65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 65

22 Thứ Bảy Th12 2018

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ 7 bình luận

Sáu mươi ngũ: Thầy trò

Rốt cục có thể bắt đầu học tập lô luyện, Tiêu Dao tất nhiên là thập phần chờ mong, im lặng chờ đợi câu tiếp theo.

Phòng Huyền Thư cầm một chiếc thành bôi trong tay, nói: “Từ hôm nay, công khóa của ngươi từ mỗi ngày chú bôi một trăm cái tang lên mỗi ngày ba trăm cái, lô luyện năm thành bôi, ngươi có ý kiến gì không?”

Tiêu Dao giật mình, nhưng lập tức cung kính nói: “Đồ nhi không có vấn đề gì.”

“Uhm, vậy là tốt rồi.” Phòng Huyền Thư hài lòng gật đầu; “Nay đã là giữa trưa, ngươi cũng tranh thủ thời gian bắt đầu công khóa đi. Còn vi sư cũng có việc chuẩn bị ra ngoài, ba, năm năm sẽ không về, ngươi phải quản lý chỗ nãy thật tốt cho vi sư, không thể có sai lầm nào đâu đấy.”

Dứt lời hắn liền quay người định đi. Tiêu Dao trợn tròn mắt, cho nàng làm thêm công khóa cũng không phải là vấn đề, mấu chốt là nàng căn bản không biết lô luyện, vị quái sư phụ này chẳng lẽ không định dạy cái gì đã không trâu bắt chó đi cày? Nàng vội vã mở miệng: “Sư phụ…”

“Còn chuyện gì?” bị gọi lại, Phòng Huyền Thư quay người, thoáng có chút không vui.

Mặc dù không muốn chọc hắn không vui nhưng vì có thể học được nhiều hơn, Tiêu Dao vẫn kiên trì nói: “Sư phụ… đệ tử chưa bao giờ học lô luyện, giờ đột nhiên…”

“Thì sao?” Phòng Huyền Thư không kiên nhẫn ngắt lời: “Lúc đầu không phải ngươi cũng tự học chú bôi sao? Có gì không hiểu thì bên kia có rất nhiều ngọc giản, ngươi tự lấy mà xem.”

“Nhưng mà, sư phụ, đệ tử…”

“Không cần nói nữa! Nếu ngươi còn muốn theo vị sư phụ danh nghĩa là ta học tiếp thì không được lắm miệng, chỉ cần làm theo lời ta là được, nếu không thì tự thu dọn đồ đạc rời khỏi đây đi!”

Nàng vốn định nói hy vọng sư phụ có thể là mẫu chỉ điểm một lần, không ngờ còn chưa nói xong đã bị Phòng Huyền Thư thô bạo ngắt lời. Cuối cùng, nàng chỉ phải nuốt hết những lời còn lại vào bụng, không nói gì nhìn bóng dáng quái sư phụ dần dần biến mất trước mắt.

Tiêu Dao thở dài môt hơi, đun nóng luyện lô, bắt đầu hoàn thành công khóa ba trăm chú bôi. Sau khi mặt trời lặn, nàng chất đống ba trăm thành bôi xong thì bắt đầu nghiên cứu lô luyện.

Trong quá trình luyện khí thì chú bôi là quan trọng nhất, lô luyện khó nhất, mài lâu nhất, thành hình cần khéo tay. Từng công đoạn đều có đặc điểm riêng, các kỹ xảo cần nắm giữ cũng có đặc thù riêng. Nói như vậy nhưng chỉ cần ở hai công đoạn chú bôi và lô luyện có thể làm tốt thì hai công đoạn mài và thành hình có hơi lệch lạc một chút cũng không ảnh hưởng đến phẩm chất của thành phẩm.

Ở công đoạn thứ hai: lô luyện, cần không ngừng gia nhập linh khí và luyện lô, luyện thú cốt thành bôi, giai đoạn này thời thời khắc khắc phải dùng thần thức khống chế hỏa hậu, thậm chí còn phải bận tâm từng góc nhỏ của thành bôi. Thời gian lô luyện cũng căn cứ vào chủng loại của quặng tài và thú cốt mà phân chia, từ nửa canh giờ đế hơn mười ngày cũng không chừng.

Tiêu Dao vẫn bắt đầu từ nguyên liệu trụ cột nhất là huyền thiết. Đặt một thành bôi chú từ huyền thiết vào trong luyện lô, dựa theo hướng dẫn trong ngọc giản bắt đầu rót luyện khí vào lửa. Theo thời gian trôi đi, Tiêu Dao rõ ràng cảm giác được càng ngày càng khó khống chế thần thức. Bỗng một khắc không khống chế được, nháy mắt đại hỏa bùng lên nuốt hết thành bôi. Chậc, nàng ảo não lấy thành bôi ra, huyền thiết vốn sáng bóng giờ phút này bị cháy đen, rõ ràng nàng đã thất bại.

Nàng không cam lòng, tiếp tục cầm lấy một thành bôi bắt đầu lô luyện, cứ luyện tập không ngừng như thế đến tận bình minh. Liên tục lô luyện vô cùng hao tổn thần thức và linh lực, cho dù Tiêu Dao thần thức có cường đại hơn tu sĩ bình thường, trong cơ thể chứa tiên khí thì sau khi lô luyện một hơi mười thành bôi cũng có chút không chịu được.

Nhìn hơn mười thành bôi bị hỏng, nàng cảm thấy nếu mình không thể giải quyết vấn đề điều chỉnh lực đạo thì sợ là luyện tập bao nhiêu lần cũng phải thất bại. Đây hẳn chính là bình cảnh mà mọi người hay nói tới? Những lúc như thế này mà có sư phụ thì ít nhất còn có thể hỏi một câu, nay sư phụ ra ngoài phải ba, năm năm mới về, chẳng lẽ nàng lại chờ tới khi sư phụ về mới giải quyết được vấn đề?

Tuyệt đối không được! Thời gian quá mức quý giá, nàng không thể lãng phí! Nghĩ lại, lúc sắp đi sư phụ có nói nếu không hiểu thì tìm trong ngọc giản, như vậy có lẽ trong số ngọc giản ở đây cũng có chút thu hoạch. Đi tới trước giá sách đựng ngọc giản, nàng bắt đầu tra tìm theo trí nhớ, lại ngoài ý muốn phát hiện ở một ngăn vốn không chứa gì lại có ba tấm ngọc giản. Nàng nhớ rõ hai ngày trước lúc nàng đi tìm sách thì chỗ này vẫn không có gì nha!

Tiêu Dao nghi hoặc cầm lấy một tấm bắt đầu đọc, càng đọc hai mắt nàng càng sáng ngời, vui mừng hiện rõ trên mặt. Ngọc giản này ghi lại tâm đắc lô luyện, từ châm lửa đến ra lô, cơ hồ mỗi một chi tiết nhỏ đều có nhắc tới. Lại xem hai tấm ngọc giản còn lại, thấy ghi chếp một chút hạng mục công việc cần chú ý, còn có cả hình vẽ phác thảo những điểm quan trọng. Mà vấn đề nàng gặp phải cũng được chú giải trong ba tấm ngọc giản này.

Nàng nắm chặt ba tấm ngọc giản trong lòng bàn tay, trong lòng cảm khái ngàn vạn. Ba tấm ngọc giản này vô cùng trân quý, chắc chắn không thể ngẫu nhiên xuất hiện… Lại nhớ lại vị sư phụ đầu tóc rối bù, dáng người nhỏ gầy, chợt thấy cực kỳ dễ gần. Nàng chấn chỉnh tinh thần, đi vào hư không ngồi xuống khôi phục lượng tiên khí hao tổn, sau đó lại tiếp tục không ngừng luyện tập lô luyện.

Lại bắt đầu chuỗi ngày tháng luyện tập buồn tẻ. Đông đi hạ đến, Tiêu Dao sử dụng linh lực và thần thức vào lô luyện càng ngày càng thuần thục. Nếu gặp phải vấn đề gì cũng đều có thể tìm được chú giải tương ứng trong ba tấm ngọc giản, hơn nữa mỗi khi dùng hết quặng tài và thú cốt thì lại có người đưa một lượng lớn tới, không phải lo lắng thiếu tài liệu. Cứ như thế, sau hai năm nàng cuối cùng đã lô luyện ra thành ký đầu tiên. Có một lần thành công, các lần sau đều như cá gặp nước, vô luận loại tài chất, tài liệu nào, nàng luyện tập lâu đều có thể đo lường được mức độ sử dụng linh lực và thần thức, chất lượng của thành ký lô luyện ra càng ngày càng tốt.

Chớp mắt lại qua ba năm, đã tới lúc Phòng Huyền Thư trở về. Hắn đứng cách Tao Khí điện không xa, tùy ý liếc mắt nhìn. Dường như vẫn giống bốn năm trước, không có thay đổi gì lớn, chỉ có biển hiệu Tao Khí điện là được treo ngay ngắn, có thể nhìn ra có người thường xuyên lau chùi. Mà ở trên ngọn núi của Tao Khí điện không biết tại sao lại có thêm một sơn động, dùng vải che cửa, có đặt cấm chế, không nhìn thấy bên trong có gì. Hẳn là người đệ tử ký danh của hắn làm ra, hắn hứng thú phất tay áo, cấm chế trước cửa động lập tức bị phá giải, cả tấm vải che cũng rơi xuống.

Tuy đã đoán trước nhưng khi hắn nhìn thấy một sơn động đầy các loại thành bôi và thành ký thì vẫn không khỏi lắp bắp kinh hãi. Số lượng thực sự quá nhiều, nếu dựa theo số lượng hắn chỉ định thì căn bản không thể nhồi chật cái động này trong vòng bốn năm được. Thực hiển nhiên là người đệ tử này của hắn mỗi ngày đều hoàn thành công khóa vượt số lượng hắn chỉ định rất nhiều. Thần thức và linh lực của nữ oa này mạnh mẽ ngoài dự kiến của hắn.

“Sư phụ! Ngài đã trở về?”

Giật mình nghe thấy có người gọi hắn, tiếng gọi tràn ngập vui mừng, lại nhìn nàng đứng đó cười đến cong cong hai mắt, bộ đạo bào cũ nát bẩn loạn y như của hắn. Hắn chợt thấy tầm mắt nhoáng lên một cái, cô gái đảo mắt biến thành một thiếu niên hơn mười tuổi, cũng cười rất vui vẻ. Nhớ lại ngày đó, hắn cũng từng chờ mong sư phụ trở về, có thể chỉ điểm thêm cho hắn như thế…

Bình phục tâm tình, hắn thanh âm bình tĩnh nói: “Uhm, vi sư đã trở alij. Trọng Nhu, ngươi có thể bắt đầu học mài.”

Phòng Huyền Thư trở về, việc học tập luyện khí của Tiêu Dao lại trở lại quỹ đạo, sau đó nàng lại dùng mười năm mới từng bước một học xong luyện khí dưới yêu cầu hà khắc của sư phụ.

Đến lúc nàng hai tay dâng chiếc thành phẩm pháp bảo đầu tiên mình rèn ra lên sư phụ, theo dõi ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của hắn, trong lòng thấp thỏm, thậm chí cảm giác như trở lại làm nữ oa thấp thỏm chờ mong sư phụ khen ngợi nghìn năm trước.

Phòng Huyền Thư không khen nàng, cũng không biểu hiện ra biểu tình gì, chỉ trả lại thành phẩm cho nàng, nói: “Từ nay về sau, tất cả nhiệm vụ rèn pháp bảo đưa tới Tao Khí điện đều do ngươi hoàn thành.”

Tiêu Dao híp mắt cười cực kỳ vui vẻ. Mười lăm năm ở chung đã khiến nàng hiểu rõ tính nết vị sư phụ này, đây không thể nghi ngờ chính là sự khẳng định lớn nhất hắn dành cho nàng, còn đáng hưởng thụ hơn là lời khen tặng.

Từ đó ngày qua ngày, năm qua năm, Tiêu Dao bắt đầu chính thức bắt tay vào làm hết thảy nhiệm vụ của Tao Khí điện, tiến vào cuộc sống luyện khí không khác gì bế quan. Giờ đây nàng đã không chỉ là vì rèn pháp bảo bản mạng, cũng không phải chỉ vì linh thạch nữa mà đã thật tâm thật lòng thích luyện khí, toàn thân tâm đầu nhập vào đó.

Có câu trong núi không năm tháng, ngoài đời đã nghìn năm. Bất tri bất giác, Tiêu Dao trầm mê trong luyện khí trên Kỳ Liên sơn đã trăm năm. Hôm nay, lúc nàng đặt một chiếc pháp bảo mới đúc xong vào trong hòm, Phòng Huyền Thư bỗng nhiên đi tới bên cạnh nàng.

“Trọng Nhu, ngươi lại đây! Vi sư có chuyện muốn nói với ngươi!”

Phải biết rằng trăm năm nay vị sư phụ kỳ quái của nàng chưa bao giờ chủ động tìm nàng, lúc nào cũng là nàng gặp phải vấn đề khó chạy tới cửa thỉnh giáo, trịnh trọng như thế không biết rốt cuộc có chuyện gì quan trọng? Nàng tuy kinh ngạc nhưng vẫn cung kính đi theo sư phụ vào động phủ sau nhà tranh.

Phòng Huyền Thư ngồi trên ghế, tay khẽ gõ bàn, khẩu khí nhàn nhạt nói: “Trọng Nhu, từ lúc ngươi nhập môn tới nay đã qua một trăm năm. Thiên phú luyện khí của ngươi không tồi, trăm năm nay lại luôn khắc khổ cố gắng, nay trình độ luyện khí của ngươi e là đã tương xứng với vi sư.”

“Sư phụ khen trật rồi, mặc dù đệ tử có chút thành tựu về mặt luyện khí nhưng so với sư phụ thì còn kém xa.”

Đây là lời nói thật lòng của Tiêu Dao, trăm năm qua có lẽ tạo nghệ của nàng cao cường hơn đại đa số luyện khí sư bên ngoài nhưng so sánh với sư phụ lại cảm giác còn cách biệt nhiều. Tuy nàng chưa từng thấy sư phụ luyện khí nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác mãnh liệt: sư phụ rất mạnh!

Phòng Huyền Thư tươi cười, nụ cười mang theo chút giảo hoạt: “Ngươi không cần khiêm tốn, trình độ của đồ nhi ta thế nào chẳng lẽ ta lại không biết? Lại nói, ngươi làm đệ tử ta một trăm năm hình như chưa bao giờ thấy vi sư luyện khí hả? Nay có muốn quan sát không?”

Tiêu Dao sửng sốt, cười gật đầu nói: “Muốn! Rất muốn!”

“Được, đến Tao Khí điện! Hôm nay vi sư tâm tình rất tốt, liền bộc lộ tài năng cho ngươi xem một chút, ngươi cần phải mở to mắt ra nhìn cho cẩn thận.”

Đi theo sư phụ vào nơi luyện lô, thấy hắn lấy từ trong túi trữ vật ra rất nhiều quặng tài và thú cốt, sau đó nhìn nàng nói: “Nếu chỉ là rèn bình thường thì hẳn là ngươi chỉ cần nhắm mắt lại vẫn có thể đọc làu làu, hôm nay vi sư sẽ cho ngươi xem chút đặc biệt, mang pháp bảo lợi hại nhất trên người ngươi ra cho vi sư xem một chút.”

Tiêu Dao gật đầu, vỗ túi trữ vật, Kim Cô bổng tràn ngập hơi thở bạo ngược liền xuất hiện trong tay, nàng đưa nó cho sư phụ.

Phòng Huyền Thư nhận Kim Cô bổng, vung hai cái, nói: “Về đạo khí trung phẩm mà nói thì vật ấy xem như không tệ, nhưng ở cảnh giới của vi sư thì lại chỉ xem như rác. Nay vi sư sẽ cho ngươi nhìn xem cái gì gọi là biến rác thành bảo!”

Nói xong, hai chân hắn đột nhiên trùng xuống, áo kéo xuống bên hông, hét lớn một tiếng. Nhất thời, thân hình vốn gầy gò bỗng nhiên gân xanh bạo khởi, cơ bắp từng khối từng khối nổi lên, thậm chí trên bụng cũng hình thành tám khối cơ. Tiêu Dao nhìn mà tán thưởng liên tục, lần đầu tiên lúc nhìn thấy sư phụ nàng liền cảm thấy một người thấp bé như vậy mà có thể trở thành một thế hệ luyện khí sư thì nhất định có chỗ hơn người, không ngờ hôm nay nhìn thấy lại càng thêm đáng suy nghĩ.

Nhìn sư phụ thuần thục gia nhập linh hỏa vào luyện lô, lại ném Kim Cô bổng vào luyện lô, cầm đại chùy bắt đầu rèn.

“Bước đầu tiên: chú bôi!”

“Thứ hai bước: lô luyện!”

Từng bước một, Tiêu Dao ngây ngốc nhìn, đây mà là luyện khí sao? Rõ ràng là pháp thuật thần kỳ tối cao nha, hai mắt nàng dính chặt lấy tay sư phụ, không chịu chớp một cái, chỉ sợ bỏ lỡ một chi tiết nào đó.

Thầy trò hai người cứ như vậy, một người rèn một người quan sát, không ai lên tiến. Cho tới mười lăm ngày sau, thanh Kim Cô bổng kia cuối cùng cũng thành hình. Phòng Huyền Thư hít sâu một hơi, cả người lại biến thành lão đầu lôi thôi, đưa Kim Cô bổng cho Tiêu Dao.

“Tặng cho ngươi!”

Tiêu Dao nhẹ nhàng vuốt ve Kim Cô bổng trong tay, tuy vẫn là hình bổng nhưng bản chất đã thay đổi, mặc kệ là khuynh hướng cảm xúc hay là hơi thở bạo ngược tang gấp trăm lần kia. Hai mắt nàng mở to, khó có thể tin một đạo khí trung phẩm sau khi rèn lại lại biến thành đạo khí cực phẩm! Sửa pháp bảo cấp thấp thành pháp bảo cấp cao, loại chuyện này trong giới luyện khí quả thực chính là văn sở vị văn, cơ hồ không có khả năng xảy ra.

“Sư phụ, ngài…”

Thấy nàng kích động không nói nên lời, Phòng Huyền Thư phất phất tay, ý bảo nàng không cần nói gì.

“Đây là tuyệt học của vi sư, ngươi có nhìn rõ ràng không?”

Tiêu Dao cảm kích dùng sức gật đầu, cơ hồ không nói nên lời: “Đồ nhi đã nhìn rõ, không bỏ sót một tia.”

Trong mắt Phòng Huyền Thư hiện lên chút khen ngợi, sau đó giống như đã thập phần mỏi mệt, hai mắt khôi phục bình thường: “Uhm, thấy rõ là tốt, nếu có gì không hiểu thì ở đây còn có một ngọc giản, ngươi nhớ kỹ trong đầu xong phải lập tức tiêu hủy. Nay vi sư đã truyền thụ sáng chế cả đời cho ngươi, sau này ngươi cần phải rèn luyện tay nghề cho tốt, chớ để hoang phế. Duyên phận thầy trò chúng ta cũng nên kết thúc rồi.”

“Sư phụ?”

Nghe xong câu cuối cùng, Tiêu Dao sửng sốt, lập tức quỳ xuống.

“Sư phụ, đồ nhi có chỗ nào làm không tốt sao? Đồ nhi có thể sửa! Còn xin sư phụ trách phạt!”

“Ngươi đứng lên đi! Cũng không phải ngươi làm không tốt mà là cái gì làm cũng tốt, chỉ tiếc…” trên mặt Phòng Huyền Thư lộ ra nụ cười khổ: “Ngươi thủy chung là người Tiên Vũ môn…”

Lời này giống như tiếng sét nổ vang trong óc Tiêu Dao, cuối cùng nàng há miệng, lại không thể cãi lại.

“Tuy tu tiên giới Thái Cổ cho phép bái nhiều sư phụ nhưng cũng không phải chẳng phân biệt chủ yếu và thứ yếu, sư phụ lúc nhập môn tu đạo vĩnh viễn ở vị trí thứ nhất, có thể dốc túi tướng thụ. Các sư phụ bái sau đó hơn phân nửa đều có điều cố kỵ, sẽ không dạy dỗ toàn bộ. Đối với đệ tử ký danh thì giống như sư huynh ta nói, căn bản sẽ không dạy kỹ, cùng lắm chỉ là dạy chút da lông thôi, nếu không thật sự sẽ chặt đứt gốc rễ của môn phái! Ngươi nên biết Khí Luyện tông có hai ngọn núi cách nhau rất xa. Kỳ Liên sơn là nơi chuyên luyện khí của tông môn, mà Mộc Lâm mới là nơi chúng đệ tử nội môn tu đạo. Tách ra xa như thế chính là để ngăn chặn đệ tử ký danh có thể mượn tiếng học luyện khí để học trộm công pháp, pháp thuật phái ta.”

Nàng ngẩng đầu, một khi đã như vậy thì vì sao sư phụ lại truyền thụ sở học một đời cho mình? Đọc được nghi hoặc trong mắt nàng, Phòng Huyền Thư tự giễu cười cười: “Thấy rất lạ phải không? Vì sao ta lại dạy ngươi nhiều như thế, thậm chí còn để ngươi tùy tiện ở trong Tao Khí điện?”

Ánh mắt hắn lướt qua Tiêu Dao, nhìn lên bầu trời xanh thẳm bên ngoài, chậm rãi nói: “Chỉ vì ta là một người cuồng luyện khí, lẽ sống của cuộc đời chính là theo đuổi tạo nghệ luyện khí tối cao. Lúc trước tu luyện đến Nguyên Anh cũng chỉ là vì sống lâu hơn một chút, có thể có thời gian nghiên cứu luyện khí thôi. Cho nên ta không cam lòng, không cam lòng một thân bản sự lại không có người nối nghiệp! Ông trời mặc dù không có mắt, làm cho đệ tử Khí Luyện tông không một ai có tư chất kế thừa y bát của ta nhưng lại không vô tình, ít nhất còn có tu sĩ phù hợp với các điều kiện hà khắc ta đưa ra, đạt được y bát truyền thừa. Vì thế, về tình, ta thu ngươi làm đệ tử, truyền thừa một thân tạo nghệ của ta; nhưng về lý, ta không thể để một tu sĩ ngoại môn là ngươi mang danh hào Khí Luyên tông ta. Trọng Nhu, ngươi đi theo ta trăm năm, có hiểu phần tâm ý này không? Về sau, lúc hai người chúng ta gặp mặt chính là người lạ, ngươi ở bên ngoài cũng không được xưng là đồ đệ của Thiên Luyện đạo nhân ta, xem tình nghĩa ta dạy dỗ ngươi trăm năm, ngươi có làm được điểm này?”

Tiêu Dao nắm chặt hai tay lại không thể kìm được nội tâm quay cuồng, nàng dập đầu thật mạnh trước Phòng Huyền Thư ba cái. Ba vái này không dùng tới linh khí hộ thể, trán lộ ra máu tươi.

Cuối cùng nàng ngẩng đầu, ánh mắt kiên định: “Một ngày vi sư cả đời vi phụ! Tiêu Dao ta mặc kệ quy củ ngoại giới thế nào, chỉ cần một ngày là sư phụ của ta thì là sư phụ cả đời! Nhưng ta cũng sẽ không làm sư phụ khó xử, sư phụ có thể không đối đãi với ta như đồ nhi nhưng trong lòng ta không thể mạt sát sư phụ. Nếu Thiên Luyện đạo nhân không phải là sư phụ ta thì sư phụ ta chính là Phòng Huyền Thư! Khẩn cầu sư phụ đồng ý điểm ấy, nếu không ta sẽ quỳ mãi không dậy, tuyệt đối không rời đi!”

Nói xong, Tiêu Dao lại dập đầu. Tu tiên giới có thể nhân tình mỏng, tu sĩ có thể bạc tình bạc nghĩa nhưng Tiêu Dao nàng là từng bước đi tới trong cô tịch, từng bước thu hoạch, cũng từng mất đi, mới có thể biết cái gì gọi là tình ấm lòng người, nghĩa khắp thiên hạ. Cho nên hôm nay nàng càng phải trân quý phần ân tình thầy trò này!

“Aizzz… Nữ oa ngươi sao phải chấp nhất như thế…”

Phòng Huyền Thư thở dài, trong mắt lại lóe ra nhiều điểm động dung, tính nết nữ oa này thế nào, bọn họ ở chung lâu như thế sao hắn có thể không biết? Không biết đã trải qua biến cố gì mới rèn luyện ra tính cách kiên cường, chí tính chí nghĩa như thế? Một mình tiến lên trong tu tiên giới, lại chưa từng bỏ lỡ lễ nghĩa liêm sỉ thiện đạo, thật sự đáng quý. Đáng tiếc, đáng tiếc, nàng lại không thể là môn hạ đệ tử Khí Luyện tông ta…

“Ngươi đứng lên đi. Ta đồng ý, chấp thuận việc ngươi xưng là đệ tử Phòng Huyền Thư! Mau mau xuống núi đi thôi!”

Tiêu Dao lại dập đầu một cái thật mạnh, lúc này mới đứng dậy, cuối cùng nhìn lão đầu tóc tai rối bời, quần áo xộc xệch, mũi có chút cay cay nhưng nàng vẫn chịu đựng, xoay người bước nhanh rời đi.

Nàng thề, nếu có một ngày cái tên Tiêu Dao vang vọng trong luyện khí giới thì cái tên Phòng Huyền Thư cũng sẽ vang vọng khắp các ngõ ngách!

Nhìn theo bóng dáng kiên định rời đi, Phòng Huyền Thư lộ ra nụ cười tựa như dịu dàng nhìn vào tôn nhi của mình, miệng thì thào: “Kim Lân đâu phải vật trong ao, ngộ phong vân liền hóa rồng. Không uổng công trăm năm khổ tâm dạy dỗ, lão đầu ta có người kế tục rồi!”

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 6420/12/2018Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 27917/12/2022Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 6317/12/2018Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

7THOUGHTS ON “{CHẬM RÃI TIÊN ĐỒ} CHƯƠNG 65”

Concuuvangsaid:

23/12/2018 lúc 21:25

@@ lại sa hố, biết đời nào ra

TRẢ LỜI

Mỡsaid:

27/02/2019 lúc 14:25

Xúc động thạt sự ở chương này

TRẢ LỜI

Hoanganitasaid:

30/03/2020 lúc 23:00

Khóc nguyên chương này :(((

TRẢ LỜI

ladybjrdsaid:

06/05/2020 lúc 11:01

Đọc comment xong tui lại phải đọc lại xem có gì mà bạn Hoanganita khóc :))

TRẢ LỜI

laoban.linhlungtuuquan.68said:

05/11/2021 lúc 03:03

Chương này cảm động quá TT.TT

TRẢ LỜI

Tử Âmsaid:

12/12/2021 lúc 03:39

12.12.2021
Đọc đoạn gần cuối chương này cảm động thật sự. Cảm ơn editor đã kiên trì bền bỉ làm một truyện dài hơi như vậy 

TRẢ LỜI

Bách Lý Vu Hoansaid:

12/07/2022 lúc 08:13

Đọc mà cảm động thật sự

TRẢ LỜI

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 863 hits

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhhhh