Chương 46: Bữa tiệc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi ban tổ chức phát biểu và quảng bá game, Phác Thái Anh đột nhiên nhìn thấy ở bên bàn tiệc không xa chỗ nàng có sự xuất hiện của Kim Trân Ni, nhưng mà bên cạnh còn có Hồ Minh Thoái, cả hai xem ra rất thân thiết cùng nhau trò chuyện vui vẻ nhìn lên sân khấu, ngoài sự ghen tị mãnh liệt ra thì Phác Thái Anh chẳng thể làm gì khác. Bây giờ tiền bạc có cũng để làm gì, quyền lực và danh vọng có cũng chẳng để làm gì, không giữ được người mình yêu thì mọi thứ chỉ là một đống giấy bạc lạnh lẽo, chỉ có trái tim mới có thể cảm nhận được hơi ấm mà thôi.

Thật đau lòng khi phải nghĩ đến chuyện này nhưng có lẽ cô phải buông tay thôi... Kim Trân Ni chịu quá nhiều khổ cực rồi.

Phác Thái Anh ngậm ngùi cúi đầu, Lạp Lệ Sa ngồi ở bên cạnh, cậu cũng phát hiện ra Kim Trân Ni, sau đó lại nhìn khuôn mặt buồn bã của bạn mình thì cũng ngầm hiểu ra.

"Hai người không thể quay lại với nhau sao?" Lạp Lệ Sa ghé sát vào tai Phác Thái Anh nói.

Nhìn bạn của mình, Phác Thái Anh buồn bã lắc đầu "Lỗi lầm của tớ là không thể tha thứ, cậu xem chị ấy rất hợp với anh ta".

Bởi vì trong tựa game này có tính năng cặp đôi và kết hôn, nên ban tổ chức có một phần thi mời những cặp đôi đứng ra giữa sân khấu nếu ai muốn có thể khiêu vũ theo điệu nhạc. Có rất nhiều người vui vẻ đồng ý đứng ra giữa sân khấu cầm tay nhau khiêu vũ giống vài nhân vật ở trong game, Hồ Minh Thoái cũng cung kính mời Kim Trân Ni nhảy với mình một bài và Kim Trân Ni thì không thể từ chối lời mời thành ý của đối phương nên cũng đồng ý của anh ấy.

Nhưng mà Kim Trân Ni không hề hay biết rằng Phác Thái Anh cũng được mời đến buổi tiệc này, Kim Trân Ni chỉ nghĩ rằng đến đây thì sẽ được gặp lại rất nhiều người bạn cũ và cả tháng qua nàng cũng rất buồn vì chuyện của Phác Thái Anh vì vậy buổi tiệc này xem như để xả stress đi.

Ở trên sân khấu, Kim Trân Ni và Hồ Minh Thoái hòa vào đám đông, theo dòng người nắm tay nhau cũng nhau khiêu vũ. Phác Thái Anh ở bên cạnh chỉ biết lặng người khi nhìn thấy cảnh này, nụ cười trên môi cô không còn nữa, hô hấp ngày càng dồn dập, thật may mắn khi mọi người đều đang xem các cặp đôi khiêu vũ chứ không ai để ý đến Phác Thái Anh đang khóc. Bảy năm ở bên nước ngoài cô không rơi lấy một giọt nước mắt, nhớ lần tai nạn gần chết ấy Phác Thái Anh phải đối mặt với cả tử thần vậy mà cô vẫn kiên cường đấu tranh.

Vậy mà bây giờ đây, khi nhìn thấy Kim Trân Ni tay trong tay một người khác Phác Thái Anh lại không thể kiên cường như vậy, bây giờ cô rất yếu mềm, Phác Thái Anh ở trong đám đông đôi mắt dán chặt lên người Kim Trân Ni, chị ấy rất xinh đẹp, Kim Trân Ni thích mặc váy trắng và Phác Thái Anh cũng rất thích nhìn Kim Trân Ni trong những bộ váy đẹp nhất như vậy nhìn chị ấy rất giống nữ thần sắc đẹp Hera.

Nhìn Kim Trân Ni cười, Phác Thái Anh biết chị ấy đang rất vui vẻ, nhìn Kim Trân Ni cùng Hồ Minh Thoái rất đẹp đôi, cũng giống như Diệu Hoa Tống ngày trước, nếu trước chị ấy đồng ý lời tỏ tình của anh ta thì bọn họ sẽ có một gia đình trong mơ.

Phác Thái Anh lần thứ hai cảm nhận được sự thua cuộc, lần đầu tiên là trận chung kết năm nào và không thể giữ được Kim Trân Ni là lần thứ hai, cô dành bảy năm để biến thành một con người khác, nàng dành bảy năm để hiểu nhầm người mình yêu, sau tất cả đúng như ý nguyện của mình, Phác Thái Anh đã trở thành người mà Kim Trân Ni ghét nhất.

Khi bản nhạc kết thúc, Hồ Minh Thoái đã không tự chủ được mà hôn lên môi của Kim Trân Ni, mặc dù chỉ là một nụ hôn nhẹ sau đó dứt ra ngay, nếu ai không để ý thì cũng không thấy được nhưng mà Phác Thái Anh thì để ý, cô đã thu hết hình ảnh ấy vào trong mắt. Phác Thái Anh sững sờ, trái tim như dừng lại một nhịp, ở giữa đám đông mà lại cảm thấy cô đơn đến thế, nhìn người mình yêu môi chạm môi với người khác chính là tưởng chừng như không thể thở được, không gian và thời gian như dừng lại ở cảnh hôn của hai người kia, trong tâm Phác Thái Anh lặng đi một hồi.

Thật sự Phác Thái Anh chẳng thể ở lại đây một phút nào nữa, cô lặng lẽ rời khỏi chỗ ngồi len lỏi trong đám đông lái xe trở về.

Ngồi trên xe, Phác Thái Anh khóc đến đáng sợ, đã rất lâu rồi cô mới khóc nhiều như vậy, những năm trước Phác Thái Anh luôn cố gắng để bản thân thật mạnh mẽ, rèn luyện bản thân thật ưu tú, trở thành một người kiên cường nhất, nhưng mà lúc nào cũng là đứng trước Kim Trân Ni con người cứng cỏi ấy lại trở nên yếu mềm hơn bất cứ lúc nào. Vẫn là bị khuất phục nhất một chữ "Yêu", tại sao lại đau đến vậy cơ chứ, nhớ lần trước khi Kim Trân Ni rời khỏi nhà nàng, chị ấy đã khóc, khóc vì bị Phác Thái Anh này bức ép.

Khi ấy, Phác Thái Anh ngay lập tức hối hận, cô hối hận vì tất cả mọi thứ, bảy năm qua Kim Trân Ni đã đủ khổ cực rồi vậy mà bây giờ trở về cô lại chọn cách này để bù đắp cho chị ấy sao. Một người chỉ cần rơi nước mắt bao nhiêu lá chắn sắt thép trong đều tan tành.

Phác Thái Anh thống khổ ngồi trên xe mà khóc, một chiếc xe đi ngược hướng Phác Thái Anh bất ngờ đảo hướng khiến cô trở tay không kịp, hơn nữa nước mắt cũng che phủ tầm nhìn của cô, Phác Thái Anh hoảng loạn đạp phanh, tiếng phanh xe réo lên trói tai...

Ở buổi tiệc, Kim Trân Ni bị Hồ Minh Thoái hôn thì rất bất ngờ, cô không vui một chút nào.

"Anh làm gì vậy?" Kim Trân Ni đẩy Hồ Minh Thoái ra rồi bỏ đi.

Biết mình làm sai khi chưa nhận được sự đồng ý của đối phương mà đã làm vậy, Hồ Minh Thoái liền đuổi theo kéo tay Kim Trân Ni lại xin lỗi "Trân Ni, tôi xin lỗi".

"Minh Thoái, trước đó tôi đã nói rõ với anh mối quan hệ của chúng ta chỉ là bạn bè, tại sao anh lại làm vậy?" Vừa mới vài hôm trước, Kim Trân Ni đã từ chối lời tỏ tình của Hồ Minh Thoái, cô chỉ muốn mối quan hệ của cả hai ở mức độ bạn bè, vì từ trước đến giờ cô không động lòng trước anh ta, hơn nữa là sau khi Phác Thái Anh quay lại.

"Chỉ là tôi rất yêu cô, tôi không muốn chúng ta là bạn bè. Trân Ni cho tôi một cơ hội có được không?" Hồ Minh Thoái khẩn cầu nói.

Kim Trân Ni nhìn đối phương sau đó nói "Xin lỗi, tôi không có tình cảm với anh, tôi thật sự trân trọng một người bạn như anh. Trái tim tôi đã có người khác rồi".

Không thể nói được câu nào nữa, Hồ Minh Thoái ngậm ngùi nhìn Kim Trân Ni rời đi.

Vừa đi được mấy bước Kim Trân Ni liền gặp Lạp Lệ Sa.

"Chị Trân Ni, chị có thấy Thái Anh đâu không?" Lạp Lệ Sa mải xem khiêu vũ quay sang đã không thấy bạn mình đâu.

"Anh Anh có mặt ở đây sao?" Kim Trân Ni bất ngờ nhìn Lạp Lệ Sa hỏi.

"Vâng, cậu ấy ngồi cùng bàn với bọn em. Em chỉ không để ý một phút đã không thấy cậu ấy nữa".

Lẽ nào nụ hôn vừa rồi, Anh Anh cũng đã nhìn thấy, Kim Trân Ni vội vàng cùng Lạp Lệ Sa đi tìm Phác Thái Anh, nhưng mà tìm khắp nơi cũng không thấy có lẽ cô đã rời khỏi buổi lễ. Điện thoại gọi rất nhiều cũng không bắt máy, có lẽ đã trở về rồi.

Hết cách, Kim Trân Ni cũng trở về nhà, cô định sáng hôm sau sẽ tới nhà gặp mặt Phác Thái Anh, nhưng mà sáng hôm sau tỉnh dậy thì mạng xã hội lại xuất hiện tin tức có một vụ tai nạn ở gần nơi tổ chức tiệc, trong đầu Kim Trân Ni lập tức vụt lên suy nghĩ đáng sợ rằng Phác Thái Anh xảy ra chuyện.

Vội vàng gọi vào số của Phác Thái Anh, nhưng mà vẫn không có ai bắt máy, gửi hàng ngàn tin nhắn cũng không có ai trả lời, Kim Trân Ni lập tức thay đồ lái xe đến chung cư Phoenix.

Vote ⭐️ giúp mình 🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro