Chương 3-4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Biện Bạch Hiền bất đắc dĩ đem thư tình trong tay ném xuống đất, đi qua chúng. Lên xe chuẩn bị về nhà.


"Mẹ ta đã trở về, tỷ tỷ như thế nào rồi."

Biện Bạch Hiền biết tỷ tỷ thất tình, mấy ngày nay tâm tình vẫn không được tốt, cho nên cậu muốn tìm biện pháp an ủi nàng nhưng tất cả biện pháp ấy đều vô dụng.

"Ồ —— tỷ tỷ ngươi đang ở trong phòng đấy, ngươi hảo hảo an ủi tỷ tỷ ngươi một chút, vì một nam nhân mà đau khổ đến chết đi sống lại có hay không đáng giá a?"

"Để con đi xem nàng." Bạch Hiền ném cặp sách xuống đất, đi về hướng phòng tỷ tỷ của cậu.

"Tỷ tỷ? —— "Bạch HIền từ ngoài phòng nhìn vào, thấy tỷ tỷ đang ngồi trên giường, thấy nàng không để ý tới cậu nên trực tiếp đi vào ngồi vào bên cạnh nàng.

"Tỷ tỷ?"

Bạch Tâm vẫn không để ý tới Bạch Hiền, nàng ra ngồi đó ra sức khóc.

"Tỷ tỷ nếu hắn không yêu ngươi, ngươi cần gì phải như vậy, vì cái người kia mà thành như vầy có đáng giá không? Ngươi ở nơi này khóc, còn hắn thì không biết đang vui chơi ở nơi nào, tỷ tỷ quên hắn đi?" Bạch Hiền hảo tâm khuyên lơn hi vọng nàng có thể hiểu rõ, không phải khổ tâm vì tên kia.

"Ngươi đừng nói, ta kì thực hiểu rõ nhưng là ta thật sự không quên được hắn a, nghĩ lại cuộc sống trước kia ta căn bản là không thể quên được." Bạch Tâm ủy khuất khóc nấc lên, nàng đẩy Bạch Hiền ra, chạy ra ngoài.

"Tỷ tỷ ngươi đi đâu vậy." Từ dưới đất ngồi dậy, Bạch Hiền chạy theo nàng.

"Mẹ ta đi xem tỷ tỷ." Nói rồi cậu chạy theo ra ngoài.

Lúc này đã hơn 9 giờ tối, Bạch Hiền chạy theo tỷ tỷ của cậu, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn


Chương 4

"Tỷ tỷ ngươi đi đâu vậy."

Bạch Hiền đuổi theo ở phía sau. Bây giờ đã là buổi tối, mặc dù có đèn đường, thế nhưng Bạch Hiền thật sự rất lo lắng, cậu sợ tỷ tỷ sẽ không chú ý mọi thứ xung quanh. Nên đành phải tăng nhanh bước chạy của mình. Bạch Tâm một đường khóc lóc hoàn toàn không có chú ý tới đến ánh mắt của người qua đường. Cũng không biết chạy được bao lâu, nàng thấy phía trước có một quán bar lớn, Bạch Tâm hoàn toàn không nghĩ ngợi gì mà chạy vọt vào

"Tỷ tỷ" đuổi tới cửa quán bar đến, Bạch Hiền thấy bên cạnh mình có thật nhiều nam nhân, ánh mắt bọn họ đều đều đặt trên người của mình. Bạch Hiền chỉ cảm thấy thân thể phát lạnh, cậu muốn quay đầu rời khỏi quán bar, nhưng vì lo cho tỷ tỷ, cậu đành phải giậm chân đi vào.Cậu không phát hiện nơi mình vừa bước vào chính là BL- một gay bar. Vừa vào quán bar, Bạch Hiền chỉ cảm thấy một trận nghẹt thở. Ở đây tất cả đều là nam nhân. Mà tỷ tỷ của cậu lại ngồi ở trên quầy bar một mình uống rượu. Tất cả ánh mắt trong quán bar đều chăm chú nhìn vào nữ nhân này, nhưng có một người là ngoại lệ, từ khi Bạch Hiền bước vào quán bar, người đó một khắc cũng không rời mắt khỏi cậu.Bạch Hiền hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt kia, hít sâu một hơi, đi về phía của tỷ tỷ cậu.

"Tỷ tỷ chúng ta về nhà đi." Bạch Hiền đi tới trước mặt tỷ tỷ, nhất thời có một trận xì xào, Bạch Hiền ở trong lòng không khỏi rùng mình một cái, liều mạng đè xuống nỗi kích động muốn rời khỏi đây, nhẹ nhàng đến nâng tỷ tỷ đã uống say khướt dậy, chậm rãi rời đi.

"Thật là một cậu bé xinh đẹp a, Bảo Hựu, ngươi đi hộ tống bọn họ ra ngoài, sẵn tiện điều tra một chút về họ.""Vâng" ở đại sảnh, trên một gốc ghế salông, một người 27, 28 tuổi đang dặn dò một nam nhân ở đối diện. Nam nhân nhận được mệnh lệnh liền đứng dậy đi ra ngoài.

"Đã lâu không có nếm qua mùi vị mới."

"Đại ca có muốn hay không chúng ta...." Quản lí quán bar hướng người nọ đi tới.

"Không cần ta có thể tự mình xử lý." Người đó nhìn về phía cửa cười một cách đầy gian xảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek