Chương 7.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng.

Cửa lớp học bị một bàn chân đá vào!

Tiếng động manh làn cho các sinh viên lớp 2 Kinh Tế Ngoại Thương đều ngẩng đầu nhìn ra phía cửa lớp.Hừ, thực ra không cần nhìn, nhắm mắt lại cũng biết là kẻ đó chính là lisa.

Cánh cửa lật qua lật lại, vang lên tiếng "cách cách cách" đáng thương.Nhưng mà đôi tai lisa làm sao có thể nghe thấy, chị đang đeo earphone nghe nhạc, tìm đến chỗ ngồi phía cuối lớp.

"bộp----! "

Quyển vở vứt xuống trước mặt chaeyoung, làm cô giật mình.Cô ngẩng đầu lên, nhìn lisa, trên khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ:"A, chị đến rồi, em nghĩ là mấy hôm nữa chị mới đến."

lisa không lộ biểu cảm ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh cô:"Ở nhà rất chán."

"Quyển vở đã xem xong chưa?"

"Chưa."

".....Chưa?"Cô mở to miệng, "Tại sao lại không xem?"

"Vớ vẩn, cô bảo tôi xem thì tôi phải xem à, "chị trừng mắt nhìn cô, "Tôi cứ không xem đấy! "

"Sẽ thi trượt đó, chị đã thi trượt ba môn rồi....."Cô than thở, để thêm một môn thi trượt nữa thì sẽ không lấy được bằng tốt nghiệp đâu.

"Tôi không quan tâm."

"Nhưng mà....."

"Ai quan tâm thì tự nghĩ cách đi."lisa gục mặt xuống bàn bắt đầu ngủ.

Con lợn~~~~~~

Đồ ngốc~~~~~~

Dở hơi~~~~~~

chaeyoung tức không thể lấy chân đá vào chị ta, tức chết đi được, chị biết điểm yếu của cô?Đúng rồi, cô rất quan tâm, cô không muốn chị thi trượt sau đó bị người khác cười, nhưng mà dáng vẻ nhởn nhơ đó của chị thật đáng ghét!

"Này, đừng ngủ nữa! "Cô dùng sức đẩy mạnh người chị.

"Muốn chết à! "

"chị không thể thi trượt, "Cô trộm nhìn chị, như thế muốn ngủ thì đừng đi học nữa."Từ hôm nay chị phải bắt đầu ôn bài, phải chăm chú nghe giảng! "

"Cô thật lắm chuyện! "lisa tức giận ngẩng đầu lên, cô đến trường là cô phải vui chứ, thật lắm điều.

"Em rất lắm chuyện, "Cô buồn bã, "chị mà thật sự thi trượt thì làm thế nào..."

"Thế thì có làm sao, vẫn lấy được bằng tốt nghiệp, vẫn vào được công ty nhà tôi."chị lạnh lùng, chẳng có khác biệt nào cả.

"Không được! "

".......?"

"Như thế chị sẽ bị chê cười, sẽ bị người ta nói là vì mẹ mà được vào công ty, người ta sẽ cười sau lưng chị."

"tôi không quan tâm."chị lạnh lùng.Cô nhầm rồi, không có ai dám cười chị, ít nhất là trước mặt chị tất cả mọi người đều rất tôn kính chị , thế giới này đã yên định như vậy rồi.

"Em quan tâm! "chaeyoung cắn chặt môi, nhìn thẳng vào mắt chị, "chị phải là người xuất sắc nhất."Từ nhỏ đến lớn, chị luôn giỏi giang làm cho mọi người phải ngưỡng mộ.

lisa lười biếng nhìn cô:"Tùy cô, ai quan tâm thì đi mà cố gắng."Nói rồi, chị lại gục mặt xuống bàn để ngủ.

"Này~~~~"Cô tiếp tục dùng sức đẩy chị, "đừng ngủ nữa, kể cả em có cố gắng hơn nữa, một con lợn cũng không thể thi đỗ được."

"Cốp----! "

Một cái gõ mạnh vào trán cô!

lisa sắc mặt đầy vể u ám:"Gần đây càng ngày càng khoa trương rồi đấy."Mẹ kiếp, thật là đã xơi tái chị rồi đúng không!

"Đâu có...."Cô đau đớn xoa trán, uất ức nói."Em sẽ cố gắng giúp chị thi đỗ, nhưng mà chị cũng phải đóng góp một phần chứ, sao lại như vậy...."

"Muốn chết! "chị giơ tay lên uy hiếp.

"Ha ha, "Cô nắm chặt cánh tay chị, nở một nụ cười dễ thương, "năn nỉ chị đấy, hợp tác một chút đi, không vất vả lắm đâu, rất dễ thi đỗ mà."

"Có lợi gì không?"

"Hả?"

"Tôi hỏi cô có lợi gì đây, nếu không thì tại sao phải hợp tác?"Đang nói, lisa đột nhiên nhận ra một ánh mắt u ám, chị ngẩng đầu nhìn ánh mắt đó, cách một đoạn, lisa và hyeri đang trừng mắt nhìn nhau.

"Lợi là chị sẽ có thể thi đỗ mà, ha ha."

"Không đủ."

"Hả?....."chaeyoung há miệng.

lisa đột nhiên cúi đầu xuống, hôn lên làn môi đang kinh ngạc của cô, nụ hôn đó thời gian rất ngắn nhưng mang theo mùi vị của sự thị uy.

"chị----! "Cô hoang mang đẩy chị ra, nhìn trước nhìn sau.Phù, may mà ngồi bàn cuối, các bạn trong lớp đều không nhìn thấy.Ngoại trừ....ngoại trừ hyeri, cậu im lặng nhìn cô, ánh mắt đau đớn, cậu, hình như đã nhìn thấy tất cả.

"Kể cả hôn cũng chưa đủ."lisa kéo mặt cô quay lại về phía mình, để cô chỉ có thể nhìn chị, "Tôi muốn quà tặng."

"Hả.....?Quà tặng?"Cô ngơ ngác nghe, trong giây lát quên mất hyeri.

"Nếu như thi đỗ, cô phải mua quà cho tôi, đồng ý không?"

"À, "Cô vuốt vuốt tóc, cũng được, chỉ cần chị thi đỗ là được, "chị muốn cái gì?"

"Không biết."

"Không biêt?! "Cô trợn tròn mắt, "Thế em tặng chị cái gì đây?"

"Vớ vẩn! Nếu như biết trước là cái gì thì còn ý nghĩa gì nữa! "chị tức tối, trừng mắt nhìn cô, "chỉ cần cô nhớ là được."

"À, ha ha."Cô xấu hổ cười."được thôi, em đồng ý."

"Ừ."

lisa lại gục mặt xuống bàn ngủ.

"Sao chị lại ngủ nữa thế?Vừa rồi không phải nói là....."Cô ngơ ngác nó, con.......con lợn này.

"Dù sao cũng chỉ cần thi đỗ là được mà, đừng nhiều chuyện nữa! "

"Nhưng mà....."

"Im miệng, cô nói nữa là môn nào tôi cũng để giấy trắng cho cô xem! "

chaeyoung cười gượng, Mẹ ơi, đây là thế giới nào vậy, rõ ràng là sợ chị thi trượt chứ không phải cô thì trượt.Cứ như vậy, cả một buổi sáng, chị cứ ngủ gục, cô không nhịn được nghi ngờ sự đồng ý của chị chỉ là kế hoãn binh mà thôi.

° ° °

Nhưng mà, thực tế chứng minh là chaeyoung đã sai.

Những ngày tiếp theo, lisa lại thật sự bắt đầu "học" rồi! chị ngày nào cũng đi học, mặc dù thời gian ngủ nhiều hơn thời gian nghe giảng, chị ngày nào cũng cùng cô lên thư viện, mặc dù tiếng ngáy của chị luôn làm các sinh viên khác quay mặt lại khó chịu, ngày nào chị cũng để cô chỉ bảo học tập, mặc dù không chịu xem vở ghi và sách, chỉ đồng ý nghe tiếng nói của cô, cả một buổi tối nói hết cả nước bọt, còn chị vẫn là một bộ mặt buồn ngủ.

chị ta thật sự là một con lợn đầu thai!

chaeyoung đã n lần hận không thể nắm tóc chị đá cho mấy cái, ngủ! ngủ! ngủ! tại sao lại cứ ngủ như vậy!

Nhưng mà----

chị ngủ thật ngon, đôi môi mím lại, gục mặt xuống bàn ngủ giống như một đứa trẻ.

Đang mất hồn nhìn lisa ngủ ngon, đột nhiên cảm thấy một ánh mắt đang nhìn mình.

Cô sững người quay mặt lại.

À, vẫn là hyeri.

cậu vẫn luôn luôn như vậy, thường xuất hiện ở những nơi cô thường đến, dùng ánh mắt lạnh lẽo đó theo dõi cô.

chaeyoung cúi xuống, cố gắng không để tâm đến sự bất an trong lòng, đưa ánh mắt trở lại quyển sách trên bàn.

Mùa hè đã đến, thời tiết càng ngày càng nóng.

Trong một ngày tưởng như nóng nhất mùa hè, kỳ thi cuối năm cuối cùng cũng kết thúc.Khi chaeyoung nộp bài đi ra khỏi phòng thi, lisa đã ở trong bóng cây bên ngoài chờ bốn mươi phút.

"chị nộp giấy trắng à?"Cô kinh ngạc hỏi.

"Không phải."

"Đánh dấu lung tung à?"

"Không phải."

"Thế tại sao lại nộp bài sớm như vậy! "Cô trừng mắt nhìn chị, "Kể cả không thể làm được cũng phải trả lời hết, chỉ cần chuông kết thúc vẫn chưa kêu, thì phải không ngừng bút viết viết viết viết viết! Em chưa nói với chị à?! "

lisa vừa giận vừa cười nhìn cô.Con nhỏ này, trước đây hình như dịu dàng nghe lời, sao bây giờ lại khoa trương to mồm như vậy nhỉ.

Nhưng mà.....

Hình như thế này có vẻ dễ thương hơn.

"Cười cái gì, chị còn cười được à! "Cô tức giận sôi người, "thi trượt thì làm thế nào! "

"Đi thôi, tôi đói rồi."Ánh mắt dữ tợn của chị ra lệnh cho cô im lặng, sau đó chị khoác vai cô, đi về phía nhà ăn Quế Viên."Hôm nay muốn ăn cá sốt."

Con lợn-----!

chaeyoung hai mắt tối sầm lại, chán chường.

Vài ngày sau, có sinh viên từ phòng thầy chủ nhiệm lấy về bảng kết quả, khi truyền đến tay chaeyoung, cô kinh ngạc. Dụi dụi mắt, rồi lại dụi dụi mắt, cô thật sự muốn cúi hẳn xuống bàn dùng kính hiển vi để nhìn!

Cái này.....

Không có nhầm lẫn gì chứ!

Kỳ thi cuối năm có tất cả năm môn, môn nào kết quả cao nhất cũng là một cái tên! Cái tên đó lại là-----

La! Li! Sa!

"chị mua chuộc thầy giáo đúng không?"Kéo lisa ra một góc cây vắng bóng người, chaeyoung thì thầm hỏi chị, "chị mua chuộc tất cả các giáo viên?"

lisa dựa lưng vào gốc cây, gầm gừ:"Muốn chết à! "

"chị làm thế này thì khoa trương quá! Chỉ cần xin thầy giáo cho chị đủ điểm là được, tại sao lại làm giả kết quả thế này?"Cô gắt gỏng, "Thật là ngốc như một con lợn! "

chị hét lên:"Này! Đây là tôi tự làm! Hơn nữa tôi đã cảnh cáo cô, để tôi nghe thấy cô nói 'lợn' nữa là tôi cho cô ăn đòn! "

"chị tự làm?....."Cô đưa tay lên trán.

"Ừ."

"chị cho rằng tôi là lợn à?"Cô ngơ ngác nhìn chị, "Kể cả là lợn, cũng không thể tin được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro