bị lisa dùng quyển sách ném thẳng vào mặt làm lệch cai mũi vừa làm xong ở thẩm mỹ viện.

Thế là, vấn đề đó chẳng có ai dám hỏi nữa.

Cho đến một buổi chiều----

"Đây là Lee Hyeri, vừa chuyển đến từ đại học Thanh Viễn, mọi người hoan nghênh."Thầy chủ nhiệm mỉm cười giới thiệu sinh viên nữ đang đứng trên bục giảng. cô cao khoảng 1m75, mái tóc đen nhánh, đôi mắt sáng......

Chaeyoung thẫn người nhìn lisa, trong lớp một vài sinh viên thì thầm bàn tán, ngoài cửa sổ chim tung cánh lay động cành lá, cô đang rất hoang mang.

Trên bục giảng, ánh mắt của hyeri đã tìm thấy cô.

Ánh mắt cậu sáng lên.

cậu nhìn cô.

Cô nhìn cậu, sắc mắt vẫn hơi xanh xao, răng cắn lên môi, ngón tay nắm chặt lấy chiếc bút, thất thần, "rẹt-----", ngòi bút vạch một đường dài lên quyển vở.

Còn bên cạnh cô.

lisa đang gục mặt ngủ, hơi thở đều đặn, không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì, không biết rằng là có một sinh viên mới chuyển đến.

"Lee Hyeri, em tự tìm chỗ ngồi, sắp đến giờ vào học rồi."Thầy chủ nhiệm nói rồi rời khỏi phòng học.

Lớp 2 Kinh Tế Đối Ngoại bắt đầu sôi nổi bàn luận, việc kỳ lạ năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều.Chaeyoung giữa học kỳ chuyển đến đã là một điều là rồi, không nghĩ rằng là lại còn có điều kỳ lạ hơn nữa! Còn cách kết thúc học kỳ có một tháng, sức hút của Thánh Du trở nên mạnh mẽ từ lúc nào.Ha ha, hay là sự nổi tiếng của Thanh Viễn chỉ là hư danh.

Hyeri đi xuống dưới lớp.cậu không để lộ biểu cảm gì, nhưng đôi mắt vẫn đề lại cho người khác ấn tượng mạnh mẽ....

Các nữ sinh có đôi chút hứng khởi, từng người một dọn dẹp đồ trên bàn của mình, hy vọng rằng cậu sẽ đến ngồi cạnh mình.

Ánh mắt cậu căn bản không quan tâm đến điều đo.

cậu đi thẳng xuống cuối lớp.

Chaeyoung có thể cảm nhận thấy tiếng bước chân cậu đang bước đến, từng bước từng bước.Cô cố gắng hít thở, tay nắm chặt bút, tuy nhiên không biết có phải do dùng lực quá mạnh hay không, chiếc bút từ trong tay rơi xuống, nảy trên bàn một lúc, rồi rơi "cộp" xuống đất.

Chiếc bút mực lăn dưới đất.

Một đôi giày da đen bóng, chiếc bút máy dừng lại trước đó.

Hyeri nhặt chiếc bút lên.

Không biết vì sao, khi cậu lấy thân người cao một mét bảy năm cúi xuống nhặt chiếc bút, rất nhiều sinh viên nữ trong lớp đột nhiên có cảm giác run lên.

cậu đưa chiếc bút cho cô.

"Cảm ơn."Chaeyoung thì thầm nói, không ngẩng đầu lên nhìn cậu.

Khi cô đưa tay lên để lấy chiếc bút, cậu lại cầm rất chặt, rất rất chặt, cảm giác như mãi mãi không muốn buông ra.Cô sững người, ngón tay vẫn để trên chiếc bút.Khoảng hai ba giây sau, cậu nắm tay cô lên, đặt chiếc bút máy vào lòng bàn tay cô, sau đó gập bàn tay cô lại.

Tay cậu thật lạnh.

Chaeyoung cắn chặt môi, cuối cùng ngẩng đầu lên.Đôi mắt cậu buồn buồn, cảm giác như bị ai đó làm tổn thương.

cậu im lặng quay người bước đi.

Ngồi sang chỗ trống bến cạnh, cậu và Chaeyoung chỉ cách nhau một chỗ đi lại.Im lặng, cậu bắt đầu sắp xếp sách vở.

"Này! Kia là ai?"

Lisa hét lên, mẹ kiếp, vừa mở mắt ra đã thấy thằng đó nắm chặt tay chaeyoung! Lại dám nắm tay cô! Còn cô lại thể hiện một bộ mặt thất thần.

Chaeyoung giật mình:"chị dậy rồi a?"

"Tôi hỏi cô kia là ai?! "lisa trừng mắt, chuẩn bị cáu tiết.

"À.....cậu ta....."Cô do dự, cố gắng mỉm cười, "cậu ấy là sinh viên mới chuyển đến."

"Đến từ đâu?"

"......Thanh Viễn."

Lại là Thanh Viễn. Lisa dò xét:"Cô quen nó à?"

Chaeyoung cúi đầu nhìn vở, giả vờ ngốc nghếch:"À, thầy giáo vừa giới thiệu rồi."

"CHAEYOUNG! "

Tiếng hét của Lisa làm cả lớp quay lại nhìn, thầy giáo Tài Chính Quốc Tế vừa bước vào cũng giật mình.

hyeri quay đầu nhìn lisa, ánh mắt thách thức.

Lisa cũng trừng mắt nhìn.

Trong sự yên lặng, các sinh viên dường như có thể nghe thấy tiếng hai ánh mắt chạm nhau.

"Vào học! Chào thầy giáo! "

Lớp trưởng Jennie đứng dậy chào giáo sư, các sinh viên khác cũng chào theo.Hyeri quay đầu lại, chuyên tâm nghe giảng.

Chaeyoung kéo áo lisa, thì thầm nói:"Vào học rồi."

"Vào học thì sao! "chị tức giận, "Nói đi, đó là ai?! "ánh mắt cô nhìn hắn, chắc chắn không phải là vừa mới quen biết.Đặc biệt là ánh mắt con kia nhìn chaeyoung, thật sự là không thể nhịn được!

"Em phải chép bài....."chaeyoung nói càng nhỏ.

"Ghi chép cái gì! "

"Chép bài đầy đủ, sau này khi chị ôn tập kiểm tra, mới có thể có cơ hội đạt kết quả cao hơn."Cô cười dễ thương.

"Ma nó thèm quan tâm."chị lẩm bẩm, đối mặt với nụ cười của cô, cơn giận trong người chị bất ngờ tiêu tan.

"chị cũng đừng ngủ nữa, thầy giáo Tài Chính dạy rất hay."

"Muốn chết à! Cần cô phải lo cho tôi! "lisa lại trừng mắt nhìn, rồi lại gục mặt xuống bàn.À, ánh nắng buổi chiều quá nhức mắt, không phù hợp nghe giảng, chỉ hợp với ngủ.

"Ngủ quá nhiều sẽ biến thành lợn...."Cô thì thầm.

"Binh! "

Một cái gõ lên trán cô!

Chaeyoung oán, ồ, chị ta không ngủ à, sao lại nghe thấy được.

lisa đang nằm ngủ nở một nụ cười lớn, giống như một đứa trẻ.Chaeyoung im lặng nhìn chị , lời giảng của thầy giáo toàn bộ bay qua tai cô.

Cô đang nghĩ chỉ muốn ở bên chị như thế này.

Yên yên tĩnh tĩnh ở bên cạnh chị.

Tiết học buổi chiều trôi qua rất nhanh.

lisa ngủ cả buổi chiều, chị lồm cồm ngồi dậy, cả người nhức mỏi.chị vươn người để cho đỡ nhức, rồi nói với cô:"Tí nữa đưa cô đến một nơi."

Chaeyoung cất sách vở:"Chỗ nào?"

"Đi thì biết! Hỏi nhiều thế! "chị khó chịu nói, sau đó nhìn cô.Cô mặc một cái váy dài màu trắng, mái tóc ngắn bóng mượt, tron ánh nắng, cả người dường như đang trong suốt."Cô...."

"Sao vậy?"

"À, hôm nay rất xinh."Giọng nói chị rất hàm hồ, chaeyoung suýt chút nữa nghe không rõ.

"À, ha ha."

"Tại sao luôn mặc màu trắng?"Ngoại trừ lần đầu tiên "hẹn hò" cô mặc cái váy xanh chị đưa, cô hình như luôn chỉ thích mặc màu trắng.

"Màu trắng, là màu của thiên sứ."Cô mỉm cười.

"Thiên sứ?"Tại sao cô luôn thích nói cái điều vớ vẩn này ra.

"Vâng.Thiên sứ là trong sáng không tỳ vết, cho nên họ thích màu trắng, nếu như mặc quần áo màu trắng, thiên sứ tìm ra sẽ dễ hơn."

"Tìm cái gì?"lisa chẳng hiểu sao cả, tại sao càng nói càng không hiểu nổi.

"Chaeyoung."

Một giọng nói trầm như đêm tối xen vào.

Chaeyoung run tay, quyển vở"bộp" rơi xuống đất.Cô hoang mang cúi xuống nhặt, trời ơi, thật vô tích sự, tại sao lại có thể vụng về như vậy.

Hai bàn tay cùng lúc xuất hiện trước mặt cô.

Cô sững người.

Một bàn tay tranh lên trước mặt cô nhặt quyển vở lên, "Bộp" ném vào người cô, sau đó một cái gõ mạnh quen thuộc tìm đến trán của cô.

"Vụng về thật! Tí nữa gặp bạn tôi, đừng có như thế nữa, hiểu không! "lisa tức giận.Từ khi sinh viên mới chuyển đến, cô bắt đầu không bình thường, trong đó chắc chắn có trò gì đó.

"Vâng."

Chaeyoung gật đầu, do dự mỉm cười.

Xin lỗi cô ấy."

Hyeri đứng trước mặt Lisa,
"Mày là cái quái gì! "lisa nổi giận.

"Cô ấy không phải là người mà mày có thể bắt nạt." Hyeri nhìn vết đỏ trên trán Chaeyoung, trong lòng đau nhói, "Xin lỗi cô ấy đi! "

"Mình không sao! Không đau mà! "Chaeyoung vội vàng nói.

"Cô ấy với mày có quan hệ gì! lisa nhìn Chaeyoung, "Bạn gái của tao, tao thích bắt nạt cô ấy, liên quan gì đến mày! "

"Bạn gái?....."

Một ánh mắt đau đớn chầm chậm quay sang nhìn Chaeyoung.

"Em ----là bạn gái của nó?"

Chaeyoung cắn chặt môi, trong ánh mắt đau đớn của hyeri, đột nhiên cô không thở được.

Vẫn còn một số sinh viên trong lớp vẫn chưa ra về, họ tò mò quan sát ba người cuối lớp.lisa đầy vẻ tức giận, hyeri có vẻ đang đau khổ, đứng giữa họ, chaeyoung trông thật nhỏ bé.

Ánh nắng buổi chiều rọi khắp phòng học.

Lá cây bên cửa sổ trong suốt thơm ngát.

lisa chầm chậm quay đầu lại, chị trừng mắt nhìn chaeyoung đang yên lặng:"Này! Cho tôi biết, cô có phải là bạn gái của tôi không! "

Lần đầu tiên nhìn thấy chaeyoung  như thế này.

Sắc mặt cô nhợt nhạt dường như linh hồn đã bay mất, cô đứng đó, trong ánh nắng, nhưng dường như lại không có cách nào đưa tay chạm vào được.

"Có nghe thấy không! Nói cho nó biết! "lisa trong lòng có vẻ hoang mang, chị bắt đầu lắc mạnh vai cô.

"Buông cô ấy ra! "

hyeri giữ chặt tay chị lại.

"Bốp----! "

Lisa vung tay đấm thẳng vào mặt hyeri.

"HYERI! " Chaeyoung kinh hãi, đỡ lấy hyeri. Lúc đó, cô đã lấy lại tinh thần, dùng sức hít thở, để bản thân bình tĩnh lại.

Máu mũi chảy ra.

Chaeyoung vội lấy khăn giấy ra giúp cậu cầm máu.cậu giữ chặt khăn giấy, cũng giữ chặt lấy ngón tay cô.Cô bất ngờ, vội vàng buông tay ra, có chút lo lắng nhìn lisa.

Nhưng lisa lại bình tĩnh khác thường.

chị lạnh lùng quan sát chaqeyoung và hyeri:"Cô và nó trước đây quen biết nhau?"Câu nói này không phải là câu hỏi, là trần thuật.

"Tao và cô ấy từ nhỏ lớn lên với nhau."hyeri trầm giọng nói.

"Im miệng! Tao hỏi cô ấy! "Ánh mắt lisa lạnh lẽo như dao, nhìn thẳng vào chaeyoung, "Nói đi! "

"....Vâng."

"Nó thích cô?"

Chaeyoung hoang mang.Cô không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào.

"Tao có thích cô ấy hay không, không liên quan đến mày."hyeri nắm chặt vai cô, nói:"Có phải nó không?Có phải nó có....."

"LEE HYERI! "Chaeyoungg kinh hồn ngắt lời cậu.

hyeri cười khổ:"Trên đời lại có chuyện như thế này...."

"Chaeyoung, "lisa từng câu từng chữ, "cho tôi biết, giữa cô và nó là quan hệ gì?"Máu trong người chị như ngừng chảy, chị cảm thấy mình giống như một con ngốc nhất trên thế gian này.

"Em....."chaeyoung biết là chị hiểu lầm, nhưng sự xuất hiện đột ngột của hyeri làm cô trở nên hỗn loạn.Cô với hyeri là quan hệ gì?Nói cậu ấy là bạn thân nhất của Yeon? Nói là cậu yêu cô?.....

"Em và cậu ấy trước đây là bạn học."

Cuối cùng cô cũng nghĩ ra câu nói này, cúi đầu xuống.

"Chỉ là bạn học?"lisa nghi ngờ, bóng dáng của cô và cậu ta đó bên cạnh nhau, làm chị tức giận đến mức muốn đấm hắn thêm nhiều lần nữa.

"Vâng."Cô miễn cưỡng gật đầu, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

Lisa trừng mắt nhìn cô.

Cô đang lừa chị .

Đây là lần đầu tiên cô lừa chị , hay là cô luôn luôn lừa chị?!

"Đi với chị."

hyeri không muốn nghe thêm nữa, cậu nắm lấy tay cô, đi ra phía cửa lớp.chaeyoung vùng vẫy, không được, cô không được đi, lisa đã tức giận rồi, sự lạnh lùng chưa bạo phát của chị còn đáng sợ hơn cả đánh người.

"Bỏ em ra! Hyeri! Em không thể đi, em có việc....."Cô cố gắng thoát ra khỏi bàn tay của cậu.

"Em có chuyện gì?! Tiếng nói của hyeri cũng trở nên đáng sợ vô cùng.

"Em...."

Chaeyoung cắn chặt môi, cô quay sang nhìn Lisa đang đứng cuối lớp.

Lisa trơ trọi đứng đó.

Ánh nắng chiếu lên người chị run run in bóng lên mặt đất.

Chiếc khuyên trên mũi phát ra ánh sáng lạnh lẽo.

chị lạnh lùng nhìn cô.

"Nếu như cô đi với nó, đừng có nhìn mặt tôi nữa."

Tiếng nói của chị còn lạnh lùng hơn hơi lạnh của kim cương.

"chị cũng có chuyện muốn nói với em! "hyeri kiềm chế phẫn nộ, "Nếu không muốn đi với chị, thế thì chúng ta sẽ nói trong phòng học! "Tại sao, chỉ là một đứa mới quen biết chưa đầy một tháng, em lại bảo vệ như vậy.

"chị-----! "Chaeyoung hoang mang.Trong mắt hyeri, cô nhìn thấy sự đau đớn không tả.cậu.....cậu có thể gây ra bất cứ điều gì.....

hyeri kéo cô ra khỏi lớp, cô thậm chí còn không kịp giải thích với lisa.

Nhìn thấy cô và cậu ta rời đi, sắc mặt lisa nhợt nhạt, ngón tay chị nhè nhẹ run lên.

"Rầm----! "

Mặt đất vang lên một tiếng động rất mạnh!

lisa vung chân đá đổ chiếc bàn học trước mặt!

Trong lớp vẫn còn một vài sinh viên, họ sợ hãi thất thần.

"Nhìn cái gì! Cút hết đi----! ! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro