64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 64

20 Thứ Năm Th12 2018

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ 1 bình luận

Sáu mươi tứ: Khổ luyện

Nếu đồ đệ đã nhận, Phòng Huyền Thư liền danh chính ngôn thuận bắt đầu sai sử Tiêu Dao.

“Ngươi đã nhập dưới trướng của ta thì từ giờ trở đi, tất cả công việc ở đây ngươi phải làm hết, đương nhiên ngọc giản ở đây ngươi cũng có thể tùy ý đọc. Công khóa thì vẫn bắt đầu từ chú bôi. Tuy kỹ thuật của ngươi miễn cưỡng có thể vào mắt nhưng cách tinh luyện thì kém không phải chỉ một điểm nửa điểm. Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày chú bôi một trăm cái, qua một thời gian vi sư sẽ tới kiểm tra cho nên đừng có vọng tưởng nhàn hạ. Nếu lúc kiểm tra phát hiện thiếu một cái thì tức khắc trục xuất sư môn. Nếu trên phương diện tạo nghệ có nghi vấn gì thì đến động phủ phía sau Tao Khí điện tìm vi sư. Trọng Nhu, ngươi còn nghi vấn nào khác không?”

Tiêu Dao lắc đầu, cung kính nói: “Đệ tử không có nghi vấn gì, cẩn tuân sư phụ phân phó!”

“Nếu không có nghi vấn gì thì hãy quét tước nơi này một chút rồi bắt đầu công khóa đi.”

Đợi Phòng Huyền Thư khoanh tay thong thả đi ra khỏi nhà tranh, Tiêu Dao mới cẩn thận quan sát nơi này. Bố cục bên trong nhà tranh vô cùng đơn giản, ở giữa đặt một đại lô màu đỏ khắc hoa, chính là luyện lô nàng vừa dùng để chú bôi, dường như thuộc tính hỏa. Bên cạnh luyện lô bày ngay ngắn các công cụ luyện khí như kìm, chùy… Ngoài khu vực chỗ luyện lô còn chỉnh tề, tất cả không gian khác trong nhà tranh nằm bừa bộn tán loạn các loại quặng tài, thú cốt lẫn ngọc giản. Mấy thứ này vứt lộn xộn dưới đất, không hề được phân loại.

Tiêu Dao càng nhìn càng đau đầu. Vị quái sư phụ của nàng chỉ nói là dọn dẹp một chút chứ không phải bảo sửa sang hết đống này đó chứ?

Dại ra một lát, nàng gọi Báo Nanh Kiếm ra, quăng nó xuống đất: “Tới đây giúp ta!”

Báo Nanh Kiếm đang ngủ say thì bị gọi tỉnh, đi ra lại thấy nàng bảo nó đi quét tước, lập tức liếc mắt: “Mặc kệ! Ngươi có tin lão tử sẽ một miếng cắn chết ngươi không?”

Tiêu Dao căn bản không sợ nó uy hiếp, vừa dọn vừa nói; “Nếu ngươi hy vọng ta có thể sớm ngày rèn ra pháp bảo bản mạng, tu vi tăng nhanh thì chớ có đùa giỡn, nếu không lãng phí thời gian của ta cũng chính là lãng phí thời gian của ngươi.”

Chỉ một câu dập mất oán giận của Báo Nanh Kiếm, làm nó chán nản. Nàng này lúc uy hiếp nó thì vô cùng tàn nhẫn! Nhưng chính nó lại không thể phản bác, đành phải để nàng kiêu ngạo một thời gian. Chờ xem, đợi đến ngày nó khôi phục chân thân, nó sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời! Tâm không cam tình không nguyện, nó đi theo phía sau nàng thành thật nghe sai phái.

Một người một thú cứ thế bận rộn vài canh giờ, thậm chí sứt đầu mẻ trán mà vẫn chưa dọn dẹp đến một phần mười vật phẩm. Vật phẩm trong nhà tranh không những nhiều mà còn tạp nham, còn có rất nhiều loại quặng tài nàng không biết, căn bản không thể phân loại. Mắt thấy trời sắp tối mà nàng còn chưa đúc được một cái thành bôi nào, chỉ đành tạm dừng lại, bắt đầu chú bôi.

Làm xong một trăm thành bôi đã sang buổi trưa hôm sau. Tiêu Dao thở dài, không thể không tiếp tục dọn dẹp khoáng thạch tài liệu, nếu gặp phải quặng tài lạ, nàng sẽ tra tìm trong đống ngọc giản dưới đất. Cứ lặp lại như thế đến tận lúc mặt trời lặn mới lại bắt đầu luyện tập chú bôi.

Về phần Báo Nanh Kiếm, một hai ngày đầu tuy không cam lòng nhưng còn đi ra giúp chút việc, đến ngày thứ ba thì nó chết sống cũng không chịu ra. Tiêu Dao chỉ phải dựa vào chính mình, một mình dọn dẹp ước chừng hơn hai tháng mới sửa sang, phân loại xong hết thảy.

Nhìn mặt ngoài thì giống như nàng lãng phí thời gian hai tháng vào việc quét tước nhưng thực tế là trong quá trình đó nàng cũng được lợi không nhỏ. Hiện tại cơ hồ tất cả các loại quặng tài, thú cốt trên nhân gian nàng đều có thể nhận biết, phân loại, cũng nói ra được đặc tính. Căn cứ tài liệu gì có thể đúc ra pháp bảo gì là tốt nhất cũng có nhất định phán đoán. Cuối cũng, sau khi xem xong tất cả ngọc giản về quặng tài và thú cốt, nàng thậm chí còn bắt đầu tự nghiên cứu học tập ba quy trình sau chú bôi, từ lô luyện đến thành hình.

Dưới sự cố gắng học tập luyện khí, thậm chí dần dần tiến nhập si mê của Tiêu Dao, thời gian vù vù trôi nhanh, nhoáng một cái đã hai năm. Trong hai năm này Phòng Huyền Thư rất ít khi hỏi đến việc của Tao Khí điện, mặc kệ nàng xoay sở. Mà Tiêu Dao cũng chỉ thỉnh thoảng vào lúc gặp phải nan đề không hiểu nổi mới có thể tới động phủ sau nhà tranh thỉnh giáo, còn nếu có thể tìm thấy trong ngọc giản thì nàng sẽ tận lực tự tìm hiểu, tuyệt đối không đi quấy rầy vị quái sư phụ của mình. Dần dần, giữa hai người hình thành hình thức ở chung cố định, cũng coi như hòa hợp.

Hôm nay, sau khi hoàn thành công khóa một trăm thành bôi, Tiêu Dao ngồi phơi nắng trước nhà tranh tự học một ngọc giản nói về cách xử lý yêu thú cốt. Đang xem chăm chú thì nghe thấy có tiếng thú kêu, ngước mắt lên liền thấy một lão đạo cao gầy, râu tóc bạc trắng, tiên phong đạo cốt đứng đó tự lúc nào, bên cạnh hắn còn có một con kim viên mắt đỏ đang nhe răng nhếch miệng với nàng.

Nguyên Anh vô cùng! Thần thức nàng thoáng đảo qua liền lập tức đứng lên, cung kính hành lễ: “Tiểu bối Trọng Nhu bái kiến tiền bối.”

Lão đạo vẻ mặt kiêu căng, thanh âm lạnh như bang chứa chút tức giận: “Ngươi là ai? Thật to gan, lại dám rình coi ở trước phòng luyện khí của Phòng sư đệ!”

Uy áp Nguyên Anh vô cùng ập xuống, Tiêu Dao không thể không lại yếu thế một lần, quỳ một gối nói: “Xin tiền bối bớt giận, tiểu bối không phải đang rình coi mà là sư phụ bảo tiểu bối ở đây học tập trông coi Tao Khí điện.”

“Sư phụ ngươi?”

Không trả lời còn đỡ, giờ phút này lão đạo bỗng nhiên biến sắc, châm chọc nói; “Tiểu tặc! Chớ có nói năng bậy bạ! Phòng sư đệ xưa nay ánh mắt cực cao! Căn bản sẽ không thu đồ đệ, càng không thể thu một nữ oa như ngươi làm đệ tử! Gian tế ở đâu? Còn không mau mau khai bao? Nếu không chớ trách lão phu không khách khí!”

Dứt lời liền định bắt nàng. Tiêu Dao bản năng lui ra phía sau, cẩn thận bảo vệ chính mình. Nhưng lúc này lại có thanh âm bất mãn vang lên: “Chưởng môn sư huynh, sao hôm nay bỗng nhiên nhớ tới Tao Khí điện của ta vậy? Đến thì đến, lại còn muốn bắt nạt tiểu đồ mới thu của lão nhân ta, là coi thường Tao Khí điện không có địa vị trong Khí Luyện tông sao?”

Phòng Huyền Thư từ nhà tranh đi ra, thấy trên mặt lão đạo hiện vẻ tức gận liền đứng chắn giữa lão đạo và Tiêu Dao.

Vẻ mặt lão đạo đầy khiếp sợ, lao tới phía trước, cơ hồ dán sát Phòng Huyền Thư, nói: “Sư đệ chớ có nói đùa với sư huynh, nữ oa này chỉ là trợ thủ giúp ngươi làm việc vặt thôi đúng không?”

“Sư huynh!” Phòng Huyền Thư gãi gãi mái tóc rối bù, biểu tình nghiêm túc: “Ta khi nào thì nói đùa? Ngươi từng thấy ta có tạp dịch bao giờ chưa? Nàng là đồ đệ ta thu hai năm trước, đã ban danh hào Trọng Nhu. Trọng Nhu, mau tới bái kiến chưởng môn sư thúc của ngươi.”

Phòng Huyền Thư nhướng mắt với Tiêu Dao, nàng lập tức hiểu ý, tiến lên cung kính hành lễ: “Trọng Nhu bái kiến chưởng môn sư thúc, vừa rồi là Trọng Nhu thất lễ, mong rằng sư thúc không để ý.”

Lão đạo suýt hộc máu, căn bản mặc kệ Tiêu Dao, chỉ nhìn chằm chằm vào Phòng Huyền Thư: “Sư đệ ngươi lại ban danh cho nàng? Ngươi có nhìn thấy không, nàng ta mặc đạo bào Tiên Vũ môn đó! Một người đệ tử ký danh không có tư cách được ban thưởng tên! Sư đệ ngươi làm như vậy chẳng lẽ là muồn bồi dưỡng nàng làm đệ tử đích truyền?”

“Đây là chuyện nội bộ của Tao Khí điện, không nhọc sư huynh lo lắng. Chẳng lẽ sư huynh đã quên môn quy điều thứ bốn mươi ba: không thể can thiệp quyền tự do thu đệ tử của đồng môn?” Phòng Huyền Thư vẻ mặt thản nhiên, chỉ thoáng nhíu mày không rõ rốt cục việc này có gì nghiêm trọng mà sư huynh nhà mình lại thất thố như thế.

“Hừ! Môn quy còn có quy định không thể truyền thụ tạo nghệ công pháp trung tâm cho đệ tử bên ngoài. Sư đệ ngươi có thể tuân thủ không?”

Lão đạo giận tím mặt, ai chẳng biết chiêu bài vàng của Khí Luyện tông bọn họ là vị quái sư đệ này? Nội môn có không biết bao nhiêu đệ tử trung tâm tư chất tốt hy vọng được hắn truyền thụ mấy chiêu. Ai ngờ hắn nhìn ai cũng thấy chướng mắt, nói cái gì mà chưa có tạo nghệ cao nhất đã có ngạo khí cao nhất, không thu nhận một ai. Thế mà nay lại thu một người ngoài, đây không phải là muốn chặt đứt căn cơ của Khí Luyện tông bọn họ sao?

Phòng Huyền Thư cũng bị chọc giận, lạnh lùng nói: “Sư huynh chớ ngậm máu phun người! Một thân công pháp của đồ nhi ta đều là của Tiên Vũ môn, lão phu chưa bao giờ dạy nàng công pháp, pháp thuật gì của Khí Luyện tông cả, không tin thì ngươi có thể tự kiểm tra. Về phần tạo nghệ luyện khí, hừ, một thân bản lĩnh luyện khí của Phòng Huyền Thư ta có chút nào là học từ luyện khí pháp trung tâm của Khí Luyện tông không?”

Lão đạo nhất thời nghẹn lời. Quả thật sư đệ nhà mình tính tình cổ quái, thích riêng một ngọn cờ. Cũng vì hắn có tư chất luyện khí cực cao, đã tự mình sáng tạo ra một kỹ thuật luyện khí độc đáo khác hẳn luyện khí pháp của Khí Luyện tông, thậm chí tạo nghệ còn sâu hơn phương pháp nguyên bản của Khí Luyện tông làm cho các sư huynh đệ bọn hắn bội phục không thôi. Vì thế cho nên mới có rất nhiều đệ tử muốn bái nhập làm môn hạ của hắn, cho dù chỉ có thể học được chút da lông cũng là được lợi chung thân.

Thấy sư huynh nhà mình không nói nên lời, Phòng Huyền Thư hừ một tiếng: “Hừ, hôm nay sư huynh đến không phải là để cãi nhau về việc này chứ? Nếu vậy thì giờ cũng ầm ĩ xong rồi, sư huynh có thể trở về tu luyện rồi.”

Nghe Phòng Huyền Thư hạ lệnh đuổi khách, lão đạo mới nhớ ra vì sao hắn lại tới, vội mềm giọng hỏi: “Aizzz, sư đệ đừng hiểu lầm, sư huynh chỉ là vì lo lắng cho Khí Luyện tông thôi, không thu đệ tử trung tâm lại đi thu một đệ tử ký danh làm đồ đệ, đi may áo cưới cho người khác…”

Thấy Phòng Huyền Thư trừng mắt lên, lão đạo vội vàng đổi đề tài; “Được được, không nói chuyện này nữa. Sư đệ có còn nhớ lần trướ lão quái Triệu gia cho người rèn thất thải trường thương có dây tua đỏ không? Nay cây thương có vấn đề, lão quái Triệu gia muốn nhờ ngươi sửa.”

“Hỏng rồi? Ta nhớ rõ đó là một đạo khí thượng phẩm mà. Ngươi đưa cho ta xem trước xem rốt cuộc hỏng ở đâu.” Phòng Huyền Thư nói.

Lão đạo vung tay lên, một cây trường thương xuất hiện trong tay hắn, ở đầu thương tản ra quầng sáng bảy sắc, nhìn qua thập phần huyễn lệ, cán thương làm từ Thiên Đàn mộc thì tản mát hương thơm, quanh quẩn chóp mũi. Điểm bất thường duy nhất chính là ở chỗ tiếp giáp giữa thân thương và đầu thương bị mất một miếng giống như bị cắn mà thành.

Phòng Huyền Thư nhận thương, chỉ nhìn thoáng qua, thanh âm coi như bình tĩnh vô ba; “Sao lại như vậy?”

“À… nghe nói là hắn đưa cho cháu gái bảo bối chơi, sau đó hình như bị Phệ Mộc tàm của cháu gái cắn. Lão quái nói đưa thương cho ngươi để đổi cán thành kim loại… còn Thiên Đàn mộc thì để hắn đưa cho cháu gái nuôi tằm…”

Lão đạo còn chưa nói xong đã thấy Phòng Huyền Thư quăng trả trường thương, trên tay gân xanh nổi lên, nổi trận lôi đình gầm rú: “Lão bất tử kia là đồ vương bát đản! Đáng chết! lại làm hỏng pháp bảo như thế! Còn muốn ta rèn lại cho hắn? Nằm mơ! Ngươi bảo hắn rằng đời này đừng nghĩ tới việc ta sẽ rèn cho hắn một pháp bảo nào nữa! Trọng Nhu, chúng ta vào nhà!”

Tiêu Dao cũng bị dọa cho sững sờ, hai năm nay nàng chưa từng thấy sư phụ tức giận như vậy. Nàng vốn còn cho rằng hắn chỉ hơi quái gở nghiêm khắc chứ không đến mức khủng bố như đồn đại. Hôm nay xem tình hình này, tính tình của sư phụ nàng quả nhiên rất kinh khủng.

Nàng ngoan ngoãn đi theo sau hắn trở vào nhà tranh, đóng cửa lại, bỏ mặc lão đạo kia ở ngoài sốt ruột: “Aizzz, sư đệ, chuyện gì cũng phải từ từ nói nha. Người ta đưa ra một viên Hồi Thọ đan cho chúng ta đó, độ trân quý của đan dược này không kém một đạo khí thượng phẩm đâu…”

Phòng Huyền Thư thi triển một cách âm thuật đơn giản ngăn cách hết thảy thanh âm từ bên ngoài.

“Trọng Nhu, ngươi phải nhớ, phàm là đệ tử của ta đều phải lấy tâm ma thề cả đời không được bôi nhọ sản phẩm làm ra! Pháp bảo chỉ vì đấu pháp mà sinh, muốn hủy cũng phải hủy trên chiến trường! Khuất nhục pháp bảo tức là khuất nhục người rèn!”

“Dạ, đệ tử ghi nhớ!”

Tiêu Dao vừa ghi nhớ vừa suy nghĩ: sư phụ của mình quả nhiên là một người si mê luyện khí, sợ là khắp thiên hạ cũng không tìm được người nào si mê luyện khí hơn hắn!

Thấy đệ tử của mình vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt Phòng Huyền Thư hơi dịu đi, lại nhìn trong nhà tranh chỉnh tề sắp xếp các loại ngọc giản, quặng tài, thú cốt, bất giác lộ ra ý cười.

Đi đến trước đống thành bôi Tiêu Dao làm ra, phát hiện đã chồng chất cao như núi rồi, rất nhiều các loại vũ khí tạo từ đủ loại quặng tài, thành bôi phòng cụ… làm người ta nhìn là đủ biết.

“Trọng Nhu, bất tri bất giác ngươi đã nhập môn được hai năm rồi, bây giờ có thể bắt đầu luyện tập lô luyện.”

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 7728/01/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 6317/12/2018Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 9830/03/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

1THOUGHT ON “{CHẬM RÃI TIÊN ĐỒ} CHƯƠNG 64”

Bách Lý Vu Hoansaid:

12/07/2022 lúc 08:01

Khá thik tính cách ông sư phụ này 

TRẢ LỜI

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 863 hits

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhhhh