chap 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?_
CHAP 39
Ánh đèn đỏ báo hiệu cuộc phẫu thuật vẫn chưa kết thúc, Baekhyun thất thần không chút sức lực mà dựa vào Chanyeol, cậu giương ánh mắt mệt mỏi chờ đợi một phép màu.

_Baekhyun, cậu không không sao chứ? - KyungSoo cùng JongIn vội vã từ hành lang bệnh viện chạy vào.

_Anh tránh ra đi! - KyungSoo một tay hất người Chanyeol ra đỡ lấy Baekhyun dựa vào người mình.

_... - Baekhyun im lặng, cậu không còn đủ sức để nói lên điều gì.

_Anh, từ nay làm ơn tránh xa cậu ấy ra! - KyungSoo dùng tay chỉ thẳng vào mặt Chanyeol quát.

_... - Cả Chanyeol, Sehun cùng JongIn đều im lặng. Ngay cả ba mẹ Seohyun cũng không dám nói bất cứ điều gì.

_Anh rốt cuộc muốn ám cậu ấy đến bao giờ nữa đây? Một lần bỏ rơi cậu ấy, khiến cậu ấy không tiền, không bạn, không nhà ở lang thang ngoài đường. Sau đó tìm cách lôi kéo cậu ấy về bên mình để rồi một lần nữa bỏ rơi cậu ấy. Anh có thấy mình quá đáng không? - KyungSoo mặc kệ đây là bệnh viện, mặc kệ người đang đứng trước mặt mình là ai, lớn tiếng trách móc những lỗi lầm của Chanyeol.

_... tôi xin lỗi! - Chanyeol cúi đầu. Anh còn biết nói gì hơn nữa bây giờ.

Cửa phòng cấp cứu đột nhiên mở tung, cô y tá gấp rút lên tiếng.

_Cho hỏi ở đây ai là người nhà bệnh nhân?

_Tôi. - Ba mẹ Seohyun sốt sắng chạy lại. Baekhyun cũng bật đậy đi tới.

_Bệnh nhân đang mất rất nhiều máu, mà loại máu thuộc loại hiếm. Xin hỏi trong số các vị có ai thuộc nhóm máu O+ hay không? - Cô y tá mau chóng giải thích tình hình.

_... - Ba mẹ Seohyun không ai lên tiếng. Đành rằng mẹ thì làm sao có nhưng cha cũng đâu phải cha ruột.

_Tôi, đó là em gái tôi. Mau lấy máu của tôi ! - Baekhyun nhanh chân chen vào khoảng im ắng.

_Vậy cậu mau theo tôi!

Cô y tá cùng Baekhyun nhanh chóng chạy vào phòng cấp cứu. Cánh cửa từ từ đóng chặt, để lại sau lưng bao câu hỏi nghi vấn của mọi người.

_Em gái ? Cậu ta kêu Seohyun bằng em gái ? - Mẹ Seohyun đầu óc choáng váng ngã vào dãy ghế nhựa.

Tất cả mọi người, ai cũng sững sốt ngoại trừ Sehun.

_Phải, đây là tờ giấy tôi nhặt được ở nhà kho. - Sehun lấy trong túi áo ra một tờ giấy đã bị dẫm đạp bởi rất nhiều dấu chân.

_... - Mọi người tụ tập vào tờ giấy để xem cho rõ. Riêng Park Chanyeol, anh đang đợi một câu khẳng định của Sehun.

_Baekhyun và Seohyun là anh em cùng cha khác mẹ. Kết quả ADN trùng khớp đến 96%. - Sehun dựa người vào bức tường phía sau, ngửa đầu lên mà nói.

_Trời ơi ! - Mẹ Seohyun kêu lên thảm thiết.

Một sự thật giờ đã phơi bày hoàn toàn trước ánh sáng, quan trọng hơn hết là tất cả đều bị tổn thương bởi sự thật này.

___

Baekhyun bước vào phòng cấp cứu, điều đầu tiên đập vào mắt cậu chính là Seohyun đang nằm đó, dây nhợ truyền dịch chằng chịt trên người cô, miệng cô bị cậy ra, thông vào đó là máy đặt nội khí quản, các bác sĩ vẫn đang tích cực xử lý vùng bị tổn thương.

_Cậu mau nằm xuống đó ! - Cô y tá nhắc nhở cậu nằm xuống chiếc giường cạnh Seohyun.

Ống truyền được nối, hai dòng máu hòa vào làm một, không chút pha lẫn tạp chất khác, đích thị chứng nhận họ là anh em ruột.

Nước mắt Baekhyun từ khóe bắt đầu chảy, không phải là đau đớn gì, mà là cậu đang nghĩ đến ngày tháng phía trước của cậu phải sống như thế nào. Trong lòng thật sự không muốn thừa nhận rằng mình còn một người em gái sống trên đời này, mà chính nó đã làm tổn thương hạnh phúc của bản thân. Xin hãy cho cậu ích kỷ một chút! Dù là một chút thôi để cậu có được hạnh phúc trên thế gian này.

_____ END CHAP 39 _____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro