chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 18 :

_JongIn! - KyungSoo rên lên một tiếng khi JongIn trực tiếp quăng cậu xuống giường.

_Gọi em là Innie! - JongIn trực tiếng dè lên người cậu, một tay cố định khuôn mặt nhỏ nhắn đối diện với mình.

_Em làm gì vậy? Mau buông anh ra. - KyungSoo cố gắng dùng hết sức lực của mình đẩy JongIn ra.

_Gọi em là Innie! - JongIn một lần nữa lập lại yêu cầu, đối với KyungSoo, hẳn là không cần tốn quá nhiều sức.

_Được rồi, Innie, mau xuống. - KyungSoo biết dù có chống cự đến đâu cũng không lại, đành ngoan ngoãn gọi một tiếng.

_Không thân mật. Gọi lại!

_Thân mật gì chứ? Lúc nào anh chẳng gọi em như vậy.

_Sai rồi. Mau gọi Innie một cách ngọt ngào cho em. - JongIn bá đạo đưa gương mặt mình lại gần hơn KyungSoo một chút.

_In ... Innie. - KyungSoo rung nhẹ bờ vai nhỏ, âm thanh lấp lửng nơi cuống họng mãi mới thoát ra.

_Tại sao lúc sáng lại bỏ đi? Chẳng phải anh đến đón em sao? - JongIn cực kỳ hài lòng, nhấc mặt một chút mà hỏi.

_Chỉ là ... chỉ là lo lắng một chút nên ghé qua. - KyungSoo quay mặt sang một bên, né tránh ánh nhìn đầy chiếm hữu của JongIn.

_Tại sao nói đi gặp các chủ tiệm tới trưa mới về? - JongIn xoay mặt KyungSoo lại, một lần nữa nhìn thẳng vào cậu.

_Tại ... tại ...

_Tại vì sợ em và Baekhyun hyung có ...

_Không có, không có, anh không có nghĩ như vậy đâu. - KyungSoo lắc đầu nguầy nguậy.

_Em chưa nói gì hết mà, sao lại biết là không có? - JongIn mỉm cười một cái, thỏ con coi như đã sập bẫy.

_... - O_O.

_KyungSoo ... - JongIn đột nhiên phả những hơi nóng của mình vào má cậu.

_...

_KyungSoo ...

_...

_Anh yêu em!

_ ... - O_O.

_Là anh đã yêu em từ rất lâu rồi, những tưởng sau những gì chúng ta dành cho nhau, em đã hiểu rồi chứ ...

_Hiểu ... hiểu gì chứ? - KyungSoo mặt đỏ phừng phừng khi nghe những lời tỏ tình bá đạo của JongIn.

_Anh yêu em! - JongIn một lần nửa nhắc lại.

_...

_KyungSoo, chúng ta là của nhau đi!

Không cần quá xa hoa lãng mạn, trực tiếp đè lên giường mà chiếm hữu là được rồi - đó hẳn là một tuyệt chiêu không kém phần hiệu quả. JongIn nhắm mắt, đem đôi môi quyến rủ của mình phủ lên môi cậu, hôn đến đầu óc mụ mị, đem hai tay của cậu vòng qua cổ mình, lăn qua lộn lại, nụ hôn vẫn triền miên không dứt, hôn đến hai thở dần cạn kiệt, lúc này KyungSoo đang nằm phía trên, cậu dùng tay mình cào nhẹ vào bờ ngực săn chắc của JongIn, họ nuối tiếc buông nhau ra, dịch vị vẫn còn vương vấn nơi khóe miệng. Áp tai vào tim anh, cậu nghe đấy, nghe tiếng tim anh đang thật lòng mà reo lên "Anh yêu em. Anh yêu em."

_____

Sau khi nhìn hai người họ khuất bóng, Baekhyun mệt mỏi lê thân mình vào nhà tắm, qua loa cho xong việc, cậu trải tấm nệm nhỏ của mình ra góc sàn quen thuộc, lăn qua lăn lại, trăn trở đến nửa đêm.

Hình ảnh một Chanyeol phong lưu, hào nhoáng ngày nào đã biến mất, sáng nay cậu đã gặp một Park Chanyeol hoàn toàn khác. Anh gầy đi hẳn, hốc mắt lộ rõ hơn, xương gò má nhô cao hơn, đôi tay dần chai sạn hơn. Phải chăng từ ngày cậu bỏ đi ... đã không còn ai chăm sóc tốt cho anh?

Hẳn là không phải đi, những suy nghĩ đó chắc chắn không thực tại, anh đường đường là một tổng giám đốc, không người này cũng người kia, chắc chắn sẽ có người tự nguyện mà chăm sóc cho anh. Vả lại ... bên cạnh anh còn biết bao nhiêu nhân tình, họ sẵn sàng để phục vụ anh mà.

Càng nghĩ càng tủi thân, tủi thân một lúc thì lại khóc, ông trời chẳng lẽ còn chưa buông tha cho cậu, khó khăn lắm mới vơi đi một ít, mà bây giờ lại còn tăng gấp đôi. Chanyeol à, có phải ... chuyện chúng ta vẫn chưa kết thúc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro