103

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 103

27 Thứ Bảy Th4 2019

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ 1 bình luận

tặng các nàng trước khi nghỉ lễ nè :* :* :*

____________________

Nhất linh tam: Thử

Phía sau chính đường của hành hội có một đại trạch u tĩnh mang phong cách cổ xưa, nơi này được chia ra từ hành hội, làm sương phòng chuyên dùng cho khách quý, bình thường chỉ chiêu đãi các vị đại năng từ Nguyên Anh kỳ trở lên. Tiêu Dao đi theo nam đệ tử tới một tiểu hoa viên u nhã, đi tới trước một gian sương phòng phía đông.

“Sư tỷ, vị tiền bối kia ở trong phòng này, nói là chỉ cần sư tỷ đồng ý thì lúc nào cũng có thể tới tìm hắn. Nếu không còn việc gì khác thì sư đệ đi trước, sư tỷ cứ tự nhiên.”

Nam đệ tử thấy đã hoàn thành nhiệm vụ liền thở phào xoay người trở về đại đường. Tiêu Dao đứng trước cửa, không trực tiếp gõ cửa mà đầu tiên là nhìn một vòng chung quanh, sau đó mới giơ tay gõ cửa: “Tiền bối, Tiên Vũ môn Tiêu Dao xin gặp.”

“Vào đi.”

Một giọng nam trầm ấm truyền ra khiến cho sắc mặt nàng trầm xuống nhưng lập tức lại thả lòng, chỉ có trong mắt là vẫn có một tia lo lắng không che giấu được, là Cơ Hạo!

Nàng thở sâu, đẩy cửa mà vào. Bên trong, người nọ đang ngồi trên ghế bát tiên, khuỷu tay đặt trên bàn, bàn tay nâng cằm, khóe môi có ý cười như có như không. Lúc này hắn không đội thúc quan, để mặc một đầu tóc đen chảy dài trước ngực, vạt áo hơi rộng mở, da thịt bên trong như ẩn như hiện, đôi phượng mâu dừng trên người Tiêu Dao như đang nhìn con mồi.

“Tiêu Dao bái kiến Cơ tiền bối. Không biết tiền bối muốn Tiêu Dao rèn vật gì?”

Khi nói chuyện, tay nàng thậm chí hơi hơi chảy mồ hôi. Cừ thật, lại quang minh chính đại tìm tới cửa, thân phận Nguyên Anh vô cùng quả nhiên dùng tốt.

Đối phương không nhanh không chậm nhấp ngụm trà, nói: “Tiêu Dao không cần đa lễ, ngươi ta cũng coi như quen biết, đã từng cùng xuất sinh nhập tử, chớ khách khí như thế, không bằng trước tiên uống trà rồi ngươi ta từ từ bàn.”

Khi nói chuyện, hắn đảo mắt liền có thị nữ dâng linh trà, cho dù trong lòng Tiêu Dao kinh đào hãi lãng cũng chỉ có thể giả bộ bình tĩnh ngồi xuống, hơi nhập ngụm trà.

Nàng chờ đợi đối phương mở miệng, thế nhưng đối phương lại chỉ dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng, có vài lần ánh mắt hai người gặp nhau, nàng đều rũ mắt xuống, tự nhắc mình phải nhẫn nại.

“Tiêu Dao cảm thấy hương vị linh trà này như thế nào?”

Một hồi, Cơ Hạo rốt cục mở miệng, có điều lời nói lại không liên quan tới trọng điểm. Nàng vốn không có yêu thích gì với trà, tùy ý nói: “Này trà nhấp vào hương thuần, vị không tệ. Đa tạ tiền bối khoản đãi, không biết cơ tiền bối cần rèn pháp bảo gì?”

“Tiêu Dao đừng nóng vội, mới vừa rồi nhìn ngươi dường như có chút khẩn trương nên ta muốn cho ngươi thả lỏng một chút, chỉ là…” nói xong, Cơ Hạo bỗng nhiên đứng lên, đi tới trước mặt nàng, đưa cốc trà lên miệng uống một hơi cạn sạch, Tiêu Dao cả kinh ngẩng đầu, bắt gặp đôi phượng mâu thâm thúy kia đang thẳng tắp nhìn mình, “Tiêu Dao sợ ta sao?”

Nháy mắt, lưng nàng rét run, cơ hồ không khống chế được chính mình, chỉ muốn rời tầm mắt. Nàng cố gắng trấn định nói: “Cơ tiền bối là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, không giận tự uy, tất nhiên là làm tiểu bối chúng ta kính sợ.”

Cảm giác bị người khác coi là con mồi đối đãi vô cùng khó chịu. Ngay lúc nàng sắp không chịu nổi nữa thì Cơ Hạo cong khóe môi, lộ ra nụ cười không rõ ý tứ hàm xúc, sau đó hắn trở lại ghế ngồi, không lên tiếng nữa.

Nam nhân này rất nguy hiểm! Nghĩ lại cảnh vừa rồi, Tiêu Dao vẫn lòng còn sợ hãi. Trong đầu nàng không ngừng phỏng đoán người này rốt cuộc có mục đích gì.

“Hạo ca ca! A? Còn có tỷ tỷ?”

Trong lúc không khí đang ngưng trọng, bỗng nhiên có một giọng nữ trong trẻo từ chỗ rèm cửa ngăn với buồng trong truyền ra.

Bầu không khí khẩn trương nhất thời hòa tan không ít, cảm xúc buộc chặt của Tiêu Dao lập tức giảm bớt, ngược lại bất đắc dĩ nhìn thân ảnh hồng nhạt kia, “Chu đạo hữu, cả… Tả Cảnh đạo hữu!”

Người tới không chỉ có một mình Chu Chân Chân, bên cạnh nàng là Tả Cảnh thân mặc trường bào màu đen. Hai trăm năm không gặp, tu vi của hai người này đã cao hơn trước, Tả Cảnh giống Tiêu Dao, cùng ở Kim Đan trung kỳ, Chu Thật Thật thì đã tu luyện tới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn.

Nhìn thấy nàng, hai người cùng gật đầu coi như chào hỏi, sau đó Chu Chân Chân tươi cười, nũng nịu kéo cổ tay áo Cơ Hạo, chu môi hờn dỗi: “Không phải Hạo ca ca nói tìm người rèn pháp bảo cho Chân Chân sao? Sao lại tìm vị tỷ tỷ này ôn chuyện?”

Cơ Hạo nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, nhéo nhéo mũi nàng, vẻ mặt nhìn như nhu tình mật ý: “Ta đã từng nói dối ngươi bao giờ chưa? Tiêu Dao chính là người sẽ rèn pháp bảo cho ngươi và Tả Cảnh.”

“A, hóa ra tỷ tỷ biết luyện khí?” Chu Chân Chân mở to đôi mắt, tò mò nhìn Tiêu Dao, “Có thật là tỷ tỷ sẽ rèn một pháp bảo hình tròn vừa tay cho Chân Chân không?”

Đối phương quả thật có ý để mình luyện khí, vậy thì mặc kệ hắn có mục đích gì khác hay không, Tiêu Dao tạm thời thở phào, tươi cười nói: “Tại hạ sẽ cố hết sức.”

Sau đó, Cơ Hạo nắm ngọc thủ của Chu Chân Chân mà thưởng thức, miễn cưỡng lên tiếng: “Ta cũng nghe nói trong hành hội của Tiên Vũ môn có một đại sư có kỹ thuật luyện khí cao siêu là Trọng Nhu, không ngờ sau khi nghe ngóng thì lại là Tiêu Dao. Vừa đúng lúc Tả Cảnh thu thập đủ tài liệu để rèn pháp bảo bản mạng, muốn tìm luyện khí sư phó giúp đỡ, mà yêu thiếp cũng muốn có một pháp bảo mới, theo ta cảm thấy thì giao cho Tiêu Dao rèn là thích hợp nhất, dù sao cũng coi như người quen. Vừa rồi hai người chưa đi ra nên ta không tiện nói thay bọn họ, nay muốn rèn cái gì thì Tiêu Dao tự hỏi bọn hắn đi.”

“Thì ra là thế…” Tiêu Dao làm bộ giật mình, trong lòng thì mắng nam nhân này quá âm hiểm, rõ ràng coi mình là con mồi để đùa giỡn mà!

Nàng lấy tốc độ nhanh nhất hỏi Tả Cảnh và Chu Chân Chân xem muốn rèn loại hình pháp bảo nào, sau đó liền đứng dậy chào Cơ Hạo: “Cơ tiền bối, Tiêu Dao đã bàn xong với hai vị đạo hữu, trước mắt chỉ cần giao tài liệu cho tiểu bối, đợi rèn xong tiểu bối sẽ đưa tới hội môi giới, thời gian sẽ không quá một tháng, xin hai vị đạo hữu kiên nhẫn chờ đợi. Nếu không còn chuyện gì khác thì Tiêu Dao cáo từ trước.” nàng không muốn ở lại đây thêm một khắc nào nữa.

Đang muốn thoát thân lại nghe thấy tiếng Cơ Hạo vang lên, “Từ từ đã, không biết có phải Tiêu Dao định dùng luyện lô vô thuộc tính kia để rèn cho Tả Cảnh không?”

“Đúng vậy.” nàng không biết hắn có ý gì, luyện lô của nàng cũng không phải chuyện bí mật gì nên trả lời.

Cơ Hạo cười nhẹ, khen ngợi: “Uhm, Tu Hành đúng là một luyện lô cực phẩm, chỉ tiếc là không có thuộc tính, trong khi đó Tả Cảnh là tu sĩ thủy linh căn, pháp bảo bản mạng đương nhiên cũng muốn rèn thành thuộc tính thủy, vì thế xin phiền Tiêu Dao sử dụng chiếc luyện lô thuộc tính thủy này để rèn cho Tả Cảnh. Có điều, chiếc lô này là một trân bảo của Cơ gia ta, trong tộc có lời dặn không thể cho người khác mượn, tuy rằng mạo muội nhưng ta cũng chỉ có thể để Tiêu Dao thiệt thòi, ở lại đây cho tới khi rèn xong.”

Một câu cuối cùng dường như hắn còn cố ý nhấn mạnh, nói xong lại ý vị thâm trường nhìn mặt Tiêu Dao trầm như nước, để mặc nàng nhìn thẳng vào mình, đôi mắt dường như muốn trông ra được chút manh mối gì. Hai người đối diện lẫn nhau, hỏa hoa âm thầm tóe ra bốn phía, ngoài Chu Chân Chân ra thì ngay cả Tả Cảnh cũng nhìn ra không khí không đúng.

Ngay lúc tim Tả Cảnh sắp nhảy ra khỏi cổ họng thì khóe môi Tiêu Dao cong lên thành một nụ cười, híp mắt nói: “Cơ tiền bối là cố chủ, đương nhiên có thể thêm yêu cầu, tuy nhiên phí dụng sẽ rất đắt.”

Cơ Hạo nghe xong, ngay cả mắt cũng không chớp, tung một chiếc túi trữ vật loại nhỏ cho nàng, “Đây là tiền đặt cọc, sau khi rèn thành công sẽ còn có gấp đôi linh thạch làm thù lao.”

Nàng đảo thần thức qua túi trữ vật, nhất thời biểu tình đọng lại, lại là một túi đầy linh thạch thượng phẩm! Chừng một trăm! Theo tỷ giá hối đoái một trăm linh thạch trung phẩm đổi lấy một linh thạch thượng phẩm thì trong túi này có tới một vạn linh thạch trung phẩm! Chỉ riêng số tiền đặt cọc này cũng đủ để tìm một đại khí sư Thiên cấp trong môi giới hội để rèn bốn pháp bảo bản mạng rồi!

Dù không cam lòng thì nàng cũng không thể không cảm thán một tiếng; thế giới này đúng là người so với người tức chết nhân!

Mặc kệ Cơ Hạo muốn làm cái gì, trước mắt vẫn đang ở địa bàn của Tiên Vũ môn, sẽ không gặp phải tình huống tệ nhất, Tiêu Dao tĩnh tâm, bình tĩnh ứng đối.

Nàng nhận luyện lô và tài liệu từ chỗ Cơ Hạo, để tiết kiệm thời gian, còn trực tiếp hỏi Cơ Hạo muốn một gian phòng trống để bắt đầu rèn. Lúc này, Cơ Hạo lại nói; “Tiêu Dao gấp như vậy, không cần phải chuẩn bị thêm gì sao? Dù gì thì rèn pháp bảo bản mạng cũng là chuyện liên quan tới đại sự cả đời của tu sĩ, không thể qua loa.”

“Cơ tiền bối, tiểu bối xưa nay luyện khí đều vậy, nếu tiền bối không tin được thì có thể ủy thác người khác.” Nàng nhíu mày, nam nhân này lại muốn làm gì?

Thấy sắc mặt nàng không tốt, Cơ Hạo cũng không tức giận, chỉ cười cười, “Vậy thì không cần. Nếu đã cho ngươi đến thì là hoàn toàn tin tưởng kỹ thuật của Trọng Nhu. Không biết chúng ta có may mắn được quan sát đại sư luyện khí sẽ luyện khí như thế nào không?”

“Tiểu bối luyện khí xưa nay không thích có người quấy rầy, vạn nhất có gió thổi cỏ lay sẽ làm ảnh hưởng đến phẩm chất của thành ký.”

“Như thế…” phượng mâu của Cơ Hạo nhướng lên giống như đang suy nhĩ, “Rèn pháp bảo bản mạng không phải còn cần máu huyết của Tả Cảnh sao? Ta nghĩ nếu để hắn tự mình nhỏ máu vào hiệu quả sẽ càng cao, vì tương lai của Tả Cảnh, Tiêu Dao có thể dàn xếp một chút không?”

Dàn xếp? Tiêu Dao cười lạnh trong lòng, phàm là rèn pháp bảo bản mạng, người ủy thác nào mà chẳng dùng bình bạch ngọc để chứa máu tươi từ trước? Hắn đang muốn giám thị hay là giam lỏng nàng vậy?

“Nếu Cơ tiền bối kiên trì thì tiểu bối cũng chỉ có thể nghe theo, nhưng cuối cùng có rèn thành công hay không thì tiểu bối không thể cam đoan.”

Kỹ thuật rèn của nàng không phải chỉ nhìn là có thể học trộm được, muốn giám thị hay muốn điều tra thì tùy hắn đi, lần này nàng không cần phượng hỏa làm lô hỏa, cũng không tin hắn có thể tìm được sơ hở gì!

“A, hình như nhập máu tươi là ở giai đoạn chú bôi, đợi Tả Cảnh nhập máu xong chúng ta sẽ rời đi thì sẽ không có vấn đề gì chứ?”

Xem ra hắn cũng không phải là không biết gì về luyện khí, nhưng nhìn nàng chú bôi thì có thể nhìn ra cái gì chứ?

Sau đó, Tiêu Dao không hề để ý tới ba người theo đuôi phía sau, châm luyện lô lên sau liền chuẩn bị bắt đầu nấu chảy tài liệu. Sau vài canh giờ đã thấy quặng tài trong lô bắt đầu mềm ra, nàng cố định quặng tài, xắn tay áo bên phải lên, giơ đại chùy chú bôi.

Thấy nàng không coi ai ra gì xắn tay áo, lộ ra cánh tay mảnh khảnh, ba người bên cạnh đều có chút kinh ngạc, Tả Cảnh còn ngượng ngùng quay đầu.

Tiêu Dao lại chỉ làm theo thói quen, căn bản không để ý tới ánh mắt người khác, tay nâng chùy, chuyên chú chú bôi.

Nữ tử vung cự chùy, mỗi một lần gõ đều mạnh mẽ hữu lực. Nhu nhược và cường lực, hai loại hình cực đoan hoàn toàn dung hợp trên người nàng làm cho thị giác người ta phải rung động.

Cơ Hạo nhìn xem hết thảy, trong mắt dường như có cái gì bắt đầu khởi động quay cuồng, cuối cùng lại dần dần yên lặng bị bao phủ sâu trong hắc ám.

Vài canh giờ sau, chú bôi tiến hành được một nửa, Tiêu Dao gọi Tả Cảnh tới nhập máu tươi xong, ba người liền rời khỏi phòng.

Toàn bộ quá trình sau đó Cơ Hạo không còn tới làm khó dễ nữa. Cho tới một tháng sau nàng hoàn thành hai pháp bảo mới gặp lại.

Dựa theo yêu cầu của Tả Cảnh, Tiêu Dao rèn ra một pháp bảo bản mạng hình kiếm màu lam, còn rèn cho Chu Chân Chân một đôi đạo khí thượng phẩm uyên ương hoàn xanh biếc.

Lúc Chu Chân Chân nhận đôi hoàn thì vui mừng ôm cánh tay nàng nói cám ơn: “Cám ơn tỷ tỷ, cái này thật là đẹp, Chân Chân rất thích.”

Nàng cười vui vẻ như vậy hiển nhiên là do được Hạo ca ca mà nàng ái mộ tặng bảo vật, thần sắc rất ngọt ngào. Tiêu Dao nhớ lại lần ở Thần Long cung nàng đã từng tra xét, nàng này có thể chất mộc thuộc tính của lô đỉnh vạn năm khó gặp, từ nhỏ đã bị định ra làm lô đỉnh cho Cơ Hạo tu luyện, lúc trước lại nghe Cơ Hạo gọi nàng này là yêu thiếp, nay nhìn kỹ thì quả thật nàng đã không còn là xử nữ, tuy nhiên cũng chưa có dấu vết bị thải bổ.

Nghĩ tới sự thật phía sau này, trong lòng Tiêu Dao nhất thời có chút xúc động. Đối phương rõ ràng trông hạnh phúc như thế, không cần sự thương cảm, vì sao mình vẫn cảm thấy có loại cảm giác ai lạnh không nói rõ?

Nhưng suy nghĩ cũng chỉ trong chớp mắt, thoáng chốc liền bình ổn cảm xúc, nói với Cơ Hạo: “Cơ tiền bối, hai pháp bảo đã rèn xong, tiểu bối không quấy rầy nữa, xin cáo từ!”

Thấy nàng chào tạm biệt, Cơ Hạo không hề ngoài ý muốn, cong khóe môi dùng ngữ điệu nghi vấn khẽ nói; “Tiêu Dao vội vã định chạy?”

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 10506/05/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 28303/01/2023Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ}: Chương 7110/01/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

1THOUGHT ON “{CHẬM RÃI TIÊN ĐỒ} CHƯƠNG 103”

concuuvangsaid:

27/04/2019 lúc 17:38

xí cơ hạo nghĩ mình là rì chứ. thích diễn kiểu yêu đương mà không đến được voiws nhau chắc 😒 ghét

TRẢ LỜI

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 956 hits

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhhhh