chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 16:

Baekhyun từ nhà phóng thẳng đến bệnh viện Angel bằng tốc độ ánh sáng, hẳn là cậu cũng biết ngại đi, ăn mặc kỳ dị như vậy cũng không phải là sở thích của cậu nhưng cậu lại không muốn có ai nhìn thấy chính bản thân mình xuất hiện ở Angel một lần nữa.

_Cô ơi, cô gì đó ơi! - Baekhyun đến thẳng bàn trực ban nơi tầng trệt.

_...lalala...

_Nè! - Con mụ Sunny này, làm việc mà cứ đeo tai phone là sao hả.

_Cái gì mà la lói, có biết đây là bệnh viện không? - Con ả giật mình bởi tiếng hét "thanh thót" của Baekhyun.

_... - Đơ vài giây.

_Có gì sao không hỏi lẹ lên? - Sunny cáu gắt nhìn cái cục đen xì trước mặt.

_À, cho tôi hỏi phòng 1213 ở đâu?

_Đi thang máy ở đằng kia, tầng 3, quẹo phải. - Ả cầm cái giũa móng tay quơ quơ trước mặt cậu.

_Cám ơn. - Baekhyun nhanh chóng chuồn lẹ vào thang máy.

"Ding" - Đã đến tầng 3.

_Quẹo phải, quẹo phải, phải nhanh chân lên một chút. - Miệng thì lẩm bẩm, tay thì nắm chặt, chân thì cứ bước đi nhưng mắt thì lại dán xuống đất.

_A ... - Chết cha chưa, đụng phải ai rồi.

_Xin lỗii, xin lỗi, anh có sao ...

Baekhyun luống cuống gật đầu xin lỗi rối rít nhưng đến khi ngước mặt lên thì ...

_Baekhyun, cậu là Baekhyun đúng không? - Phải, người vừa đụng trúng là Park Chanyeol, xem như số cậu nhọ rồi.

_Ơ... - Baekhyun nhất thời không mở miệng nổi.

_Là Baekhyun, em chính là Baekhyun phải không? - Chanyeol cầm lấy tay cậu, thầm mong một từ là "Đúng".

_Không ... không phải, anh lầm người rồi. - Cậu nhanh chóng giật tay lại, lướt qua anh một cách nhanh nhất.

Park Chanyeol đơ ra vài giây, cảm giác này, đôi tay này, giọng nói này ... chắc chắn là cậu mà. Anh xoay người lại, nhìn bóng dáng nhỏ đang dần khuất sau dãy hành lang, chân không tự chủ được mà đuổi theo.

"Cạch"

_Anh đến rồi à, tôi ... - JongIn nghe tiếng mở cửa, biết ngay là Baekhyun đã đến, định bụng cầm túi xách ra về.

_Xin hãy giúp tôi!

Thấy giọng cậu nghèn nghẹn một cách kỳ lạ, JongIn định hỏi chuyện gì đã xảy ra thì cũng đúng lúc Chanyeol bước vào.

_Baekhyun, là em phải không? - Anh nhìn thấy nhân ảnh trước mặt, dù đã che đi gần hết, nhưng cảm giác này, tuyệt đối không thể là sai.

Baekhyun lùi mình về phía sau JongIn, tay nắm chặt góc áo của cậu, cố tình không dể người kia nhìn thấy một chút gì của mình cả. JongIn cảm thấy nguời phía sau lưng mình cực kỳ hoang mang, lòng cũng nhận ra nhất thiết là chuyện lớn, liền ăn ý phối hợp với cậu.

_Bác sĩ, anh có chuyện gì sao? - JongIn hướng Chanyeol mà hỏi.

_Baekhyun, là em phải không? - Chanyeol không trả lời JongIn, lại trực chờ một câu trả lời từ con người phía sau.

_Cậu ấy không phải tên Baekhyun, chắc anh lầm người rồi. - JongIn vẫn nhìn thẳng vào anh.

_Là Baekhyun, nhất định là Baekhyun mà. - Chanyeol kìm nén sự xúc động của bản thân, vẫn cố chấp khẳng định người kia chính là Baekhyun.

_Anh nhầm rồi, tôi đã bảo là không phải, cậu ấy chính là người yêu của tôi. - Chính JongIn cũng không ngờ những câu nói này lại thốt ra từ miệng mình.

_Sao? - Chanyeol chau mày.

_Cậu ấy là người yêu của tôi, chúng tôi rất yêu nhau, anh đã nhầm người rồi. - JongIn một lần nữa khẳng định.

JongIn nắm lấy tay Baekhyun, kéo cậu ngang với mình, tay còn lại cầm theo chiếc giỏ, lách qua người Chanyeol mà đi. Nhưng nào ai có ngờ, vừa thoát khỏi đôi mắt của Chanyeol, họ lại bắt gặp một ánh mắt. Đôi mắt đó to tròn, đỏ hoe, long lanh vì nước mắt và còn chứa đựng sự tổn thương.

_Baekhyun ...

_KyungSoo ... KyungSoo ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro